Mùi cỏ tranh dưới nắng cuối thu
2016-11-06 01:20
Tác giả:
“Con người ta không sống trong những hoài niệm xưa cũ nhưng nhờ những hoài niệm mà người ta sống tốt hơn vào ngày mai. Sông mãi chảy, đời cứ trôi. Những đồi cỏ tranh vẫn hanh hao trong nắng cuối thu nhàn nhạt …”
Cuối thu nắng hao hanh và nứt nẻ. Đám cỏ tranh cũng rạp mình dưới những cơn gió mạnh đã sắp vàng úa. Những trái hồng cuối mùa cũng rám cháy một góc. Đôi má của những đưa trẻ thôn quê ửng đỏ lên vì bụi đường và cái nắng hanh hao cuối mùa. Chúng hồn nhiên vui chơi trên những con đường làng gồ ghề sỏi đá. Mặt đứa nào cũng nhem nhuốc và những đôi bàn chân thì nứt nẻ dưới nắng hanh.
Mùa này, những ngọn núi quê tôi phủ đầy cỏ tranh. Chúng tốt ngập đầu người, phủ kín lối đi lên những quả đồi. Chúng được tạo hóa ban cho một sức sống thật kì lạ. Mọc bất cứ đâu mà không cần trồng, vươn lên mạnh mẽ. Mẹ tôi thường bảo, người ta không trồng cỏ tranh vì rễ thứ cỏ đó vừa độc và bạc đất. Chúng hút hết nhựa sống của những cây khác xung quanh để vươn lên bạt ngàn. Những cây sắn trồng trên núi bị rễ của chúng ăn đâm vào khiến cho củ sắn ăn rất đắng làm cho người ta dễ bị say sắn khi ăn vào.
Kí ức về mùa cỏ tranh được kể lẫn trong những câu chuyện của bà, của mẹ và những chuyến đi cắt cỏ núi với dì và chị tôi. Mẹ thôi thường kể thời con gái, mẹ hay đi cắt cỏ tranh về phơi nắng đun dần thay cho rơm rạ. Những đám cỏ tranh, sau những trận mưa rào tháng 6 thường tốt ngập đầu người, che kín hết những lối đi lên núi. Những người đi cắt cỏ lọt thỏm và mất dạng trong giữa đám cỏ tranh um tùm. Năm mẹ sắp sinh tôi cũng vào mùa cỏ tranh nắng rát. Những gánh cỏ tranh lẫn với thứ cỏ dại khác được mẹ tôi đều đặn cắt về để dành cho những ngày ở cữ.
Quê tôi, cứ vào cuối vụ chiêm, khi mà không con đủ rơm rạ để dùng người ta vẫn hay cắt cỏ tranh và những thứ cỏ núi khác về phơi khô để đun. Cái thứ cỏ này cháy rất đượm. Ngày bé, dì và các chị tôi vẫn hay dẫn tôi lên núi cắt cỏ về phơi ở cái sân vôi nhà bà ngoại. Những thứ cỏ này khi phơi héo có một mùi thơm ngai ngái nhưng rất dễ chịu. Nó thoảng một chút gì đó của cỏ héo, chút hăng hăng của vị đắng và dịu dịu của cỏ non. Mọi thứ quyện lại với nhau rất đặc trưng. Mỗi chuyến đi như vậy tôi được theo chân dì và chị tôi. Được chỉ cho đâu biết là quả mẫu đơn, quả đèn đèn hay những thứ cây núi khác mà thú thật giờ tôi đã quên chúng từ lúc nào không hay.
Năm tháng cứ thế vùn vụt trôi đi, mẹ tôi đã thành bà nội và chị tôi thì cũng lấy chồng cũng được mười mùa cỏ tranh. Cái sân vôi nhà bà tôi cũng chẳng còn nữa. Người ta cũng không còn đi cắt cỏ về đun nấu như ngày nào. Những quả đồi ngày ấy bây giờ đã biến mất hoặc nham nhở dưới bàn tay của con người. Những đám cỏ tranh cũng chẳng còn chỗ để mà sinh sôi nảy nở, những củ sắn bây giờ ăn cũng chẳng sợ say như ngày trước. Chỉ có cái mùi cỏ tranh ngai ngái dưới cái nắng cuối thu là còn mãi…
© Cá Kho – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình
Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 3)
Và có lẽ đây chính là tấm ảnh mà mình tâm đắc nhất. Trong bức ảnh, mười ngón tay đan chặt vào nhau, anh ôm bó hoa mà mình tặng còn mình thì cầm tấm bằng tốt nghiệp của anh.
Bạn thân
Bởi thế không biết có bao nhiêu đứa con gái thầm thương nhớ trộm cậu và thư tình luôn được gởi đến cho cậu. Và tớ cũng không ngoại lệ, nhưng tớ được may mắn hơn người khác ở chỗ là tớ vừa học chung lớp vừa là bạn cùng bàn của cậu.
Mùa thu xa anh
Nắng ngập ngừng trên những ô cửa lặng im Mùa đã về, hanh hao màu cây cỏ Gió heo may từng cơn se sắt lạnh Một khung trời thâm thấp lại mờ sương.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 2)
Đúng là dòng đời đưa đẩy, bản thân sẽ chẳng thể nào biết trước ngày mai ra sau, tương lai như thế nào. Ngày ấy chỉ vì đôi phút ngẫu hứng lại khiến mình rẽ hướng mà thay đổi nguyện vọng theo học Hà Nội. Mọi thứ từ ngày đó cứ chệch ra khỏi quỹ đạo vốn có của nó.
Bão lòng hay bình yên - lựa chọn ở chính ta
Nhưng và rồi mình nhận ra được một điều rằng dù có như thế nào mình vẫn phải tiếp tục sống, mình không được từ bỏ bản thân bởi đó là điều tồi tệ nhất trên đời này.
Duyên - Phận
Cậu thật đẹp, thật khác biệt với tất cả mọi người, có phải vì cậu quá khác biệt nên ngay từ đầu vốn dĩ cậu đã không thuộc về tớ, đúng không?
Muốn hạnh phúc, hãy nhớ rõ bí quyết: "Cộng vào nửa đầu, trừ đi nửa sau"
Đôi khi, tìm được hạnh phúc trong cuộc đời, chúng ta không cần làm phép nhân chia phức tạp, mà chỉ cần làm phép cộng trừ là đủ.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 1)
Có lẽ đến chính bản thân mình không biết ngày hôm đấy mình khác lạ thế nào. Mãi sau này khi tâm sự mẹ mới nói mình rằng đó là lần đầu mình kể về một người con trai với giọng điệu hào hứng như thế với mẹ.
Tuổi trẻ vượt bão - Chẳng bao giờ là quá muộn để sống với đam mê
Những năm tháng tuổi trẻ, bạn phải vượt qua rất nhiêu thử thách. Việc nắm bắt được cơ hội chính là kết quả của sự chuẩn bị dài lâu của chính bản thân bạn. Cuốn sách này là những tâm sự chân thành từ tác giả, để bạn đọc trẻ có thể mạnh mẽ hơn cho những quyết định hiện tại, và cho cả một tương lai rực rỡ.