Chút thoáng mùa đông
2016-12-12 01:25
Tác giả:
Đã qua rồi những ngày nắng đỏ
Chẳng sương đêm pha chút bụi thu
Nhắm mắt đôi mi, dòng lệ ướt
Một thoáng đông sang chợt khát lòng
Ở xứ này, sau mỗi trận mưa là biết thời tiết sắp chuyển mùa. Đông đến cũng vậy, trước khi rét bao giờ cũng có một trận mưa nhẹ đủ để người ta cảm nhận được sự sắp thay đổi. Thành phố những ngày đầu đông khoác lên mình tấm áo xám, nhìn đâu cũng thấy những hàng ngân hạnh xơ xác trụi lá, những cây anh đào lá cũng rụng từ bao giờ. Chỉ còn phất phơ vài chiếc lá đỏ còn sót lại chơ vơ trong những khoảng không của những cơn gió. Những bức tường, những mái nhà trở nên cũ kỹ, già nua. Dòng người trở nên thưa hơn, ai nấy đều muốn tìm kiếm một nơi ấm áp cho mình.

Không hiểu sao, ở xứ này, mỗi lần đông về là những con cu gáy và quạ xuất hiện rất nhiều. Dường như chúng xuất hiện để tô điểm cho sự lạnh lẽo của mùa đông. Chúng mặc kệ những cơn gió đang gào thét, thổi rụng những chiếc lá còn sót lại từ cuối thu. Chúng chậm rãi nhởn nhơ, an yên dưới những vạt nắng hiếm hoi đang trải dài trên bãi cỏ. Chúng hiền hòa và bỏ quên tất cả mọi thứ sang một bên để tận hướng những tia nắng mùa đông bằng những cái rũ mình thật êm ái và khỏe khoắn.
Cách đây 3 năm, khi vẫn còn ở chung với anh bạn trong kí túc xá. Chúng tôi vẫn có thói quen cuối tuần tự nấu ăn để hít hà cái thông khí mùa đông và kể chuyện mùa đông ngoài Bắc. Tôi thích kể về mùa đông ở quê tôi, một vùng quê nghèo toàn núi đá. Thích kể về những cơn gió Bấc lạnh căm căm và những đôi bàn chân hanh nứt nẻ của những đứa trẻ. Những cái nghèo, cái đói, những củ sắn củ khoai mà mẹ tôi đã trải qua. Anh bạn tôi rất thích nghe bài hát "Nỗi nhớ mùa đông" hoặc "Mùa đông của em". Một thứ giai điệu rất da diết và nhớ nhà. Anh còn kể về kỉ niệm một chuyến ra Bắc thăm quê vào gần Tết, được mẹ dắt đi chợ mùa đông làm tôi lại thèm thứ bánh đúc nóng của chợ phiên nơi quê nhà.
Bước chân vào quán ăn đêm, thấy một không khí ấm cúng hơn hẳn. Mùi thơm của thức ăn tỏa ra đã phần nào làm đôi tay của những người khách bớt đi giá buốt. Bên khung cửa kính, làn khói ấm áp bay ra từ chiếc cốc trước mặt đã làm mờ đi dòng người đang vội vã ngoài kia. Tôi vẫn thích cái cảm giác được ngồi nhấm nháp chút đồ uống trong cái lạnh đầu đông để đợi chờ một ai đó. Sự đợi chờ mang lại những tia ấm áp và cũng để chiêm nghiệm những thứ mình đã va vấp trong cuộc đời. Những đôi tình nhân cũng hối hả bước vào quán và tìm cho họ một chổ ngồi đủ ấm áp, thân tình. Họ bỏ lại cái lạnh giá bên ngoài ô cửa kính bằng những cử chỉ thân mật, những nụ cười đầy yêu thương. Mọi thứ xung quang và mùa đông ngoài kia bị bỏ lại sau tấm cửa kính mờ và ánh đèn có phần mờ ảo.

Chớm đông, cái cảm giác lạnh lẽo và cô độc bám theo mỗi bước chân càng thấm thía hơn khi đợi chờ một thứ gì đó vô hình mà chưa tới. Mọi thứ chìm vào trong cái lạnh của phố vắng lúc đêm về. Mưa đã dứt, nhưng cái lạnh càng thêm buốt giá. Song hành với cái giá buốt ấy, thành phố lúc này như của riêng mình. U buồn và vắng vẻ.
Mùa đông cũng có cái hương vị riêng của nó. Đó là mùi ngai ngái của những quả ngân hạnh bị dẵm nát, mùi của gió lùa về từ biển, của hơi nước xen lẫn cái lạnh làm tê cóng các giác quan. Tiếng đôi tình nhân cười trong cơn lạnh giá như một chút thoáng qua của mùa đông rồi chìm hẳn trong màn đêm tĩnh lặng.
P/s: Tặng anh Trần Viết Thắng, anh Nguyễn Trọng Hải
© Cá Kho – blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Năm tháng đi qua kỷ niệm ở lại
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.