Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nỗi nhớ nhà

2013-02-19 15:13

Tác giả:



Cuộc sống hàng ngày với bao bộn bề lo toan để mưu sinh, đôi khi làm con người ta cuốn theo công việc nhưng mỗi độ Tết đến Xuân về trên quê hương, đất nước mình trong lòng người Việt dù ở bất kỳ phương trời nào cũng đều xốn xang, không ai rủ ai mà tự nhủ với lòng mình là phải cố gắng để về nhà đoàn tụ, xum vầy cùng bạn bè và gia đình. 

Thế nhưng, không phải ai cũng có được cơ hội đó, đặc biệt là những người Việt xa quê như mình. Nếu mà được về quê ăn Tết thì không có gì hạnh phúc bằng bởi hiện tại mình đang phải hoàn thành nốt khóa học 4 năm tại Liên Bang Nga, khóa học này là khóa học cuối cùng cần sự tập trung và cố gắng hết sức nên mình không thể về nhà đón tết, điều đó khiến mình rất buồn vì như mọi năm ngày Tết ở xứ người nơi mình đang theo học thường rất vắng , muốn ra đường cũng chẳng biết đi đâu về đâu. Không có gia đình ở bên, mình bất chợt nhớ đến ca khúc “Xuân này con không về” để rồi thấy lòng nghèn nghẹn. Mình đã ứa nước mắt,nhớ nhà, nhớ bố mẹ và em gái. Chính vì vậy cảm giác thèm được đón tết ở nhà đã chiếm lĩnh hết suy nghĩ của mình lúc này và nó khiến mình nhớ đến những lúc ở Việt Nam khi cùng gia đình chuẩn bị đón tết, náo nức, vui tươi và hạnh phúc đến chừng nào. Có lẽ đó là khoảnh khắc mình yếu lòng nhất.



Hôm nay nếu tính theo lịch Việt Nam thì chỉ còn khoảng gần 1 tuần nữa là đến Tết âm lịch, cái tết mà bao nhiêu người mong đợi kể cả mình vì mình rất thích không khí của ngày tết cổ truyền. Mọi năm khi mình ở nhà thì mình thấy từ đầu tháng Chạp, đường phố đã tấp nập người đi sắm Tết. Mỗi gia đình đều sắp xếp công việc để có thời gian dọn dẹp, trang hoàng nhà cửa. Đường phố cũng trở nên nhộn nhịp hơn với đủ thứ hàng được bày bán để phục vụ nhu cầu của người dân trong dịp Tết. Đó còn chưa nói tới ở các vùng quê – nơi mà dường như những nét văn hóa truyền thống của ngày Tết cổ truyền còn được giữ nguyên vẹn. Còn riêng với gia đình mình thì mình nhớ nhất những kỉ niệm khi cùng cả nhà quây quần bên nhau để chuẩn bị đón giao thừa, không khí trong nhà lúc đó thật đầm ấm và bận rôn vì không ai bảo ai mỗi người một việc: mình và mẹ thì tất bật sửa soạn mâm ngũ quả để cúng gia tiên, mâm ngũ quả nhà mình thì cũng gồm những thứ quả rất đặc trưng của miền Bắc như chuối, bưởi, đào, hồng, quýt và được trình bày theo lối truyền thống , nải chuối thì được đặt ở dưới cùng, ở giữa để đỡ lấy toàn bộ các cây trái khác. Chính giữa nải chuối xanh thẫm là quả bưởi căng mọng hoặc quả phật thủ chin vàng nổi bật. Những quả chin đỏ đặt xung quanh. Những chỗ khuyết đặt xen kẽ quýt vàng, táo màu xanh hoặc những trái ớt đỏ mọng, hoàn thiện những nét trang trí cuối cùng. Mình thấy mâm Mâm ngũ quả làm cho quang cảnh ngày Tết và không gian thờ cúng gia tiên thêm phần tươi vui, ấm áp và rực rỡ.Nó thể hiện sinh động cho ý tưởng, triết lý – tín ngưỡng – thẩm mỹ của ngày Tết nên hình ảnh về chiếc mâm ngũ quả ngày Tết khiến mình không sao quên được.

Ngoài ra góp phần vào mâm cỗ đón giao thừa là những chiếc bánh chưng xanh- đó là món ăn không thể thiếu vì nó tượng trưng cho niềm hân hoan của ngày Tết. Những chiếc bánh đẹp, đầy đặn, vuông thành sắc cạnh được bố mình tước nhẹ sợi lạt buộc vaò bánh và chia thành hai phần đặt chéo nhau trên đĩa. Cầm chiếc bánh đặt lên hai sợi lạt, bố khéo léo kéo hai múi lạt chặt dần, chiếc bánh cắt ra nguyên vẹn để lên ban thờ cúng ông bà tổ tiên.Dù sao thì tết đến,xuân về,hình ảnh những chiếc bánh chưng vẫn nhắc nhở mọi người chúng ta về giá trị truyền thống thật sâu sắc và ý nghĩa biết bao để rồi khi xa quê hương 4 năm như vậy nhưng mình vẫn rất nhớ hương vị thơm thơm ngầy ngậy của gạo nếp và đỗ xanh thật hấp dẫn.Và rồi trở lại việc chuẩn bị đón giao thừa, khi mọi thứ đã được chuẩn bị xong thì cũng là lúc đồng hồ điểm 12 gịờ báo hiệu thời khắc đón năm mới cũng đã đến.

Cả nhà mình cùng ngồi quây quần bên mâm cơm ăn uống, cười nói vui vẻ và trao cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất để đón chào năm mới ,bố và mẹ còn chuẩn bị những chiếc phong bao lì xì đỏ để mừng tuổi cho mình và em gái để mong sao khi thêm một tuổi mới hai chị em mình sẽ ngoan ngoãn và học giỏi hơn.Đó là khoảnh khắc ấm áp và hạnh phúc nhất mà mình cảm nhận được. Nó khiến mình cảm thấy thật trân trọng giây phút đó–giây phút thiêng liêng của sự đoàn viên.Bởi thế mặc dù là rất buồn khi năm nay không được đón tết với gia đình nhưng trong lòng mình vẫn tự hứa sẽ học tập thật tốt để năm sau khi hoàn thành khóa học tại Nga mình sẽ sớm được về nhà đón tết với gia đình.Mình muốn được gửi lời tới bố mẹ trong dịp Tết này là : "Con gái ở phương xa tết này không về được,mong bố mẹ giữ gìn sức khỏe và đón Tết thật đầm ấm,hạnh phúc. Con rất nhớ bố mẹ và em.Năm sau con sẽ về và cả nhà mình lại quây quần bên nhau. Mình cũng xin gửi lời chúc tới tất cả các bạn ở quê hương Việt Nam năm Quý Tỵ vui vẻ như Chim Sẻ, khỏe mạnh như Đại Bàng, giàu sang như Chim Phụng, làm lụng như Chim Sâu, sống lâu như Đà Điểu nhé! Happy new year!

  • Bài dự thi cuộc thi Tết trong tim tôi của Hoàng Thùy Linh

Để bình chọn bài viết này mời bạn để lại bình luận - phản hồi cuối bài viết!



Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn
.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top