Những tin nhắn vội vàng chưa dám gửi
2015-11-04 01:32
Tác giả: Đoàn Hòa
Có những buổi tối muộn màng không ngủ được, rồi lại suy nghĩ vẩn vơ, rồi lại nhớ thương những mối tình mong manh đã cũ. Lại phải chăng đã trót vương vấn nên mãi nhớ mong đến như vậy. Cũng đã từng nhủ lòng hãy quên đi những tình thương mến ấy, nhưng rồi cũng chẳng thể nào thoát khỏi màu vàng của ký ức.
Và đêm nay, em muốn nhắn cho anh một đôi lời. Nhưng tất cả chỉ là những tin nhắn vội vàng chưa dám gửi.
Đêm của hôm nay rất dài anh ạ! Ngoài kia là màn đêm đen kịt như muốn bủa vây lấy em vậy. Em mong manh yếu đuối quá phải không anh? Những tưởng rằng đã trải qua những ngày giông tố bão bùng ấy, những ngày không có anh bên cạnh, thì em có thể mạnh mẽ và trưởng thành hơn.
Ngày không anh, em loay hoay trong nỗi nhớ, trong miền ký ức khó gọi thành lời. Nếu để đó những yêu thương thì liệu bao giờ mới có thể vượt qua được yêu thương ấy.
Nếu để đó những vụng dại ngây thơ thì đến khi nào em mới là một cô gái trưởng thành mạnh mẽ được chứ.
Nếu để đó những ngọt ngào hạnh phúc thì những buồn đau biết sẽ cất giấu nơi đâu.
Và nếu để đó những tin nhắn vội vàng thì mãi mãi chẳng bao giờ có một tin nhắn gửi thành công. Bởi vì những yêu thương ấy biết chăng chỉ mình em giữ.
Và đêm nay, em muốn nhắn cho anh một đôi lời, nhưng dòng tin nhắn ấy cũng chỉ mình em đọc.
Ngày của hôm nay sao dài đằng đẵng anh ạ. Bởi vì lại một ngày chẳng còn anh đi cùng em nữa.
Em của những ngày cũ, hạnh phúc khi đón chào bình minh cùng với tình yêu và yêu thương ngọt ngào của anh. Mỗi ngày với em thật bình yên và giản dị. Anh cùng em đi suốt đoạn đường, nắm tay em thật chặt và cười thật hạnh phúc. Và em thì cứ liên mồm líu lo như con chim nhỏ, chẳng quan tâm đất trời này, bởi vì đã có anh làm chỗ dựa vững chắc nhất mỗi khi em mệt mỏi.
Em của những ngày cũ, cứ mặc anh chiều chuộng mà chẳng hề lo sợ một ngày không còn anh nữa. Vì em tin vào tình yêu đó, tin vào anh, tin vào người hứa làm em hạnh phúc. Nhưng phải chăng lời hứa đó như một tin nhắn vội vàng chưa kịp gửi đi thành hiện thực. Anh cũng đã soạn sẵn những tin nhắn ấy nhưng chưa kịp gửi tới tương lai.
Em của những ngày cũ, vô tư nghĩ mình là nàng lọ lem trong cổ tích đã tìm được cho mình một chàng bạch mã hoàng tử. Em yêu thương, em mơ mộng, và em hạnh phúc. Cuộc sống ấy như một câu chuyện ngôn tình thời hiện đại. Và em mặc sức thỏa thuê mình trong những trang sách không chữ ấy. Vì tình yêu ấy quá đỗi đẹp đẽ, phải không anh?
Em của những ngày cũ, theo anh la cà khắp phố phường. Những ngày nghỉ mon men kéo nhau lên Note cafe, đắm mình trong mùi cafe trứng thơm lừng, note cho nhau những dòng yêu thương nồng nàn.
Dòng tin nhắn vội vàng em viết lại những yêu thương, những nhớ nhung, những dại khờ cho mối tình đầu lãng mạn. Nhưng rồi cũng chẳng thể nào nói trọn vẹn hết tình em. Bởi vì mãi mãi chỉ là một tin nhắn không bao giờ được gửi đi.
Note lại những yêu thương!
© Hòa Khỉ - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Trăm năm bên nhau
Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.
Niềm vui trọn tim anh
Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.
Bạn đang che giấu cảm xúc?
Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.
Ở lại hay ra đi
Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em
Lời hứa tháng mười (Phần 2)
Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.
Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"
Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?
Năm mới xinh tươi
Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã
Hai đầu ngọn sóng
Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.
Mùa đông dang dở
Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường
Lời ước hẹn
Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em