Những tháng ngày lạc lối ở tuổi 23 (Teen chat 21)
2015-09-20 01:01
Tác giả:
Giọng đọc:
Hòa Khỉ
Giật mình ở tuổi 23, chẳng có một tình yêu đúng nghĩa, sau những va vấp chỉ còn lại chằng chịt vết sẹo khắc sâu trong tim, bàng hoàng, mông lung giữa vòng xoáy cuộc đời… Người ta rẽ sang con đường băng phẳng, phủi tay cho những khó khăn xoay quanh đời người con gái đã từng song hành cùng họ.
23 tuổi, sự nghiệp chưa vững chắc, mệt nhoài với hàng tá công việc có thể làm được, kiếm đồng lương ít ỏi nuôi sống bản thân, giúp một phần phụ ba mẹ.
23 tuổi, bạn bè có những đứa đã bước đến bến bờ hạnh phúc bên chồng con, dưới mái ấm gia đình hạnh phúc.
23 tuổi, cũng đã trải qua mối tình đau thương còn kéo dài đến giây phút khi bất chợt thấy bóng dáng ai đó trên phố giống họ, nhói thắt tim nơi lồng ngực mà chẳng biết làm sao?
.jpg)
23 rồi cô gái, không còn sớm để cứ mãi đắm chìm vào vực sâu khi bị người ta tin tưởng nhất làm tổn thương, nhưng cũng chưa muộn để vực dậy từ hố sâu ấy…
Em tin tôi đi, người như em chắc chắn sẽ hạnh phúc, chỉ cần em tin, em yêu đời, em hồn nhiên trở lại,gia đình,bạn bè vẫn luôn bên cạnh em mà, đúng không?Trái tim em có đau thương thì nó cũng vẫn đập mà, lụy tình làm gì với người đã không biết trân trọng tấm chân tình của em.
.jpg)
Ngoài trời cơn mưa càng nặng hạt, giông gió cứ nổi lên, nhưng dù không thích mưa thì em cũng phải đón nhận cơn mưa ấy như lẽ thường ở đời, nỗi đau cũng vậy! Sau cơn mưa sẽ xuất hiện cầu vồng, những đám mây đen đã từng che phủ bầu trời ấy đã không còn nữa… Sống để học cách yêu thương và trân trọng hiện tại nha em, 23 tuổi, em đẹp nhất khi nụ cười vẫn nở trên môi.
Không có sự bắt đầu lại nào là muộn màng chỉ cần tin em luôn xứng đáng được yêu thương.
Viết cho những ngày bỗng thấy lạc lối nơi tuổi 23.
Võ Hồng Yến
P/s: Dù bạn đã 23, đang 23 hay sẽ 23 tuổi, thì bạn vẫn luôn còn có những hoài bão, những ước mơ và những tháng ngày tuổi trẻ phía trước. Những ngày bỗng thấy lạc lối, hãy chọn cho mình một phút lặng yên bình và chờ đợi cầu vồng sau cơn mưa bạn nhé. Bởi vì không có sự bắt đầu nào là muộn màng, chỉ cần niềm tin, ai cũng xứng đáng được yêu thương.
- Biên tập: Hòa Khỉ
- Giọng đọc: Hòa Khỉ
- Techmix: Hòa Khỉ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Blog Radio 769: Chúc cậu một đời hạnh phúc nhé, mặt trời nhỏ của tôi
Mưa đầu mùa thật lạnh. Bây giờ tôi mới biết vừa ăn kem vừa đi trong mưa cũng ngon thật. Cô gái đó rất hợp với cậu ấy, chúc cậu hạnh phúc, mặt trời nhỏ của tôi.

Có lẽ em là một thói quen nhưng anh chưa bao giờ muốn bỏ
Đừng tìm trong người con gái ngày hôm nay, bóng hình của người con gái ngày hôm qua. Bởi ai sinh ra cũng muốn được sống như chính mình.

Replay Blog Radio: Hãy cho anh cơ hội lau những giọt nước mắt của em
Sau cơn mưa, lại có cầu vồng, phải không Lin, anh sẽ làm chỗ dựa cho em bước tiếp, dù anh biết khó khăn thế nào.

Blog Radio 768: 5 năm bên nhau đổi lại 3 từ ‘Anh xin lỗi’
Là cô yêu nhiều hơn, là cô đem tất cả tấm chân tình dành cho anh, nên người đau khổ hơn cũng là cô mà thôi. Đó là tất cả những gì còn sót lại trong ký ức của cô. Mối tình 5 năm của cô chỉ đổi lại vỏn vẹn 3 chữ “Anh xin lỗi”.

Nếu bố mẹ ly hôn, con sẽ chọn ở cùng ai?
“Nếu bố mẹ ly hôn, con sẽ chọn đứng ở phe nào?”. “Con sẽ đứng ở giữa nhìn bố mẹ rời đi.”

Chúng ta còn quá trẻ để nói nếu như
Hắn chỉ cảm thấy tiếc nuối, hắn tiếc những tháng ngày còn lại biết sẽ có ai sẽ bầu bạn, ai sẽ cùng hắn viết tiếp câu chuyện hai kẻ yêu nhau và tính chuyện lâu dài. Hắn cảm thấy ân hận, vì nếu như hắn biết kiềm chế bản thân, biết chọn điểm dừng đúng lúc thì có lẽ đã không cần nói nếu như.

Blog Radio 767: Bỏ lỡ nhau vì mẹ anh bắt chia tay
Tôi hỏi “Có phải do bố mẹ của anh không chấp nhận chúng ta yêu nhau phải không?” Anh chẳng bảo gì chỉ khẽ gật đầu và cũng không giải thích thêm một điều gì.

Tình yêu đẹp nhất khi đứng ngoài ánh mặt trời
Tôi mỗi ngày đang trưởng thành và hiểu hơn về chính mình, về cảm xúc của mình và những trải nghiệm trong tình cảm. Để rồi một ngày, khi tình yêu quay trở lại, tôi có thể nhẹ nhõm và vui vẻ đón nhận, có thể tình yêu đến rồi tình yêu lại đi, nó sẽ đẹp khi ta có thể cùng nhau đứng quang minh chính đại dưới ánh sáng mặt trời.

Những ngày biết đau lòng
Tôi nhắm nghiền mắt để gió đi qua. Tiếng gió luồn qua mái tóc đưa tôi về những ngày chưa biết đau lòng.

Blog Radio 766: Khoảng cách giữa chúng ta không thu hẹp được nữa rồi
Ngày đầu tiên anh gặp cô, anh bước lên một bước muốn lau đi giọt nước mắt sắp trào ra, nhưng cô lại lùi về một bước, hai người trước sau như một cách một bước chân. Dường như khoảng cách này vĩnh viễn sẽ không bao giờ thu hẹp được.