Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những bức thư chưa một lần gửi

2024-12-20 20:05

Tác giả: Kẹo Chanh


blogradio.vn - “Tôi thích cậu ấy không phải ngày một ngày hai, thích cậu ấy không phải vì tình cảm nhất thời. Tôi thích cậu ấy dù cậu ấy là chàng trai tôi gặp khi 17 tuổi hay là người của sau này, ở bên nhau hay không đều không quan trọng bởi vì ngay từ đầu tôi đã biết trước kết quả. Tôi đã cược hết tất cả những gì tôi có vào một người một mối tình mà tôi còn chẳng dám mơ tới”.

***

Có một người tôi đã từng thầm yêu nhiều như thế, cậu ấy là ánh mặt trời soi rọi từng chút trong thế giới của tôi, nhưng cậu ấy tỏa sáng đến mức tôi chẳng dám lại gần.

Có một giấc mơ dài của tuổi trẻ làm tôi rung động xao xuyến, trong giấc mơ ấy tôi nhìn thấy lại được ánh nắng rực cháy của hạ đỏ, là dư vị mùa hè mang đậm hơi thở thanh xuân. Tôi nhìn thấy được những nét chữ nguệch ngoạc trên trang giấy với những lời chúc lời nhắn nhủ yêu thương của các bạn, chiếc áo trắng tinh trong cơn gió những lúc đi dạo chơi trên sân trường tất cả mọi thứ đẹp đến mức chẳng ai muốn thoát ra khỏi giấc mơ ấy. Và rồi tôi chợt đi lạc cũng chính lúc đó tôi bắt gặp Cậu.

Tuổi 16 tôi chẳng nghĩ gì nhiều đến chuyện tương lai, tôi yêu mây, yêu trời, yêu vạt nắng vương trên mái nhà. Tôi thích hát ca những lúc buồn chán và thu mình một góc những khi tủi thân, cảm xúc sâu sắc ấy khiến tôi của tuổi 16 trở nên phong phú hơn bao giờ hết. Trong những trang sách viết về tuổi thanh xuân bao giờ tôi cũng thấy cụm từ “Tình yêu tuổi học trò”, rung động của tuổi trẻ chính là cơn mưa rào tưới mát tâm hồn chúng ta nhưng cũng khiến chúng ta cảm cúm trong chính cơn mưa ấy. Trong một lần dạo chơi tôi bắt gặp ánh mắt khiến tôi của nhiều năm sau này vẫn không thể ngừng quên mỗi khi nhớ đến. Cậu ấy rất giỏi, mọi thứ ở cậu ấy đều rất ưu tú, tôi luôn tự hỏi trên đời tồn tại người như thế sao. Và rồi đến khi tôi chợt nhận ra cậu ấy xuất sắc đến mức tôi chẳng dám lại gần cũng chẳng có cách gì lại gần được cậu ấy.

Trang đầu tiên trong cuốn sổ tôi dành riêng cho cậu chỉ vỏn vẹn có bốn chữ, đó là tên của cậu, cái tên hay nhất tôi từng gặp. Tôi muốn biết thêm về cậu ấy, muốn là người hiểu rõ cậu ấy nhất, và tôi cũng muốn được đến gần hơn với cậu ấy nữa. Trong một buổi tối tôi vui đến mức nhảy cng lên bởi vì tôi đã phát hiện ra được vài điều thú vị ở chàng trai ấy, đó là thành tựu mà tôi cho rằng lớn nhất tuổi 16 mà tôi làm được. Trang tiếp theo của cuốn sổ tôi ghi lại hết những điều liên quan đến cậu ấy như: thích giải toán, biết chơi cờ vua, có cái tên ở nhà cũng vô cùng hay và cũng rất tự ti về chính mình.

Xuân Nam không biết đến tôi, hay nói đúng hơn là tôi chưa từng được cậu ấy để mắt đến. Trong thế giới của cậu ấy tôi nhỏ bé như hạt bụi, còn cậu ấy như ánh mắt trời tỏa sáng từng ngày từng chiếu đến tôi. Tôi mượn ánh sáng nơi cậu ấy để thắp lên cho cuộc đời của tôi, nương theo ánh sáng của cậu tôi muốn bản thân mình trở nên tốt hơn. Thích thầm một người là chuyện quá đau khổ và tôi biết điều đó, nhưng chẳng sao cả. Bởi vì chính nhờ cậu ấy mà tôi điên cuồng học tập, nhờ cậu ấy mà tôi thoát ra khỏi cái vỏ bọc đầy sự kìm hãm bản thân, nhờ cậu ấy mà thế giới của tôi không còn một màu.

Trước đây tôi chưa từng thích hạ nhiều như vậy, tôi chỉ thấy cái nắng gay gắt của hạ, nóng đến mức làm tôi khó chịu, tôi cũng chẳng ưa gì tiếng ve kêu râm ran suốt ngày làm tôi đau hết cả đầu. Nhưng từ ngày biết đến Nam tôi không còn ghét hạ, bởi vì mùa hạ có cậu ấy, trong hạ có tình yêu của tôi. Ngày nhận được kết quả của kì thi chọn học sinh giỏi cấp tỉnh tôi đã gom hết can đảm gửi cho cậu ấy một lời chúc. Cậu ấy được giải ba toán cấp tỉnh, giây phút đó ngoài gia đình bạn bè và thầy cô của Nam thì tôi là đứa vui nhất, tôi soạn sẵn dòng tin nhắn: “Chúc mừng Nam nhé” nhưng vẫn chần chừ mãi không gửi nổi, nói tôi hèn tôi cũng chấp nhận ai bảo người tôi thích là Nam. Lo sợ là vậy nhưng cuối cùng tôi vẫn nhấn gửi đi, tôi hồi hộp nhìn màn hình điện thoại, khung chat vẫn hiện lên là đã gửi, có lẽ cậu ấy bận học nên không xem điện thoại, tôi tự nhủ rồi cũng buông điện thoại xuống. Đến khi kiểm tra lại tôi nhìn thấy cậu ấy đã trả lời tin nhắn tôi: “Cảm ơn nha”, chỉ có ba chữ của cậu ấy đã làm tôi vui suốt cả tuần. Tôi cẩn thận từng chút một ghi lại những điều đó vào trong cuốn sổ nhỏ, ở một nơi chỉ dành riêng cho cậu.

16 tuổi đã từng có người thích cậu như thế, vụng về giấu đi tình cảm của mình nhưng cũng mong rằng cậu sẽ biết, có người đã vì cậu mà khóc nhiều như thế nào. Có đôi lần rất muốn bày tỏ hết cho Nam biết, muốn đứng trước mặt cậu ấy hét lên thật to rằng TÔI THÍCH CẬU, nhưng chung quy lại đó cũng chỉ là tôi tự tưởng tượng ra. Chuyện tôi thích thầm Nam một vài người bạn thân thiết của tôi cũng biết, tôi thấy biết ơn nhỏ Chanh vô cùng vì nó là người cho tôi lời khuyên hữu ích nhất. Mỗi lần có chuyện gì tôi cũng tìm nó kể lể, tôi không biết nó có thấy chán khi nghe tôi nói hay không nhưng mỗi lần nói ra tôi thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Có một lần ngồi nghe podcasts, chủ đề của bài podcasts đó là nếu bổng dưng một ngày người bạn thích rất nhiều năm như vậy đi du học thì cảm xúc trong bạn sẽ là gì? Lúc đó tôi cũng tự hỏi bản thân như vậy, liệu tôi có khóc có buồn nhiều đến mức như vậy hay không? Tôi chẳng biết nữa, tôi chăm chú nghe âm thanh vẫn đang không ngừng nói qua chiếc điện thoại. Có một câu mà tôi vô cùng ấn tượng nên tôi nhanh chóng ghi vào cuốn sổ nhỏ ngay lập tức, câu nói đó như sau: “Tôi thích cậu ấy không phải ngày một ngày hai, thích cậu ấy không phải vì tình cảm nhất thời. Tôi thích cậu ấy dù cậu ấy là chàng trai tôi gặp khi 17 tuổi hay là người của sau này, ở bên nhau hay không đều không quan trọng bởi vì ngay từ đầu tôi đã biết trước kết quả. Tôi đã cược hết tất cả những gì tôi có vào một người một mối tình mà tôi còn chẳng dám mơ tới”.

Sau này, tôi đánh liều đành thử tìm cách tới gần cậu ấy hơn, ông trời dường như biết được sự thống khổ của tôi nên đã cho tôi được một lần toại nguyện. Cậu ấy đã biết tên của tôi, biết được tôi là ai. Nam học ở trường chuyên khác xa với một đứa học ở trường thường như tôi, có vài lần tôi ghé ngôi trường cậu ấy đang học, mượn cớ là lên chơi với bạn nhưng thật ra tôi đã ngóng cậu rất nhiều. Tôi tưởng tượng ra tôi sẽ vô tình bắt gặp cậu ấy khi đi cùng nhỏ bạn tôi trong sân của trường Q, dưới cái nắng nhẹ của chiều tà nhưng tiếc là chẳng lần nào tôi gặp được. Nếu có ai hỏi tôi thích Nam tôi cảm thấy như thế nào thì tôi sẽ trả lời rằng tôi tự ti cực kì. Hào quang của cậu ấy lấn át mọi phương diện trong tôi, đè bẹp luôn sự tự tin trước đó của tôi, nhưng có một điều tôi không bao giờ ngừng được là thích cậu ấy. Có đôi lúc tôi tuyệt vọng vô cùng bởi khoảng cách của chúng tôi là vô cùng xa, tôi tâm sự điều đó với Chanh và lần nào nhỏ cũng bảo tôi là: “Mày không hề thua kém gì Nam cả, chỉ vì thích Nam nên mày mới như thế, chỉ khi sự tự ti đó hết thì khoảng cách giữa mày với Nam mới kéo gần”.

Tôi cũng không ngờ được có ngày tôi sẽ thích ai đó thậm chí thích nhiều như vậy. Có lần tôi soạn cho cậu ấy một tin nhắn rất dài, tôi nói ra hết cảm xúc của mình cũng bày tỏ cho cậu ấy biết tôi thích Nam nhiều như thế nào, đó là những lời mà tôi chưa bao giờ dám thổ lộ. Vì muốn đứng cạnh cậu ấy tôi cố gắng thay đổi để trở nên tốt hơn, vì cậu ấy tôi không ngại chuyện gì. Trong ngăn kéo ở hộc bàn ngăn tủ của tôi có rất nhiều bức thư tay, tất cả đều là cậu ấy, những bức thư chưa một lần gửi:

Gửi tặng Nam chàng trai tôi thích!

Tôi không biết một ngày nào đó cậu có đọc được những lời này hay không, nếu có chắc cậu cũng sẽ bất ngờ lắm. Chúng ta gặp nhau vào một ngày tôi cũng không ngờ đến, hôm đó cậu mặc một chiếc áo hoodie màu đỏ, tôi bắt gặp ánh mắt của cậu, sự rung động lúc đó có thể nói đối với tôi là duyên phận. Tôi biết tôi thích cậu ở rất nhiều lí do khác nữa, cậu tốt bụng lương thiện và tử tế, dáng vẻ hăng say nhiệt huyết của cậu cũng làm tôi chú ý, tôi không thích toán nhưng lại thích nhìn cậu giải toán. Cậu nói rằng cậu chẳng có gì tốt đẹp để tôi có thể thích, nhưng cậu đâu biết đôi mắt của tôi khác với đôi mắt của cậu. Viết cho cậu những lời này tôi chưa từng dám nói, rằng tôi thích cậu rất thích cậu. Tôi đã từng nghĩ rằng cô gái sau này được cậu thích, được cậu đặt trên đầu quả tim là một người vô cùng may mắn. Nhưng từ bé đến giờ tôi chưa từng có được nhiều may mắn đến vậy, cũng không biết ông trời có thương cho tôi trở thành cô gái ấy hay không. Sau này cậu có thích ai, làm bất cứ việc gì tôi đều ủng hộ hết lòng. Chúc cho cậu mọi thứ đều bình an, tương lai tươi sáng, chúc cho mọi ước muốn của cậu đều thành hiện thực.

Gửi tặng Nam

Kí tên người thích cậu.

“Trang số 16 có màu nắng nhẹ của hạ, có tiếng ca tình yêu khi trái tim đập, có những lời chưa từng được thổ lộ và có một người yêu thầm một người.”

© Kẹo Chanh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Yêu Anh Là Sự Sắp Đặt Của Số Phận | Radio Tình Yêu

Kẹo Chanh

Vạn vật đều có vết nứt, đó chính là nơi ánh sáng chiếu vào

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tết là ăn tết

Tết là ăn tết

Với Nhi đó còn là tình yêu thương cô dành cho chồng cho con, và những ngày tết là một dịp cô muốn trút hết vào đó, vào những gì mình chuẩn bị cho tết là lòng yêu thương của cô. Cô tin là ông xã cô và con của cô sẽ hiểu và hiểu nhiều.

Review sách: “Tổn thương thời thơ ấu – 27 câu chuyện chữa lành nỗi đau gia đình”

Review sách: “Tổn thương thời thơ ấu – 27 câu chuyện chữa lành nỗi đau gia đình”

Đây là một góc nhìn đặc biệt giúp người đọc hiểu rằng, sự kết nối gia đình vừa là nơi bắt đầu của nỗi đau, nhưng cũng chính là nơi cho sự chắp vá những tổn thương.

4 con giáp được Thần Tài 'rót vốn' trong 3 tháng tới

4 con giáp được Thần Tài 'rót vốn' trong 3 tháng tới

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này may mắn được Thần Tài ghé thăm khiến tài vận tăng vọt, ăn nên làm ra.

Hoa sữa về trong gió

Hoa sữa về trong gió

Nhưng bên cạnh những nụ cười tít mắt vì hạnh phúc, sự khác biệt giữa hai con người, đối lập nhau về tính cách đã khiến cô một mình khóc trong tủi thân. Tuy thường xuyên chia sẻ mọi chuyện vui buồn nhưng 3 lần khóc như mưa ấy, cô ấy lại giấu anh.

Giông bão sẽ qua, bình yên sẽ trở lại

Giông bão sẽ qua, bình yên sẽ trở lại

Người ta bảo trước cơn bão là bầu trời bình yên, đúng vậy, trời hoàng hôn hôm đó đẹp đến nao lòng. Chẳng biết bão đến thì chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng trước hết phải cảm ơn vì vẻ đẹp nên thơ của bầu trời chiều hôm ấy.

Lời yêu thương con gái xin gửi về cha mẹ!

Lời yêu thương con gái xin gửi về cha mẹ!

Con yêu cha mẹ nhiều biết bao! Tình yêu đó con luôn giấu kín trong lòng và chưa bao giờ dám thổ lộ. Để rồi hôm nay khi đơn độc một mình nơi xứ lạ nỗi nhớ thương càng lớn dần, quặn lại trong tim nhói đau và thổn thức!

Mùa hạ không thể quay lại ấy

Mùa hạ không thể quay lại ấy

''Sao Mì không nói thẳng là Mì thích cậu ấy nhỉ, vì chúng ta là học sinh cuối cấp rồi.'' Lúc ấy tôi chỉ cười nhẹ và lắc đầu vì tôi biết khi thổ lộ ra, cậu sẽ không xuất hiện trước mặt tôi nữa.

Về quê

Về quê

Dù là có đúng dịp tết hay không, nhưng Trân tin quê của mỗi người, quê hương của mỗi người chính là máu chảy trong cơ thể họ. Chính là trái tim và nguồn cội của cuộc sống của họ, để có đi đâu về đâu thì họ cũng muốn được vậy, là về quê.

Góc sân mùa hạ

Góc sân mùa hạ

Những cơn mưa mùa hạ Gợi nỗi lòng người con xa xứ Về bóng mẹ hao gầy Liêu xiêu khuya sớm

Dọc dài Việt Nam khám phá hương vị phở ba miền

Dọc dài Việt Nam khám phá hương vị phở ba miền

Phở gắn liền với tâm thức người Việt từ hàng trăm năm qua. Không còn là món ăn đơn thuần, phở đã trở thành một trong những đại diện tiêu biểu của văn hóa ẩm thực Việt Nam.

back to top