Phát thanh xúc cảm của bạn !

Như cõi thiên đường, phần 19

2013-08-12 14:15

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Nhím Xù

“Berta, chúng ta đến nơi rồi,”

Elizabeth nói khi xe đưa họ đến bất động sản rộng rãi của Ngài Francis Belhaven. Mắt của Berta nhắm chặt từ một giờ trước nhưng Elizabeth nhìn hơi thở của bà ta và nàng biết rằng bà ấy không ngủ. Berta rất sợ hãi viễn cảnh phải đóng vai trò là dì của Elizabeth và không một sự động viên và lời hứa của Elizabeth có thể làm bà ta nguôi ngoai sự sợ hãi.


“Dì Berta” nàng nói mạng mẽ khi cửa xe mở. “Dì Berta” nàng nói vẻ nài nỉ, và trong lúc liều lĩnh Elizabeth chạm nhẹ vào mí mắt của bà vú. Nàng bắt buộc nó phải mở ra và nhìn thẳng vào con ngươi màu nâu của bà ta. “Xin đừng làm điều này với tôi, Berta. Tôi đã hy vọng là bác có thể đóng vai dì của tôi, chứ không phải nhút nhát như một con chuột. Chúng ta không thể rút lui được nữa.”

Berta gật đầu và chậm chạp lê thân hình béo ụ của bà ta ra khỏi ghế.

“Trông tôi thế nào?” Elizabeth thì thầm gấp rút. “Rất khủng khiếp,” Berta nói. Đôi mắt khắt khe nhìn chiếc váy bằng vải lanh cao cổ mà Elizabeth đã lựa chọn cẩn thận để mặc cho dịp này, cuộc gặp mặt lần đầu tiên với ông chồng tương lai người mà Elizabeth đã miêu tả là một kẻ dâm đãng. Để thêm vào vẻ bề ngoài như nữ tu, mái tóc của Elizabeth được búi ra đằng sau thành một búi lớn như Lucinda và được bao phủ bởi một tấm khăn chùm ngắn. Quanh cổ nàng đeo một món trang sức mà nàng có ý định đeo chừng nào nàng còn ở đây – một vòng cổ bằng sắt xấu xí có kèm theo một cây thánh giá mà nàng mượn từ một nhà thờ nhỏ.



“Hoàn toàn kinh khủng, thưa qúy cô” Berta kéo dài giọng.

“Tuyệt vời” Elizabeth nói với một nụ cười khuyến khích. “Bác cũng vậy”.

Một gian nhân mở cửa và lùi lại, Elizabeth bước ra trước tiên theo sau là dì của nàng. Rồi nàng đứng lại và ngước lên nhìn Aaron, người đang ở trên đỉnh xe ngựa. Chú nàng cho phép nàng mang theo sáu gian nhân từ Havenhurst và Elizabeth đã lựa chọn họ cẩn thận. “Đừng quên” Elizabeth cảnh cáo Aaron có vẻ thừa. “Đừng bàn tán tuý thích về tôi với bất kỳ gia nhân nào những người sẽ lắng nghe bác. Bác biết phải nói gì rồi đấy.”

“Được,” ông ta nói với một nụ cười gian gian. “Chúng tôi sẽ nói với bọn họ tất cả rằng cô là một con mụ tàn ác keo bẩn như thế nào và rằng cô là một kẻ sùng đạo kỳ quặc chẳng khác gì một nữ tu nhà kín.”

Elizabeth gật đầu và miễn cưỡng quay về phía ngôi nhà. Số mệnh đang nằm trong bàn tay nàng và nàng không có lựa chọn nào khác ngoài việc thực hiện mọi việc tốt nhất nàng có thể. Với cái đầu ngẩng cao và cái đầu gối run rẩy nàng bước về phía trước. Người quản gia đứng ngay ở cửa, quan sát Elizabeth với một cái nhìn táo bạo, làm cho nàng cảm thấy khó chịu nghĩ rằng anh ta thực sự đang cố gắng tìm kiếm ngực nàng bên dưới chiếc váy màu đen kỳ quái. Anh ta lùi lại và mời họ vào. “Ông chủ của chúng tôi lúc này đang ở cùng với một số người khách và mời cô vào tham gia cùng họ sau một lúc nữa,” anh ta giải thích. “Trong lúc chờ đợi, Curbes sẽ chỉ cho cô phòng ngủ của cô.”

Với một khuôn mặt trắng bệch, đôi môi mím chặt Berta bên cạnh, Elizabeth trèo lên cầu thang, tò mò liếc nhìn đại sảnh ảm đạm và tấm thảm màu đỏ dưới chân.

Họ đi đến phòn ngủ, người gia nhân nói “Phòng của qúy bà Berta ngay ở bên cạnh. Phòng quá tối làm Elizabeth phải mò mẫm trong bóng tối.

Tác giả: Judith McNaught

Người đọc:
Nhím Xù, Hằng Nga

Kỹ thuật: Nhím Xù


Câu truyện Hàn Quốc thú vị nhất : Bắt cá hai tay trên thiên đường

(...)

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)

Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)

Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số

Duyên duyên số số

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

back to top