Ngày mai, gió sẽ cuốn những buồn đau đi thật xa( Thì thầm 248 )
2013-04-16 21:00
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team
Em, cô bé bướng bỉnh, tinh nghịch. Em không thực sự nổi bật, nhưng nụ cười của em cũng đủ làm nhiều kẻ si tình mơ mộng. Em sôi nổi, năng động, thích sự xô bồ của phố lúc màn đêm buông xuống. Em thích những lúc ngồi tám cùng mấy đứa bạn, thích được nũng nịunhư một đứa trẻ con,thích được mọi người quan tâm. Quanh em có bao người dành cho em sự quan tâm đặc biệt nhưng chưa có một ai làm trái tim em rung động. Em vô tình với tình cảm của họ hay nói đúng ra là em đặt mình vào vị trí cao trong lòng họ…..
Anh, chàng trai của sự tự do.Anh là hình mẫu lý tưởng của bao cô gái với một khuôn mặt ưa nhìn,một chiều cao lý tưởng và ngoại hình tương đối. Vẻ bề ngoài của anh làm bao chàng trai khác phải ước ao. Anh luôn làm người khác tin tưởng vào mình, luôn làm cho người khác cảm giác thoải mái khi bên anh. Nhưng tính tình của anh lại quá buông thả,thích tự do. Anh trẻ con, suy nghĩ chưa chín chắn, anh hơn em bốn tuổi nhưng suy nghĩ mọi chuyện còn quá đơn giản,anh thích tìm hiểu mọi thứ lạ lẫm, mới mẻ... và đối với anh mọi thứ cũng chỉ tồn tại được một thời gian.

Anh gọi em là ngốc, hay giận. Anh chê em không xinh bằng ai, nhưng anh yêu cái tính mộc mạc bướng bỉnh của em, anh yêu sự vô tư hồn nhiên của em.Ở bên em trái tim anh không còn lạnh giá. Tình yêu của anh là những tin nhắn yêu thương mỗi buổi sáng, là những cuộc gọi thâu đêm, là những khúc tình ca và đôi khi cả những sự im lặng đáng sợ... nhưng tất cả đều khiến cho em cảm thấy ấm áp khi bên anh. Từng ngày em thay đổi bản thân mình vốn là “tiểu thư” được ba mẹ chiều chuộng, với em công việc mà đáng lẽ người con gái phải làm lại trở nên lạ lẫm. Từ lúc yêu anh, em học nấu ăn, học đan len, học nữ công gia chánh và học cách yêu thương chân thành. Anh là nguồn động lực vô giá để em hoàn thành được mọi công việc.
Nhưng anh đa tình, tình yêu của em không làm thay đổi được con ngời của anh,anh thích trêu chọc mọi người và nhiều lúc anh lại quá vô tâm với tình cảm của em. Rồi em nhận ra trong anh vẫn còn tồn tại nhiều yêu thương không mang tên em, tình yêu phai nhạt dần...
Rồi một ngày, bầu trời không còn xanh như hôm nào, anh vội vã ra đi, kéo theo mây đen về giăng kín lối.
Hụt hẫng…
Vỡ tan…

Anh cho em biết thế nào là quan tâm
Anh cho em biết thế nào là yêu thương thực sự
Anh cho em biết thế nào là chia sẻ
Anh cho em biết thế nào là hi sinh cho người mình yêu
Và anh cũng cho em biết thế nào là sự đau khổ đến tột cùng……
Cảm ơn anh vì tất cả, cảm ơn anh cho em hiểu ra những điều mà cô bé khờ dại như em chưa từng hiểu.
Rồi ngày mai khi gió cuốn những buồn đau đi thật xa,nắng lại về bên em, mặc dù không còn lung linh như trước nhưng những tia nắng yếu ớt cũng đủ xua tan màn đêm giá lạnh. Em chín chắn hơn, học được cách chấp nhận mọi chuyện, biết chia sẻ cùng người khác… Hoàng hôn, em yêu cái tĩnh lặng của hoàng hôn, từ khi anh đi cái sôi nổi trong em cũng phai dần. Nụ cười của em lại vô tư hồn nhiên như trước. Thả hồn mình trôi theo làn gió để cuốn đi những phiền muộn của ngày hôm qua đến một nơi thật xa. Em yêu cuộc sống hiện tại.
Cảm ơn anh! Con người của tự do, cảm ơn anh cho em hiểu tất cả, cảm ơn những gì anh mang dến cho em... Cảm ơn anh con người của quá khứ.
Gửi từ thính giả Quỳnh Trang : email trangtrontram084@
Thì thầm số 248 được thể hiện qua giọng đọc Bum Bum và Nhóm sản xuất Dalink Studio
(...)
Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau
Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.