Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nếu chúng ta gặp nhau ở thời điểm khác

2018-10-30 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Đôi lúc em mong mình ở một vị trí khác, một vị trí có thể công khai và đàng hoàng đứng bên cạnh anh hoặc ít nhất cho em gặp anh ở một thời điểm khác, như bây giờ chẳng hạn, thì em đã đủ chín chắn và dũng cảm mà giữ lấy anh.

***

blog radio, Nếu chúng ta gặp nhau ở thời điểm khác

Gửi anh, người con trai năm ấy em bỏ lỡ

Giờ anh và em, chúng ta đều đã có cuộc sống riêng, tuy không hẳn là trọn vẹn nhưng là đủ đầy và hạnh phúc. Chuyện quá khứ giờ nói lại cũng đã muộn nhưng em vẫn muốn gửi anh thư này, một phần để anh hiểu mà chắc có lẽ phần nhiều là để em nhẹ lòng hơn.

Thanh xuân là quãng thời gian có lẽ là khó khăn nhất đối với em. Khi người khác chập chững bước vào đời thì em còn đang co ro trong góc phòng đầy bối rối. Khi người khác chạy đua với tuổi trẻ để gặt hái thành công thì em lại ngồi lặng lẽ nhìn thời gian trôi và khi người ta yêu nhau thì em lại để anh vụt mất.

Cuộc sống của anh khi ấy thì lại khác. Anh như ánh dương, anh vui vẻ, anh nhiệt huyết, anh thành công và quan trọng là anh được sống thật với chính mình. Bên cạnh anh là bạn bè, là gia đình thấu hiểu. Còn bên em là sự từ chối, sự xa lánh.

Năm 16 tuổi, lần đầu tiên em thấy mình khác với người khác, tuy chỉ là cảm giác mới đầu mong manh nhưng đã đủ khiến em sợ hãi. Em thử đủ mọi cách để chối bỏ nhưng hai năm cố gắng đổi lại chỉ là sự chắc chắn ngày một tăng. Đến cuối cùng, em phải tự thừa nhận với bản thân mình: em là gay.

Gia đình, bạn bè, hàng xóm xung quanh em cổ hủ và có nhiều định kiến nên em chạy trốn tất cả bằng việc lên thành phố học đại học, sợ đối mặt với mọi người, em một mình sống trong bối rối, lo lắng và hơn cả là sự áy náy với cha mẹ.

blog radio, Nếu chúng ta gặp nhau ở thời điểm khác

Cho đến khi em gặp anh.

Khi mới quen anh, em thấy anh khá kì lạ và luôn tạo khoảng cách với anh. Quen anh lâu rồi, em mới hiểu cảm giác có được có một người bạn luôn bên cạnh giúp đỡ tuyệt vời thế nào. Và khi biết anh giống em, em một lần nữa cảm nhận được hạnh phúc.

Mọi sự hỏi han, sự chăm sóc ân cần đều bắt nguồn từ thứ tìm cảm mà cả anh và em lúc ấy đều hiểu nhưng lại giả vờ như không hiểu. Em chưa công khai, anh lặng lẽ bên cạnh, giúp em giữ bí mật. Anh bao dung cho sự mập mờ của em, cho sự tham lam của em khiến em cứ tham lam như vậy, chần chừ không cho anh một câu trả lời.

Giữa anh và gia đình, em luôn tìm cách trốn tránh sự thật với cả hai. Em biết nếu lúc đó em đủ mạnh mẽ để đối mặt với xã hội với những thành kiến thì chắc chắn anh sẽ bên em để cùng em trải qua những thăng trầm ấy. Và ngày anh đi, chỉ cần em giữ anh lại, anh sẽ buông bỏ hết để về bên em nhưng có quá nhiều thứ để em không nói được lời nói ấy. Đôi lúc em mong mình ở một vị trí khác, một vị trí có thể công khai và đàng hoàng đứng bên cạnh anh hoặc ít nhất cho em gặp anh ở một thời điểm khác, như bây giờ chẳng hạn, thì em đã đủ chín chắn và dũng cảm mà giữ lấy anh.

Tuổi thanh xuân, tuổi của những đam mê, những hoài bão và cả sự bồng bột thì em lại đi qua trong sự do dự, rụt rè và hèn nhát. Biết rằng “nếu” không thể đem anh trở về và cũng chẳng thể làm thời gian quay lại nhưng nếu em có thể có lại những ngày thanh xuân ấy, em chắc chắn sẽ không để mất anh lần nữa.

Hiện giờ chúng ta đều đã trưởng thành, đều đã đủ lớn để tự quyết định cuộc sống của bản thân mà không còn nghi ngại như ngày xưa nữa. Nhưng cũng muộn rồi. Anh ở nơi nước Mỹ xa xôi, công thành danh toại. Em ở trời Tây, yên bình lặng lẽ.

Thời gian trôi qua, xã hội đã có cái nhìn khác về những người như chúng ta, em ở xứ người giờ được là chính mình, được bạn bè quan tâm, thông cảm và thấu hiểu. Với em, như thế là đủ rồi, chỉ là đôi lúc nghĩ về anh, em cảm thấy bản thân cần mạnh mẽ hơn để không đánh mất những điều quan trọng nữa.

Tuy có nuối tiếc, nợ anh, nợ cả thanh xuân của anh và của em một lời xin lỗi, một sự dũng cảm nhưng mọi chuyện đều đã qua, nghĩ lại, thanh xuân của em có anh đã đủ rực rỡ rồi.

Cảm ơn anh đã đến bên em và làm nên màu sắc cho tuổi trẻ của em.

© Anh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top