Nắng đem tình yêu và nỗi nhớ của con về với mẹ
2017-06-25 01:15
Tác giả:
Giọng đọc:
Lan Phương
Gửi mẹ yêu của con!
Nếu hôm nay là một ngày nắng....
Con xin gửi mẹ ngàn tia nắng ấm áp từ nơi phương trời xa xôi này, nắng về ngập tràn trên căn nhà ngói đỏ năm gian. Nắng trải dài trên cổng nhỏ xinh, nắng đổ từng giọt xuống sân vuông vắn, nắng xuyên qua từng tán lá cây trong khu vườn rộng với những cây xoài trĩu nặng quả, những cây ổi đang ra hoa và giàn mướp soi mình bên ao nhỏ. Nắng hong khô những bộ quần áo mẹ giặt. Nắng đem tình yêu ấm áp và nỗi nhớ của con sưởi ấm trái tim mẹ, để mẹ biết rằng con luôn luôn nhớ mẹ. Nhớ những ngày nắng hè oi ả, nhớ cốc nước chanh mát lạnh mẹ pha, nhớ từng gầu nước mát lạnh mẹ kéo từ giếng sâu cho con rửa mặt mỗi khi con đi học về. Nhớ những bữa chè đỗ đen mẹ nấu để con ngủ trưa dậy là được ăn ngay... Nhớ lắm tình yêu của mẹ mỗi ngày nắng.

Nếu hôm nay là một ngày mưa...
Con xin gửi mẹ những hạt mưa mát lành, để mẹ tưới lên ruộng lúa đang trổ bông, chăm cho những luống rau mẹ trồng thêm xanh tốt. Mưa thật to để có thêm nước vào giếng đang cạn nhà mình. Mưa xoa dịu cái nóng và những giọt mồ hôi trên trán mẹ mỗi khi mẹ đi làm về. Mưa mang tình yêu mát lành của con dành cho mẹ, để mẹ biết rằng con luôn nhớ tới mẹ. Nhớ những khi mẹ đạp xe mang áo mưa đón con đi học về khi con còn bé. Nhớ những ngày mưa bốn mẹ con xúm xít vây quanh bếp lửa để làm bánh ăn. Nhớ những khi trời mưa lúc con còn bé xíu cả nhà mình rúc vào chiếc giường nhỏ đó là nơi duy nhất trong căn nhà không bị dột và bụi. Nhớ vòng tay ấm áp của mẹ ôm ấp con những đêm mưa dài cho con giấc ngủ say. Nhớ mãi tình yêu của mẹ những ngày mưa!
Nếu hôm nay là một ngày đầy gió...
Con xin gửi mẹ những con gió mát, gió thổi mái tóc dài của mẹ thật nhanh khô mỗi khi mẹ gội đầu. Gió lay lay từng cây ngô để vườn ngô nhà mình thụ phấn tốt. Gió mang hương hoa mùa hè tràn ngập khu nhà mình để mẹ thấy cuộc sống mới thơm tho dễ chịu biết bao, để mẹ vơi đi nỗi mệt nhọc qua những ngày dài lam lũ vì chúng con. Gió ơi....gió hãy nói với mẹ ta rằng: Ở nơi này ta nhớ mẹ biết bao!

Nếu ngày hôm nay cứ mãi râm mát như lúc này...
Con xin gửi mẹ cả bầu trời trong lành của sáng sớm, để mỗi khi ra ngoài mẹ không phải lo tìm chiếc nón đã bạc màu để đội, để mẹ không phải lo bố đi làm mà quên không mang áo mưa. Mẹ không phải lo con ngoài này bị ốm mỗi khi thời tiết thất thường, để bớt đi bao nỗi lo của mẹ cho cả gia đình mình…Mỗi ngày mát trời, con lại ước mẹ ra đây được với con, để con đưa mẹ đi thăm lăng bác, đi văn miếu Quốc tử giám, đi Hồ Gươm, Hồ Tây và nhiều nơi nữa!
Mỗi ngày trôi qua, dù nắng hay mưa, dù gió hay bão, con cũng luôn nhớ rằng, ở nơi xa xôi này con không đơn độc, trên mỗi bước đi của con luôn có mẹ dìu dắt, chăm lo với vạn tình yêu thương nồng ấm!
Con yêu mẹ nhất trên đời!
© Nguyễn An – blogradio.vn
- Biên tập và tech mix: Đoàn Hòa
- Giọng đọc: Lan Phương
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số
Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)
Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau
Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.