Mùa đông về gõ cửa
2015-11-02 02:49
Tác giả:
Cá Kho
Trời lập đông chưa em?
Cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi
Để mặc anh lang thang
Ôm giá băng ngỡ thầm người yêu tới...
Đêm ... Bất chợt mùa đông lại gõ cửa sau những ngày nắng hanh hao và cơn mưa nhỏ. Mưa của đêm chuyển mùa, mưa âm thầm trên những ngõ phố vắng không một bước chân. Mưa mang cái lạnh lẽo của mình phủ lên hàng cây đã úa vàng. Những cơn gió khẽ lay động, từng con sóng ngoài biển vẫn ào ạt xô bờ, phố vắng đến lạ lùng, mỗi bước chân bỗng dưng chậm lại... Có phải mùa đông đang về trên từng góc phố? Có phải mùa đông đang sang với những tiếng chạm khẽ của thời gian đưa theo những chiếc lá cuối cùng còn sót lại?
Đông về gõ cửa khiến thu hờn dỗi gói yêu thương gửi vào trong gió, bỏ lại đám lá vàng vẫn ngọt ngào dưới ánh nắng chiều hanh hao. Heo may chòng chành chở nỗi nhớ về miền xa khắc khoải, những chiếc lá cuối cùng cũng thoảng thốt khi đông về, phiêu diêu vô định. Đất trời tàn phai sắc vàng trong nắng, hàng cây ven đường xào xạc, nhuốm màu nhạt nhòa khi đông vừa chớm ngõ.

Đông về gõ cửa, những cơn gió như tà áo thướt tha khẽ gieo mình vào khoảng không vô tận cuốn theo những đám lá khô xào xạc như sự tinh nghịch của đứa trẻ. Con đường hàng ngày vẫn đi nằm im lìm trong nắng sớm, núp bóng dưới những cây ngân hạnh đang nghiêng mình trong gió… Mùa đông về, lại nhớ nhiều những gốc rạ sau vụ mùa đang thấm đẫm những giọt sương muối cuối thu hanh hao, lành lạnh và nứt nẻ đôi chân trần những ngày thơ ấu. Lại nhớ mùi bánh rán và ngô nướng thơm lừng đang nghi ngút khói cũng những cây bàng gầy khẳng khiu trong đêm.
Đông về gõ cửa, đêm lại dài theo những nối nhớ, tiễn mùa thu đi trong nuối tiếc, thấy lòng mình hụt hẫng bâng khuâng. Không còn hương cốm nồng nàn trong gió, không còn nắng hanh hao trên lối về. Thương mùa thu đi vội vã, lại trầm ngâm với bao nỗi âu lo. Thương mẹ một đời cực nhọc, mỗi đông về lại run rẩy xuýt xoa. Thương những bàn chân nứt nẻ, ngược xuôi trên con đường mưu sinh vất vả...đời người như chiếc lá trên cây, gió thoảng qua cũng đứt cuống lìa cành.
Đông về, lại thèm được nghe “Nỗi nhớ mùa đông”, “Mùa đông của anh” da diết, trầm mặc và nhớ nhung. Chiều cuối thu nắng nhàn nhạt, lang thang chắp lại từng mảnh vụn thời gian để đợi em đã mấy đông rồi chẳng thấy về thăm. Về để hát ru những bản tình ca đã cũ, ru lòng mình hoang hoải để nghe mùa đông đã về. Trong ngổn ngang ký ức lại nhớ bàn tay chai sần và nứt nẻ của bà của mẹ, nhớ những chiếc mũ len cũ kĩ phủ bụi màu thời gian, nhớ chiếc lá cuối mùa đong đưa trong gió, níu kéo được ở lại với cây, nhớ những con đường tuổi thơ rì rào gió thổi.
Đông về, có một nỗi nhớ chờ em ở đây…
© Cá Kho – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ
Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.

Thích ứng với cô đơn
Những chuyện ngày xưa kể nhau nghe hằng tuần đã trở thành những thước phim tồn đọng, và chính chủ cũng đang dần quên đi những nỗi đau chứa đựng bên trong đó mất rồi.

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”
Với cô, anh là khoảng trời bình yên sau bao giông bão của cuộc đời. Để rồi thương nhau.

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay
Thi thoảng, mình lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp với người ấy, rồi lại tự đặt ra vô vàn câu hỏi, kiểu nếu như mình đã làm khác đi, nếu như mình kiên nhẫn và vị tha hơn, nếu như người ấy chịu thay đổi đi một chút nhỉ…

Mùa đót chổi
Hân thương các học trò của mình. Tình thương yêu của Hân, một cô giáo miền xuôi vượt đèo, lội suối lên gieo chữ nơi miền ngược suốt ba năm nay là cố gắng dạy cho các em viết được những nét chữ nắn nót, vuông vắn, biết đọc ê a đánh vần hay những phép tính, bài toán đơn giản.

Nơi trái tim khao khát về
Cứ như vậy, trong vòng xoáy vội vã, không ngừng của cuộc sống, cô và Phát dường như sống chậm lại, chia sẻ những cung bậc đường đời, cảm nhận niềm vui bình dị của tình bạn.

Mùa cao su thay lá
Khung cảnh vừa nên thơ lại vừa huyền bí. Dễ nhận ra, đây mới là hương sắc của Tây Nguyên vậy.

Nhặt lá mai ngày tết
Họ bảo: mai cũng cần thay lá để đón xuân giống như con người được khoác lên mình bộ quần áo mới đầu năm vậy. Họ nói trong điệu hồ hởi, phấn khởi rồi bắt đầu công việc quan trọng của mình.

Những mảnh ký ức (Phần 7)
Mẹ cáu vì tôi bướng và ngang ngạnh nên cứ thế cầm cả cái chổi quật, tôi thì lỳ nhất định không xin. Cứ thế mẹ quật nát cả cái chổi, còn tôi bỏ ăn lên trốn trên gác thượng hờn dỗi và nức nở…