Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mỗi ngày, tớ nhận ra tớ yêu cậu nhiều hơn tớ nghĩ

2020-12-07 01:25

Tác giả: Tran Tuyet


blogradio.vn - Chúng ta sau khi ra trường sẽ mỗi người một ngã, tớ biết nhưng với hiện tại thì sự thật đó không vui chút nào. Có lẽ tớ quá tham lam, không muốn chiếm hữu cậu nhưng lại không muốn cậu biết mất khỏi tầm mắt của tớ. 

***

Hôm nay cậu ấy về quê thăm ba mẹ, mình không biết cậu ấy sẽ về mấy ngày, cũng không dám hỏi trực tiếp. Chờ đợi là hạnh phúc nhưng thực sự cảm giác đó mình không thích tí nào, thật khó chịu. 

Tớ đã quen có cậu gần bên, mỗi lần đi học hay lên trường là có thể đi ngang phòng cậu với hy vọng nhỏ nhoi là được vô tình gặp cậu. Đã quen với việc có thể chạy sang phòng cậu bất cứ lúc nào, sửa laptop, mất điện xài ké wifi, tụ họp, mượn đồ. Tất cả như mới ngày hôm qua. 

Giờ cậu đã chuyển phòng trọ đến một nơi xa hơn, tớ không thể tiện đường tạt qua được, dù là phòng cậu chỉ cách phòng tớ 2km nhưng giờ đó là khoảng cách rất xa, tớ chỉ có thể gặp cậu trên trường hay qua những cuộc tụ họp bạn bè mà thôi. 

Cậu mới đi xa Sài Gòn có ba ngày thôi mà tớ cảm thấy dài như một tháng. Dù rằng thời điểm này tớ cũng rất bận nhưng thời gian để dành cho cậu càng nhiều hơn. 

Đi trên con đường vắng tớ luôn nghĩ đến cậu, tự hỏi bao giờ cậu mới về lại Sài Gòn, bao giờ mới được gặp cậu. Mới gặp cậu lúc tối qua trên trường vậy mà tớ lại nghĩ đến cậu rồi. 

Nghe cậu nói ngày nào cậu cũng sẽ đi nấu nha đam từ thiện cho câu lạc bộ, tớ rất vui. Vậy là ngày nào cũng được gặp cậu rồi, dù rằng đến đó chỉ có châm chọc nhau nhưng tớ vui lắm cậu à. 

ngoiben_goccay

Ngày nào gặp cậu tớ cũng thấy phấn khởi hẳn lên. Có chuyện gì cần giúp đỡ tớ cũng luôn nghĩ tới cậu đầu tiên, thiếu người chở nước, thiếu người cắt nha đam, thiếu người giúp tớ nấu nước, thiếu người chở đồ…, tất cả tớ đều nghĩ đến cậu. 

Tớ luôn tin rằng nếu tớ nhờ việc gì cậu cũng sẽ giúp như Ông Bụt vậy, việc gì cậu cũng làm được. Ban ngày cũng nghĩ, đêm khuya cũng nghĩ, có việc gì cũng nghĩ, đi một mình cũng nghĩ, tất cả đều một suy nghĩ được gặp cậu.

Khi nhìn cậu chơi nhạc cụ thật là tuyệt. Cậu biết chơi rất nhiều loại nhạc cụ. Tối hôm nay, trên trường cậu để người yêu ngồi trên xe máy một mình, tiến lại gần tớ nói chuyện rồi lại cả vuốt tóc của tớ nữa. Lúc đó tim tớ đập nhanh, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu nữa, không biết cậu và mọi người có nhận ra sự thay đổi đó không, dù tớ đã cố gắng nói chuyện để che giấu. 

Lúc đó tớ cảm nhận người yêu cậu là vô hình ở đó, cậu cư xử như bình thường cậu vẫn làm với tớ, dù rằng tớ biết với các cô gái đang yêu điều đó không thể chấp nhận được. Hay đơn giản chỉ là tớ ngộ nhận, mọi chuyện chỉ là vô tình. 

Đối với cậu và mọi người ngay cả người yêu cậu cũng nghĩ hành động đó không là gì cả hoặc không đáng phải để tâm, nhưng tớ đã suy nghĩ về điều đó. 

Tại sao cậu có người yêu rồi mà cứ đối xử với tớ như thế. Cậu có biết cậu làm vậy khiến tớ khó xử lắm không? Tớ đã cố gắng che giấu tình cảm này trong suốt thời gian dài, không muốn và cũng sợ bị mọi người phát hiện. Tớ luôn lo lắng và có chút sợ hãi. 

uocmonho_(1)

Tớ sợ một ngày nào đó tớ không đủ mạnh mẽ để che lấp nó, tớ sợ cảnh cậu bị phát hiện và chúng ta sẽ không cư xử thoải mái như bây giờ. Tớ sợ mọi người sẽ phát hiện, sẽ bàn tán, sẽ đánh giá, vì thời điểm này cậu đã có người thương. Tớ không giỏi che giấu cảm xúc, tớ sợ khi tớ quá chìm sâu vào những sự ấm áp của cậu mà mất đi lý trí. 

Tớ chỉ muốn chúng ta như bây giờ là bạn trong hội bạn thân, tớ không muốn chúng ta tiến xa hơn dù điều đó rất khó trong hiện tại. Giống như bạn tớ, cô ấy cũng có tâm trạng giống tớ bây giờ, không thể bày tỏ cảm xúc vì nếu xét theo mặt lý trí, nói ra sẽ mất nhiều hơn là giữ lại, có rất nhiều khoảng cách mà chúng ta cần phải vượt qua nếu muốn đến với nhau. 

Khi độ tuổi càng lớn, tình yêu không thể là nhất thời, không phải cứ thích là có thể nói, tình cảm luôn dựa trên cả lý trí và con tim. Dù biết khi yêu bằng lý trí mình sẽ bị thiệt, nhưng nếu xét về con tim, mình luôn muốn dành điều tốt nhất cho người mình thương. 

Với bạn tớ không rõ lý do cô ấy không bày tỏ là gì, nhưng cô ấy may mắn hơn tớ một xíu là cả hai bên đều có tình cảm với nhau, chỉ do hai bên quá cố chấp không chịu hạ mình để cắt đứt sợi dây vô hình giữa hai người. 

Sẽ có hai tình huống xảy ra, nếu thành công hai người đó sẽ nên duyên, còn ngược lại sẽ không còn là bạn, vì bản tính hai người đó giống nhau. Còn đối với tớ quyết định không nói ra là hoàn toàn đúng đắn, tớ không nghĩ được một lý do hợp lý nào để có thể nói quyết định bày tỏ là đúng. 

Cậu đang có bạn gái, mối quan hệ của chúng ta hiện giờ đang rất tốt, chắc chắn chúng ta có duyên không phận, cậu tốt, tớ thích cậu nhưng có quá nhiều lý do chúng ta không đến được với nhau, lý do đó tớ tự đặt ra nên tớ chấp nhận “Chúng ta là bạn”. 

muathucodon

Tớ không hối hận về điều này,chỉ là đôi khi tớ muốn có cậu bên cạnh thôi. Nói thật đấy tớ không muốn chúng ta tiến xa đâu, cậu yên tâm đi. Chỉ cần thỉnh thoảng cậu xuất hiện bên cạnh tớ là được rồi. 

Cậu đã chia sẻ với tớ dự định tương lai của cậu cho tớ nghe rằng cậu sẽ về Đắc Lắc lập nghiệp, vậy là sau này tớ rất khó để được gặp cậu, không biết tới lúc cậu rời Sài Gòn này để thực hiện giấc mơ của cậu tớ có còn thích cậu như bây giờ không nữa.

Tớ cũng dự định rời Sài Gòn về Đồng Nai làm việc, xây dựng gia đình nhỏ ở đó, vì nơi đó có bố mẹ người tớ muốn chăm sóc, có gia đình nơi mà tớ không muốn rời xa. 

Chúng ta sau khi ra trường sẽ mỗi người một ngã, tớ biết nhưng với hiện tại thì sự thật đó không vui chút nào. Có lẽ tớ quá tham lam, không muốn chiếm hữu cậu nhưng lại không muốn cậu biết mất khỏi tầm mắt của tớ. 

Tình yêu đơn phương là vậy sao. Tớ cũng không biết nữa, trong tình yêu tớ ngốc lắm, tớ không biết đâu. Ước gì người yêu tớ sau này cũng sẽ ấm áp như cậu, chỉ thế là đủ rồi. 

Khi trưởng thành, mỗi cô gái luôn muốn mình có một bờ vai vững chắc để mình tựa vào, có một thế giới riêng đơn giản, ấm áp bên trong sự xô bồ của cuộc sống. Tớ cũng không ngoại lệ. 

cogaiduoimua2_(1)

Mọi chuyện tớ đều muốn trải nghiệm, nhưng với tình yêu sự trải nghiệm sẽ đem lại cho hai kết quả. Một là những vấp ngã sẽ giúp ta trưởng thành hơn, hai là nỗi đau sẽ khiến ta run sợ trước tình yêu. 

Tớ không muốn trải qua điều thứ hai vì thế tớ sợ yêu. Nhưng đời không như là mơ, không phải kết thúc câu chuyện nào cũng đẹp như cô bé lọ lem. Câu chuyện về Romeo và Juliet khiến tớ suy nghĩ rất nhiều, có đẹp có mộng mơ và có cả đau khổ tột cùng. 

Người ta nói khi yêu không cần phải suy nghĩ cứ yêu thôi, nhưng liệu thực tế có do mình điều khiển được. Tớ không thể cứ vô tư mãi được, vì tớ phải trưởng thành thôi, trước khi gặp được chàng trai của cuộc đời mình.

© Tran Tuyet - blogradio.vn

Xem thêm: Tuổi 18 và rung động đầu đời

Tran Tuyet

Là một cô gái rất đơn giản

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bốn mùa và em!

Bốn mùa và em!

Một cánh én liệng Bẻ cong vành trời Một cơn mưa ướt Khóc ngày chia phôi

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu

Mặc dù đọc rất nhiều bài về tiết kiệm, lối sống tối giản, cách chi tiêu thông minh nhưng càng đọc, tôi càng nhận ra: Chỉ biết tiết kiệm từng đồng không khiến chúng ta giàu lên. Trái lại, có những tư duy sai lệch âm thầm "rút cạn" túi tiền của phụ nữ, khiến họ suốt đời mắc kẹt trong nỗi lo tài chính.

Chỉ là quá khứ mà thôi

Chỉ là quá khứ mà thôi

Đôi khi, chia tay không phải là kết thúc mà nó là khởi đầu cho cuộc tìm kiếm hạnh phúc thật sự của bản thân bạn. Có thể bạn sẽ phải đau khổ trong một thời gian nhưng nỗi đau rồi sẽ vơi đi nếu bạn chấp nhận nó.

Tiếng thở dài

Tiếng thở dài

Cứ mỗi độ tháng tư sang lại chạnh lòng nhớ anh hai! Nhớ luôn những anh trai làng đã ra đi không bao giờ trở lại, khác với lời hứa hẹn khi đất nước hòa bình sẽ trở về như trong thư đã viết. Bây giờ đã hòa bình thế bóng dáng các anh đâu khi quê hương vẫn đợi! Cha Mẹ già còn chờ trông?

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà

Tuổi thơ tôi có “thâm niên” chăn bò đến gần cả 10 năm. Và trong khoảng thời gian “dằng dặc” ấy, dẫu ngày nắng hay mưa, đông hay hè,… có khi chỉ thoáng chốc, có khi nguyên cả buổi chiều, chẳng ngày nào, tôi không có mặt ở bên bà.

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?

Đối với chúng ta, những con người bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường thì học chính là con đường nhanh nhất, dễ đi nhất để chúng ta thay đổi số phận.

Đi qua bao đau thương - hạnh phúc mãi chung đường

Đi qua bao đau thương - hạnh phúc mãi chung đường

Thì ra, ranh giới giữa tình yêu không nằm ở giàu nghèo, không nằm ở danh phận hay định kiến. Mà nằm ở việc chúng ta có đủ yêu thương để bước tiếp cùng nhau, có đủ dũng cảm để không buông tay—dù là trong những ngày nắng đẹp hay giữa cơn bão tố cuộc đời.

Yêu lành - Học cách buông bỏ trước khi biết thế nào là tình yêu

Yêu lành - Học cách buông bỏ trước khi biết thế nào là tình yêu

Trong cuốn sách này, Tiến sĩ Charlotte Kasl đã kết hợp những kiến thức tinh hoa giữa triết lý Phật giáo và tâm lý học phương Tây để cung cấp cho độc giả một “hướng dẫn sử dụng” tình yêu tập trung vào sự chân thành và chánh niệm.

Con là người lính hôm nay

Con là người lính hôm nay

Chị cũng đã chờ anh suốt bao tháng ngày dài, từ khi còn là người con gái thanh xuân, từ khi còn là cô gái với sắc xuân phơi phới cho đến bây giờ mái tóc chị đã điểm màu tóc bạc và cả những dòng nước mắt đã âm thầm chảy mãi trên gương mặt đã bị thời gian lấy đi tuổi trẻ. Chị vẫn mòn mỏi chờ anh trong hy vọng, rồi trong vô vọng, mà chị vẫn chờ.

Tách trà hoa...

Tách trà hoa...

Thời gian ở bên nhau, cái khoảnh khắc tôi thích nhất chắc là mỗi cuối ngày, được ngồi cạnh anh, cầm trong tay tách trà ấm, thỏ thẻ với nhau đôi điều về cuộc sống, về công việc. Cái ban công bình yên, vừa đủ chỗ cho cả hai, nhưng... trớ trêu thay, đó chỉ là câu chuyện tình của quá khứ.

back to top