Ai rồi cũng sẽ được yêu và hạnh phúc thôi
2019-12-19 01:35
Tác giả:
Tran Tuyet
blogradio.vn - Ế lâu năm cũng có những cái hấp dẫn của nó, tôi không phải phụ thuộc ai, không phải đi thưa về trình ai hết. Trái tim lúc nào cũng tươi vui và ổn định nhịp. Nhưng đôi khi cũng chạnh lòng lắm các bạn ạ. Tôi đang nói về tấm lòng của một cô gái làm nghề sự kiện. Đôi khi làm việc vất vả, mệt nhọc, ừ có anh em cùng nhau chia sẻ, tôi ổn.
***
Có những ngày công việc “sấp mặt” theo đúng nghĩa của nó. Tôi đi làm không biết đến những ánh mặt trời đẹp ngoài kìa. Bắt đầu một ngày dài từ khi mặt trời mới lên và kết thúc khi màn đêm đã buông xuống từ lúc nào. Tôi tự hỏi đã bao lâu rồi mình không thấy hoàng hôn, không biết nó đẹp thế nào. Đó là câu chuyện của những người làm sự kiện, của những ngày chạy sự kiện.
Trở về nơi căn phòng trọ, tôi chỉ muốn nằm lười lướt lướt điện thoại, cảm giác thật bình an và thoải mái. Và rồi tôi có thói quen là cứ tan làm là về nhà. Bởi ban ngày với tôi là quá mệt mỏi. Dân sự kiện mà, nên suốt ngày cứ rong ruổi khắp nơi, có khi trong một ngày mà ta đã đi mấy vòng thành phố. Đi riết rồi cũng ngán, băng băng với những con đường, xe cộ rồi cũng nản. Sài Gòn xô bồ và khói bụi quá khiến lòng ta chỉ thanh thơi khi nằm dài ở nhà.
Rồi tôi bị gán mác “ế thâm niên”. Mình chọn nghề và nghề cũng chọn mình. Ai nói là con gái làm sự kiện là sẽ ế dài dài, bởi công việc, bởi tính cách. Con gái làm sự kiện mạnh mẽ lắm đó nha. Đi sớm về khuya, cũng làm việc chân tay như những chàng trai sự kiện. Thế nên các cô gái sẽ bị gán mác quá mạnh mẽ, quá “manly”. Đôi khi tôi cũng thấy mình như thế. Ai nói nghề sự kiện là ít tiếp xúc với mọi người. Tôi khẳng định lại rằng, nghề sự kiện là một trong những nghề tiếp xúc với nhiều người xa lạ nhất. Khi một chương trình diễn ra, chúng ta sẽ tiếp xúc với đối tác từ phòng marketing, phòng nhân sự, phòng hành chính,... đôi khi là cả các sếp lớn. Chúng ta sẽ phải làm việc với nhân sự bên ngoài như PG/PB, các nhóm trình diễn văn nghệ,... và cả những nghệ sĩ nổi tiếng. Rồi các đối tác về đủ các lĩnh vực để tạo nên một sự kiện hoàn chỉnh. Biết bao nhiêu con người cùng nhau làm việc. Biết bao nhiêu “job” trong một tuần, một ngày, một sự nghiệp làm event. Thế mà tôi vẫn “ê sắc ế” các bạn ạ. Chắc là Sài Gòn tắc đường quá nên duyên chưa kịp tới nhỉ.
Tôi cũng không hay than vãn về điều này đâu, do tôi đã quen với điều này hay do các yếu tố ngoại cảnh. Ế lâu năm cũng có những cái hấp dẫn của nó, tôi không phải phụ thuộc ai, không phải đi thưa về trình ai hết. Trái tim lúc nào cũng tươi vui và ổn định nhịp. Nhưng đôi khi cũng chạnh lòng lắm các bạn ạ. Tôi đang nói về tấm lòng của một cô gái làm nghề sự kiện. Đôi khi làm việc vất vả, mệt nhọc, ừ có anh em cùng nhau chia sẻ, tôi ổn.
Nhưng, có những đêm về khuya, một mình chạy xe trên đường, bất chợt gặp các đôi đang đi chơi, lại tủi thân nghĩ linh tinh. Nếu mình có người yêu, đi làm về khuya sẽ có ai đó chở về hoặc đơn giản là hỏi thăm: “Em đã về đến nhà chưa, đã ăn gì chưa? Hôm nay làm có vất vả không?”. Vậy đó, chỉ mấy câu đơn giản thôi những cũng đủ để các cô gái mạnh mẽ đến thế nào cũng mềm lòng. Con gái làm sự kiện thì sao, họ cũng yếu đuối lắm đây nha.
Có người yêu thích lắm đúng không các bạn. Người chưa được nếm trải vị yêu thì khao khát, mong chờ. Còn những người đã trải qua cay đắng của tình yêu thì lại khuyên đừng yêu nữa. Nghe có vẻ vô lý những lại rất hợp lý. Con người là vậy mà, khi không có thì sẽ tìm cách để đạt được, khi đã chiếm hữu được rồi thì lại thờ ơ. Vậy thì cứ để trái tim trôi theo dòng nước, khi gặp được bến đỗ thì sẽ là điểm dừng chân. Ai rồi cũng khác, ai rồi cũng sẽ hạnh phúc thôi. Chỉ là mất bao lâu, và đánh đổi bằng những gì. Vậy nên tôi cũng không quá vội, chỉ sợ mình không có kinh nghiệm lại bỏ lỡ người mình thương.
Ừ thì thảnh thơi nên viết đôi ba dòng tâm sự vậy thôi. Đôi khi cảm xúc chỉ là những dòng tâm sự ngắt quãng không hồi kết. Tôi luôn cần học cách chấp nhận quá khứ và hiện thực, để sẵn sàng đón nhận tương lai. Tôi ế vậy thôi nhưng tôi không yếu đuối, tôi mệt vậy thôi chứ tôi vẫn “ham chơi”. Chỉ cần bạn rủ là tôi tới liền. Vì vậy, hay tranh thủ khi tôi còn thảnh thơi, rảnh rỗi lập kèo đi nhé. Tôi luôn sống hết mình và yêu hết lòng. Khi tôi có người yêu thì sợ không sắp xếp được thời gian cho bạn thường xuyên đâu.
Đừng nản lòng nhé các cô gái làm nghề sự kiện. Chúc các nàng luôn mạnh mẽ và hạnh phúc!
© Tran Tuyet - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Duyên phận
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

3 tư duy khiến phụ nữ âm thầm nghèo đi từng ngày: Càng tiếc tiền, càng chẳng bao giờ giàu
Mặc dù đọc rất nhiều bài về tiết kiệm, lối sống tối giản, cách chi tiêu thông minh nhưng càng đọc, tôi càng nhận ra: Chỉ biết tiết kiệm từng đồng không khiến chúng ta giàu lên. Trái lại, có những tư duy sai lệch âm thầm "rút cạn" túi tiền của phụ nữ, khiến họ suốt đời mắc kẹt trong nỗi lo tài chính.

Chỉ là quá khứ mà thôi
Đôi khi, chia tay không phải là kết thúc mà nó là khởi đầu cho cuộc tìm kiếm hạnh phúc thật sự của bản thân bạn. Có thể bạn sẽ phải đau khổ trong một thời gian nhưng nỗi đau rồi sẽ vơi đi nếu bạn chấp nhận nó.

Tiếng thở dài
Cứ mỗi độ tháng tư sang lại chạnh lòng nhớ anh hai! Nhớ luôn những anh trai làng đã ra đi không bao giờ trở lại, khác với lời hứa hẹn khi đất nước hòa bình sẽ trở về như trong thư đã viết. Bây giờ đã hòa bình thế bóng dáng các anh đâu khi quê hương vẫn đợi! Cha Mẹ già còn chờ trông?

Tôi bén duyên cửa Phật nhờ có bà
Tuổi thơ tôi có “thâm niên” chăn bò đến gần cả 10 năm. Và trong khoảng thời gian “dằng dặc” ấy, dẫu ngày nắng hay mưa, đông hay hè,… có khi chỉ thoáng chốc, có khi nguyên cả buổi chiều, chẳng ngày nào, tôi không có mặt ở bên bà.

30! Có quá già để bắt đầu lại từ đầu?
Đối với chúng ta, những con người bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường thì học chính là con đường nhanh nhất, dễ đi nhất để chúng ta thay đổi số phận.

Đi qua bao đau thương - hạnh phúc mãi chung đường
Thì ra, ranh giới giữa tình yêu không nằm ở giàu nghèo, không nằm ở danh phận hay định kiến. Mà nằm ở việc chúng ta có đủ yêu thương để bước tiếp cùng nhau, có đủ dũng cảm để không buông tay—dù là trong những ngày nắng đẹp hay giữa cơn bão tố cuộc đời.

Yêu lành - Học cách buông bỏ trước khi biết thế nào là tình yêu
Trong cuốn sách này, Tiến sĩ Charlotte Kasl đã kết hợp những kiến thức tinh hoa giữa triết lý Phật giáo và tâm lý học phương Tây để cung cấp cho độc giả một “hướng dẫn sử dụng” tình yêu tập trung vào sự chân thành và chánh niệm.

Con là người lính hôm nay
Chị cũng đã chờ anh suốt bao tháng ngày dài, từ khi còn là người con gái thanh xuân, từ khi còn là cô gái với sắc xuân phơi phới cho đến bây giờ mái tóc chị đã điểm màu tóc bạc và cả những dòng nước mắt đã âm thầm chảy mãi trên gương mặt đã bị thời gian lấy đi tuổi trẻ. Chị vẫn mòn mỏi chờ anh trong hy vọng, rồi trong vô vọng, mà chị vẫn chờ.

Tách trà hoa...
Thời gian ở bên nhau, cái khoảnh khắc tôi thích nhất chắc là mỗi cuối ngày, được ngồi cạnh anh, cầm trong tay tách trà ấm, thỏ thẻ với nhau đôi điều về cuộc sống, về công việc. Cái ban công bình yên, vừa đủ chỗ cho cả hai, nhưng... trớ trêu thay, đó chỉ là câu chuyện tình của quá khứ.