Phát thanh xúc cảm của bạn !

Luôn có người đợi ta nơi cuối con đường

2015-01-12 09:14

Tác giả: Giọng đọc: Chit Xinh

Truyện hay - Đời này kiếp này sẽ luôn có một người đứng chờ bạn ở cuối con đường. Dẫu đời chông chênh hư thực hay mất mát lẫn đắng cay thì hãy tin mình sẽ được bù đắp bởi bàn tay khác, chỉ là chúng ta có đủ kiên tâm để đón chờ hay không mà thôi.

***

Buổi trưa cuối tuần, ngồi trong căn phòng rộng lớn còn hăng hắc mùi sơn, dự định sẽ làm cái gì đó tươi mới nhưng mình thì cứ chần chừ mãi. Những lần dịch chuyển mang lại cho bạn nhiều thứ, nhưng đi một mình và ở một mình thì buồn biết bao. Nhà nằm trong ngõ nhưng ồn ào, sáng sớm đã huyên náo tiếng xe cộ, tiếng rao bánh mì hay ngô luộc thơm nức mũi. Ngôi nhà có nhiều cửa sổ, lúc nào cũng loang loáng ánh sáng, đôi khi khiến đầu óc váng vất. Từ ban công ngóng vọng xuống dưới, lúc nào cũng thấy an bình được.

Sớm nay qua phố, thấy gánh hoa dập dìu, gió thì cứ thổi miết. Lòng trĩu thêm một ít, về nhà quyết tâm treo cái status vu vơ:

“Anh ngủ thêm đi anh
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang đông…”


(Nồng Nàn Phố)

Cảm thấy xót xa vô chừng. Sài Gòn đón anh vào những ngày đầu hạ, khi loa kèn nở trắng phố phường Hà Nội. Mình vẫn hay cắm một bình hoa lớn, chụp ảnh và đặt caption thật yêu rồi gửi cho anh. Nhưng yêu thương chộn rộn ấy đã đi qua rất nhanh như mưa chiều Sài Gòn. Những hoan lạc với mình không còn nhiều nữa, thay vào đó là ngụp lặn trong mớ cảm xúc nhớ thương. Suốt một thời gian dài, mình loay hoay với vết xước nơi lồng ngực trái, đã tự hỏi bản thân rất nhiều lần rằng: “Cảm giác hết yêu thật ra đáng sợ đến mức nào?”

Hôm qua, inbox cho anh bảo: “Sài Gòn! Nhớ em không?”. Sao mà thiết tha đến thế? Hà Nội đã vào thu, lá vàng thích lả lơi bay lượn, mình thì nhớ anh vô cùng. Thành phố chật hẹp không chứa nổi một con người, bàn tay nhỏ bé không giữ nổi một trái tim khi quyết tâm rẽ lối. Phải làm sao với cảm xúc của chính mình khi mỗi góc phố là chất chứa bao kỉ niệm? Nghe một bài hát cũng nhớ người ta từng áp tay lên má mình, dịu dàng vuốt cả những sợi tóc bay bay. Cảm giác buông bỏ đau lòng đến vô cùng.

nắm tay

Có những buổi sáng thức dậy thấy quanh mình không còn một ai, mọi thứ lạc lõng và mờ nhạt. Mình không biết phải bắt đầu một ngày ra sao và kết thúc một ngày như thế nào cho trọn vẹn. Thì ra, tất cả những gì mình cần là có một người song hành trong mỗi nhịp thở của cuộc sống. Yêu hay thương thì nhất định phải ở bên cạnh nhau, còn không, hãy để họ ra đi. Vậy nên, mình rời căn gác hai mươi mét vuông ngập tràn kỉ niệm đến ngôi nhà trong con hẻm này. Sáng sớm sẽ mặc váy hoa băng qua đường mua cho bằng được một bọc xôi gói trong lá sen thơm nức mùi hành khô. Sẽ ngồi ở quán trà đá dưới nhà, nghe chuyện thường nhật bình dị. Thỉnh thoảng lên nhà sách lựa một cuốn tản văn dễ chịu, rồi vào quán quen đọc ngấu nghiến cho bằng hết và khi ngước mắt lên đã thấy ráo hoảnh.

Hóa ra, việc quên hay nhớ một người đều do bản thân mình mà lựa chọn. Chẳng ai có thể nhớ mãi dáng hình nhưng lại không thể hoàn toàn quên đi. Thế nên, hãy cứ bình tâm mà sống vì mọi thứ đều sẽ an nhiên. Đó không phải là an ủi, mà là đời này kiếp này sẽ luôn có một người đứng chờ bạn ở cuối con đường. Dẫu đời chông chênh hư thực hay mất mát lẫn đắng cay thì hãy tin mình sẽ được bù đắp bởi bàn tay khác, chỉ là chúng ta có đủ kiên tâm để đón chờ hay không mà thôi.

Mong đời bình yên cho mỗi trái tim khoác lên mình hai chữ hạnh phúc, nhưng qua đớn đau, ta mới biết mình đẹp đẽ và bao dung đến nhường nào. Yêu thương ấy mà chỉ cần học cách thứ tha là đủ. Nếu cô đơn quá thì trốn vào túi ngủ và mơ những giấc mơ của riêng mình, bằng không hãy thử làm công việc mà bạn yêu thích. Một mầm cây mới, bạn đã thử trồng chưa?
  • Vy Sam - Bản phát thanh thể hiện qua giọng đọc Chit Xinh và phát triển bời blogradio.vn

Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên website blogradio.vnblogviet.com.vn.

yeublogradio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số

Duyên duyên số số

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau

Chỉ Là Không Cùng Nhau

Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.

Tổn Thương Theo Năm Tháng Sẽ Lành, Nỗi Đau Theo Thời Gian Sẽ Nhạt (Blog Radio 818)

Tổn Thương Theo Năm Tháng Sẽ Lành, Nỗi Đau Theo Thời Gian Sẽ Nhạt (Blog Radio 818)

Đúng hay sai đâu còn quan trọng, vì thế nào cũng chẳng thể ở bên nhau. Nhưng rồi tổn thương theo năm tháng sẽ lành, nỗi đau theo thời gian sẽ nhạt. Ai rồi cũng phải gạt nước mắt, tự mình đi qua nỗi đau để đến với bến bờ khác bình yên hơn, hạnh phúc.

back to top