Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Lời tự sự của con

2023-01-01 01:20

Tác giả: Lãm


blogradio.vn - Chỉ ước sao bản thân phải thành công thật sớm để giúp bố mẹ. Năm sau, rồi năm sau nữa, chỉ mong bố mẹ thật khỏe mạnh và bệnh tật sẽ không bao giờ đến, để tôi có thể chăm lo cho bố mẹ được nhiều hơn mà thôi.

***

Thực ra, dạo gần đây tôi không có nhiều thời gian để viết lách như trước nữa, chắc cũng cỡ bốn tháng rồi tôi không viết. Công việc bề bộn bề, vả lại, thể chất và tinh thần của tôi cũng không đạt trạng thái lý tưởng để ngồi viết lách, một vài câu chuyện gì đó.

Thứ 7, ngày 11 tháng 6 năm 2022. Hôm nay tôi xin nghỉ làm một ngày để nghỉ ngơi sau chuỗi ngày chạy mệt nghỉ với công việc vừa qua. Tôi cũng muốn bản thân tĩnh tâm lại để suy nghĩ một chút, về mọi thứ đã, đang và chuẩn bị xảy đến với bản thân mình. Tôi quyết định viết. Dẫu tôi biết việc viết lách có thể sẽ chẳng giúp tôi giải quyết được những vấn đề mà tôi đang gặp phải nhưng có lẽ nó sẽ giúp tôi nguôi ngoai bớt phần nào hoặc có thể những điều đó tôi không thể tâm sự với bất kỳ ai ngoài viết.

Hồi nghỉ lễ 30-4, 1-5, nếu theo đúng kế hoạch của bản thân là tôi sẽ đi đâu đó, đi leo núi, hoặc đi vào mạn miền Trung. Nhưng tôi chẳng rủ được một ‘partner’ nào cả, bởi vì nếu đi đâu đó thì tôi không thể đi một mình, con người tôi phù hợp với kiểu làm bạn đồng hành hơn là đơn phương độc mã. Thế là tôi về quê,... Đợt này bố mẹ có vẻ vui và hạnh phúc hơn, nhà cửa cũng được sửa sang gọn gàng rồi. Tôi chỉ thấy buồn khi bố tôi vẫn phải đi làm để kiếm thêm thu nhập, bố cũng không còn quá khỏe mạnh nữa, tôi chỉ trách bản thân chưa có đủ độ chín, chưa tài giỏi đến mức để bố mẹ ở nhà không phải lo nghĩ gì nữa. Bản thân tôi thì cảm thấy khá ngổn ngang và buồn vì không giúp được gì nhiều cho bố mẹ. Tôi biết tính bố tôi, bố chẳng bao giờ muốn con mình biết hay nói chuyện gì đại loại là liên quan đến tiền bạc, tài chính trong nhà. Có lẽ bố sợ bọn tôi sẽ lo lắng hơn và ảnh hướng đến sức khỏe, đến công việc hiện tại của chúng tôi.

Ấy vậy mà mẹ tôi lại khác, tôi hay thủ thỉ tâm sự với mẹ nhiều nên có lẽ vì thế mà mẹ chia sẻ nhiều hơn. Thực ra, việc mẹ chia sẻ với tôi có chăng chắc là mẹ muốn có một người để lắng nghe mình, để san sẻ lo lắng với mình vì những chuyện như thế chẳng thể nói ra với ai khác ngoài gia đình cả, chứ tôi nghĩ mẹ biết là tôi sẽ chẳng giúp được gì trong khoảng thời gian này rồi, khi công việc cũng mới mà thu nhập của tôi thì không cao. Chắc là đợt vừa rồi sửa nhà, thằng em tôi cũng lo một phần kha khá chứ như tôi trên này chỉ đủ chi tiêu cho bản thân thôi thôi chứ không giúp gì được cho bố mẹ cả.

Đợt này bố tôi đi làm tỉnh và phải ở lại luôn chỗ làm, thỉnh thoảng mới về qua nhà nên tôi lo cho mẹ nhiều, chắc mẹ cũng buồn vì chỉ loanh quanh một mình. Mẹ nói hay gọi điện nói chuyện với các bác suốt nên con đừng lo, rồi ban ngày cũng có bọn trẻ con ra chơi nữa nên cũng khuây khỏa. Tôi biết mẹ nói như thế để tôi yên tâm hơn, nhưng tôi nghĩ đó chỉ là một phần nhỏ thời gian của cả ngày thôi, sẽ có những lúc mẹ sẽ lại chỉ một mình và khoảng thời gian ấy tôi tin là nó chiếm nhiều hơn trong một ngày của mẹ.

Công việc của tôi dạo này cũng bận, nói là nhiều việc thì cũng không hẳn nhưng đúng là tôi chưa từng đối mặt với khối lượng công việc như thế này bao giờ cả. Tôi sẽ cố gắng để nói chuyện với mẹ nhiều hơn. Hồi vừa nghỉ lễ ra, tôi mới biết mẹ đã phải đi mổ mắt vì mắt mẹ dạo này cũng kém, nhưng phải để mổ mắt thì tôi biết nó tệ đến mức nào. Và chỉ khi đợi tôi và thằng em rời đi, bố tôi mới kể. Cũng may là tình trạng sau mổ của mẹ hồi phục khá tốt, mẹ cũng kiêng kỵ theo đúng lời bác sĩ nên mỗi lần gọi về về mẹ đều nói với giọng khá hào hứng và ổn. Nhưng có một điều tôi thực sự nhận ra là bố mẹ đã bắt đầu có những căn bệnh của tuổi già. Vẫn biết là quy luật sinh lão bệnh tử sẽ không trừ một ai nhưng mỗi khi nghĩ về điều này, sống mũi tôi lại cay lên. Chỉ ước sao bản thân phải thành công thật sớm để giúp bố mẹ. Năm sau, rồi năm sau nữa, chỉ mong bố mẹ thật khỏe mạnh và bệnh tật sẽ không bao giờ đến, để tôi có thể chăm lo cho bố mẹ được nhiều hơn mà thôi.

Hồi tháng ba, bà nội tôi mất, tôi đã rất đau khổ vì bà luôn là một phần lớn ký ức tuổi thơ của tôi, máu mủ ruột già thì không nói nhưng tôi đã có thời gian ở với bà khi còn nhỏ và những kí ức đó tôi sẽ chẳng thể nào quên được. Tôi đã khóc rất nhiều khi thấy bà nằm đó. Sau đám tang bà, bố con tôi đã có nhiều thời gian tâm sự với nhau như những người đàn ông trong gia đình vậy. Mấy ngày bà mất bố tôi tiều tụy lắm, tôi thấy đôi mắt của bố trĩu lại dường như là ba, bốn mí chứ không phải hai mí như thường ngày nữa, các bác rồi chú cũng thế, đó là điều chắc chắn và đương nhiên, mẹ mình, không đau, không buồn, không khóc sao được…

Bố tôi hỏi han về công việc trên này, có ổn không, tương lai thì thế nào? Tôi thì vẫn động viên an ủi bố bằng những điều tích cực nhất, trong cuộc sống cũng như trong công việc. Duy chỉ có một việc mà bố vẫn đang bồn chồn và lo lắng cho tôi đó là việc tôi mãi mà chả yêu đương gì. Thực ra, đặt vào vị trí của bố tôi có thể hiểu. Ở xóm tôi, thanh niên chưa vợ cũng nhiều, và chỉ cần chạm ngưỡng 29, 30 thôi thì việc tán gái nó là một việc gì đó vô cùng khó khăn rồi. Tôi cũng chỉ biết hứa với bố là sớm thôi tôi sẽ dẫn bạn gái về ra mắt nhưng công cuộc tìm kiếm ‘bạn gái’ có vẻ chưa có dấu hiệu khả quan cho lắm. Với các bậc phụ huynh thì việc này là việc lớn và quan trọng, bởi lẽ nếu không thể kết hôn và lập gia đình thì đó là thất bại lớn của một đời người rồi. Ban đầu, tôi cho rằng nó chưa phải là thứ quan trọng và ưu tiên, nhưng sau này tôi nghĩ lại rằng những điều bố nói là hoàn toàn có cơ sở. Tôi thì cứ mải tập trung vào công việc vào những sở thích của bản thân mà quên mất rằng mình cũng cần hành động để có được một gia đình trọn vẹn đúng nghĩa sau này.

Dĩ nhiên, tôi sẽ không từ bỏ đam mê của mình. Tôi đã sống, học tập và làm việc ở mảnh đất Hà Nội này gần 7 năm rồi và tôi cũng đủ nhận thức biết mình sẽ phải làm gì để tồn tại tốt ở xã hội này. Tư tưởng của tôi khá thoáng, lúc nội, lúc ngoại và quan điểm sống của tôi là sẵn sàng thích nghi và thay đổi, cho nên sẽ không có việc tôi sẽ bỏ dở hay dừng lại công việc mà tôi đang thực hiện và ấp ủ, có thể chậm nhưng chắc chắn tôi sẽ không bỏ. Và việc tìm kiếm mảnh ghép của cuộc đời tôi cũng sẽ không dừng lại. Tôi chỉ hy vọng bản thân có đủ sức khỏe nhiệt huyết và luôn vui vẻ để đón nhận cuộc sống này một cách tích cực nhất thôi. Chứ tôi biết, không chỉ tôi mà bất kỳ ai đó ngoài kia muốn thành công sẽ phải trải qua vô vàn những áp lực, khó khăn và nhiều lần vấp ngã. Không sao, tôi, chúng ta sẽ lại đứng lên chiến đấu vì cuộc sống của chúng ta sau này, vì gia đình của chúng ta. Chắc chắn là như thế.

© lãm lương - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 636: Tết nơi thành phố lạ

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

Mùa bằng lăng

Mùa bằng lăng

Cô gật đầu và anh ôm cô vào lòng, có thật nhiều những đóa bằng lăng như đang reo vui lên cùng họ, và cả con đường dài cũng vậy. Cô nhớ mãi buổi tối hôm đó con đường rất vắng và anh đã hôn cô nụ hôn đầu tiên, họ đã ngập trong hạnh phúc mà cô nhớ suốt đời.

back to top