Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hẹn Trung thu đủ đầy năm tới

2021-11-02 01:05

Tác giả: Thủy cục súc


blogradio.vn - Năm nay dịch căng thẳng, tôi thất nghiệp phải về quê, không có bánh của ai tặng, mà cửa hàng ở quê cũng không nhập hàng về bán, không có xã đoàn tổ chức tặng quà cho các em thiếu nhi, cũng không tổ chức hoạt động vui múa hát, đốt đèn ông sao, năm nay sao mà ảm đạm quá.

***

Trung thu năm nay không có bánh trung thu, không múa lân, không đèn ông sao, không có phá cổ, chỉ là một mùa trung thu đầy bình yên bên gia đình.

“Năm nay không có bánh Trung thu hả Má.”- tôi hỏi.

Má cười “Dịch này bánh ở đâu ra”.

Vậy là không có cái bánh trung thu nào, trên bàn chỉ có đĩa cái cây và đĩa bánh ngọt má tôi mua ở chợ để cúng rằm.

Mọi năm, cứ đến tháng 8 âm lịch là nhà tôi được người khác tặng bánh, bởi lẽ đó mà má tôi chẳng bao giờ mua bánh trung thu. Tôi cũng thế, từ ngày đi làm tôi cũng được công ty tặng nên không biết cái cảm giác mua bánh trung thu là thế nào.

Năm nay dịch căng thẳng, tôi thất nghiệp phải về quê, không có bánh của ai tặng, mà cửa hàng ở quê cũng không nhập hàng về bán, không có xã đoàn tổ chức tặng quà cho các em thiếu nhi, cũng không tổ chức hoạt động vui múa hát, đốt đèn ông sao, năm nay sao mà ảm đạm quá.

Ngoài đường không thấy trẻ nhỏ xách đèn ông sao đi chơi, không thấy sân nhà ai nhộn nhịp ánh đèn, chỉ thấy mâm cỗ bày trên khay cắm cây nhang là xong, xong cái ngày rằm tháng 8.

Em gái út tôi nói với tôi “Từ ngày hai đi Sài Gòn tới bây giờ, lần đầu về đúng dịp trung thu hơ”.

Tôi ừ bảo “Trung thu bây giờ buồn quá hơ, không giống như lúc hai còn nhỏ”.

Lúc đó chưa phát triển như bây giờ, trẻ nhỏ cùng trang lứa với tôi rất đông, tới ngày trung thu, chúng tôi hẹn nhau đốt đèn đi chơi, mỗi đứa có mỗi cái đèn khác nhau, có đứa đèn ông sao 5 cánh, có đứa được bố mẹ lấy hộp lon đục cho máy cái lỗ làm đèn, mà đèn được làm bằng hộp lon rất nhiều, nhiều hơn cả cái đèn ông sao 5 cánh cơ vì họ chẳng có tiền để mua cho con chơi.

Tôi thì thảm hơn, không có đèn ông sao cũng không có ai làm đèn hộp lon cho chơi, tôi cứ nắm tay em gái rồi đi theo đám bạn chơi như thế, đi ngang qua nhà, ba tôi thấy 2 chị em tôi tội nghiệp nên gọi vào lấy cái ca uống nước bằng inox cột dây vào rồi đốt cây nến lên thế là xong. Tôi hớn hở nắm tay em gái xách cái lồng đèn cùng với đám bạn đi khắp xóm làng.

Lúc ấy cũng không có bánh trung thu đâu, nhà nghèo lắm làm gì có tiền mà mua, mà không chỉ nhà tôi mà cả xóm tôi chẳng nhà nào ăn bánh trung thu vì nó mắc lắm, nó là món ăn vặt của nhà giàu không phải của người nghèo. Mâm cỗ của chúng tôi chỉ là những món ăn cây nhà lá vườn, là những cục kẹo bốn mùa (500đ mua được 10 cái), là những cái bánh ngọt rất đỗi bình thường.

Rồi những lần trung thu sau, khi cả xóm còn chơi lồng đèn ông sao hay lồng đèn hộp lon thì chị em tôi đã có lồng đèn chạy bằng pin, là loại lồng đèn điện tử có gắn nhạc chạy bằng pin như hiện nay, nhưng lúc đó là mới ra, cả xóm chỉ có 2 chị em tôi là có nên cả đám bu vào chị em tôi mà xem mà mượn cầm thử. Cũng là lúc ấy mọi người bất đầu được ăn bánh trung thu.

Ba mẹ tôi không thích bánh trung thu, có thể là ăn không quen cũng có thể không hợp khẩu vị. Nhưng tôi lại rất thích, đặc biệt là bánh vị đậu xanh, tôi không thích vị thập cẩm vì ăn nó cứ mặn ngọt lẫn lộn không thích chút nào, em gái tôi cũng không thích nó.

Càng về sau bánh trung thu càng gắn liền với những đứa trẻ vùng nông thôn chúng tôi hơn, vì kinh tế cũng phát triền, mỗi năm cũng chỉ có một lần nên ba mẹ cũng mua cho con mình ăn cho trọn vị ngày rằm.

Càng lớn chúng tôi càng xa quê hương mà đi lập nghiệp, thanh niên ở đây cũng thưa thớt, chỉ còn những người già và trung niên, trẻ nhỏ cũng không còn nhộn nhịp tập trung chơi với nhau trước nữa, rằm tháng 8 là ngày duy nhất trẻ em có thể cùng nhau ra đường, cùng nhau vui đùa, cùng nhau rướt đèn ông sao và cùng nhau phá cỗ.

Nhưng năm nay có lẽ các em phải lỡ hẹn với Chú Cuội và Chị Hằng. Nhang tàn, tôi với em gái đem trái cây xuống ăn, một mùa trung thu bình yên lại qua đi, hẹn những chiếc bánh trung thu vào mùa trung thu năm tới.

© Thủy cục súc - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 463: Chúng ta, ai cũng có câu chuyện của riêng mình

Thủy cục súc

Cục súc với cả thế giới vì một người mà dịu dàng với thanh xuân

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Tuổi trẻ, tuổi của những chuyến đi

Những kỷ niệm ấy sẽ theo bạn suốt cuộc đời, là nguồn động lực để bạn tiếp tục khám phá, trải nghiệm và chinh phục những điều mới mẻ.

Thông điệp từ trái tim

Thông điệp từ trái tim

Gọi nhau hai tiếng đồng bào, Quyết không lại bỏ người nào phía sau. Thôi đành nén lại thương đau, Quân dân cả nước cùng nhau chung lòng.

Nỗi niềm của mẹ

Nỗi niềm của mẹ

Những đứa con dù lớn nhưng trong lòng mẹ vẫn là những đứa trẻ mà người mẹ đã thuộc lòng bản tính của chúng. Mỗi lần gọi điện thoại nghe giọng cười nói, thậm chí khi chúng cáu gắt chị cũng thấy như chúng đang trong vòng tay yêu thương của mình.

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Một mình, có cô đơn như bạn nghĩ?

Nhưng mà, có một điều bạn nên nhớ rằng, xã giao của con người cơ bản không phải là bản năng. Xã giao không phải bởi yêu thích xã giao, mà là bởi sợ cô độc. Chẳng có ai lại thích cô độc một mình cả, dù bạn là người hướng nội đến mấy thì cũng luôn có mong muốn bản thân mình được chú ý.

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Định kiến về 12 chòm sao: Bạch Dương nóng tính, Nhân Mã không thích ràng buộc

Mọi người đều có những định kiến sẵn về mỗi cung, chẳng hạn như Bạch Dương nóng tính hay Song Tử thay đổi thất thường. Nhưng liệu những điều này có đúng?

Người tình không ghen

Người tình không ghen

Anh vẫn vậy, vẫn quan tâm, nhưng vẫn cho cô khoảng thời gian riêng để có thể giao lưu bạn bè, anh không quản thúc cô. Càng ngày cô càng cảm thấy mối quan hệ này có phần lạnh nhạt đi. Phải chăng, nên dừng lại tại đây.

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Ngoảnh lại, đã đến độ tuổi đầy bối rối ấy

Cuộc sống này đáng ra mà nói, không có con đường nào là thật sự đúng cả, chỉ là khi bạn lựa chọn rồi thì phải mặc sức cố gắng, mặc sức nỗ lực biến nó thành lựa chọn hoàn hảo nhất.

"Ván bài lật ngửa" - một tác phẩm kinh điển về đề tài điệp viên của tác giả Nguyễn Trương Thiên Lý

“Ván bài lật ngửa” là cuốn tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng trong văn học Việt Nam, xoay quanh cuộc đời và những phi vụ tình báo nguy hiểm của Nguyễn Thành Luân, một chiến sỹ tình báo hoạt động trong lòng địch.

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Vì trọn đời anh chỉ có một người thương

Đã yêu rồi đâu ai muốn rời nhau Đâu ai muốn cô đơn khi mình còn tuổi trẻ Cho tháng ngày dần trôi qua lặng lẽ Nhớ em nhiều mà chẳng biết phải làm sao.

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Đi tìm sự bình yên bên trong chính mình

Minh Anh, một cô gái trẻ với khát vọng thành công, đã bước vào thế giới đầy cám dỗ ấy. Ban đầu, chỉ là những hình ảnh lung linh, những khoảnh khắc được dàn dựng kỹ lưỡng. Cô tự nhủ, chỉ cần theo đuổi sự hoàn hảo này, cô sẽ chạm tới đỉnh cao. Nhưng khi ánh hào quang từ những lượt thích và bình luận ngập tràn, Minh Anh không ngờ mình đang dần bị cuốn vào vòng xoáy không có lối thoát.

back to top