Những mùa trung thu trong kí ức của con
2020-09-29 01:10
Tác giả: Khánh An ( Hồng Minh)
blogradio.vn - Giá như con có được cỗ máy thời gian của Doremon thì tốt biết mấy, con sẽ chẳng ngại ngần mà bước lên đó, để cho con một lần được sống lại với tuổi thơ và những ngày trung thu xa xưa mà đúng nghĩa.
***
Thế là mùa thu đã sang. Những ngày này, đây đó trên đường đã bắt đầu xuất hiện những quầy hàng bán bánh trung thu của các nhãn hiệu nổi tiếng. Vậy là một mùa trung thu nữa lại về. Bất chợt con nhớ lại những ngày rằm tháng Tám năm xưa cùng mẹ.
Nhớ hồi đó, không rình rang với những tiếng trống “Cắc cắc, tùng tùng, xèng xèng” với những đoàn lân sư rồng như ở các thành phố lớn ngày nay. Khi xưa cũng không có cả những chiếc bánh thơm phức bày trên mâm cỗ cúng trăng như các nhà giàu có bây giờ.
Trung thu tuổi thơ của con chỉ là những chiếc lồng đèn xanh xanh, đỏ đỏ tự làm cùng lũ bạn, dạo quanh xóm nghèo nông thôn cả mấy chục lần trong đêm rằm tháng Tám năm nào. Con vẫn nhớ rất rõ, lúc đó rất vui và đó là những kỉ niệm vui vẻ bậc nhất của con và bạn bè thuở thiếu thời mẹ à.
Thật sự, Tết trung thu ngày nay đã khác hơn rất nhiều so với những ngày trung thu xa xưa trong kí ức đẹp đẽ trong con.
Những đứa trẻ ngày nay được cầm trên tay những chiếc đèn lồng điện tử đủ màu sắc, hình dáng rồi còn có cả những tiếng nhạc véo von. Đêm trung thu bây giờ, con rất khó tìm được bóng dáng của những chiếc đèn ông sao lung linh màu sắc với ánh nến lập lòe như trong kỉ niệm ngày đó nữa.
Thời nay, cũng không còn đâu hình ảnh những đội quân con nít vòng vèo đi rước đèn, hát ca, phá cỗ như trước, có chăng chỉ thấy các em nhỏ theo bố mẹ đến nhà văn hóa thiếu nhi hay những khu vui chơi đông đúc để tham gia các trò chơi, lễ hội chung được tổ chức ở đó. Vui thì vẫn vui nhưng thiếu mất sự tự nhiên và ngây thơ như thời chúng con còn nhỏ, đúng không mẹ?
Có vẻ như đêm hội rước đèn lung linh ngày rằm nơi xóm làng đông vui thuở nào chỉ còn trong phim ảnh hay những bức tranh. Một thời đã qua, chưa xa mà cũng không thật gần, mẹ nhỉ?
Cuộc sống hiện đại bận rộn đã kéo con người ta đi trong vòng xoáy hối hả của nó, chẳng mấy khi kịp quay nhìn lại những đồ vật xưa cũ hay có những hoài niệm về quá khứ đã xa.
Mẹ à, con vẫn nhớ những mùa trung thu xưa, khi con còn nhỏ, mới có mười mấy tuổi đầu. Sáng sớm thức dậy, con thấy mẹ vội vội, vàng vàng đạp xe ra chợ mùa bưởi, mua cam, mua bánh, mua kẹo,...để chuẩn bị mâm cúng đêm rằm thật đẹp, để có thể cho con đón một cái trung thu thật vui và đáng nhớ.
Riêng chiếc đèn ông sao con đã hì hục làm trước cả tuần cùng với bạn bè. Và ngay sau khi hoàn thành, nó đã được con treo ngay trên bàn học. Con cũng đã đòi mẹ mua cho thật nhiều đèn cầy xanh, đỏ đủ loại để đêm rằm đi rước đèn rồi phá cỗ cùng chúng bạn. Không thể nào nói hết những háo hức, say mê của con thời đó.
Đêm trung thu năm xưa của chúng con có chiếc đèn ông sao to đùng được dựng trước nhà văn hóa và lũ trẻ tập trung xung quanh, tay cầm chiếc đèn ông sao của mình. Lúc ấy con thấy cả vùng trời khu ấy như sáng rực, lung linh đầy sắc màu xanh,đỏ ,tím ,vàng.
Trong bọn, có một vài đứa bé nhà khá giả được bố mẹ mua cho chiếc đèn điện tử đẹp lắm, lạ mắt, lại có nhạc nghe rất vui tai, những đứa trẻ khác cứ quây quanh xem rồi trầm trồ, chỉ trỏ. Vậy mà đến giờ khi đâu đâu, ai ai cũng có những chiếc đèn như thế con lại thấy những chiếc lồng đèn điện tử ấy thật bình thường, thậm chí không đẹp bằng đèn bọc giấy ngày xưa.
Bây giờ, cuộc sống đã no đủ và hiện đại hơn rất nhiều, đèn lồng các loại được làm sẵn và bày bán khắp nơi, muốn mua bao nhiêu cũng được. Vậy nhưng con lại thèm được quay trở lại ngày mà con cùng bọn trẻ trên tay cầm đèn ông sao, chạy theo chiếc xe chở chiếc đèn ông sao lớn chạy khắp quanh làng, reo rui, cười đùa, hò hét vang trời. Đêm trung thu khi ấy thật vui và thật đẹp.
Con cũng chẳng thể nào quên được những giây phút phá cỗ của Tết trung thu năm nào. Những đứa trẻ chúng con háo hức đứng xếp hàng để nhận quà, dẫu chỉ là vài cái kẹo với hai ba chiếc bánh nướng.
Lúc ấy tụi nhỏ chúng con vô tư lắm, chẳng chê ít hay nhiều, với chúng con khi ấy thì dù kẹo bánh ấy là loại gì thì cũng đều ngon miệng đến lạ. Và chắc cũng chỉ có tới mùa trung thu chúng con mới được ăn vì cuộc sống thời đó còn nghèo khó, bánh kẹo là gì đó rất xa xỉ, chứ chẳng giống bây giờ chỉ cần thèm và muốn ăn thôi là ra hàng quán là sẽ có ngay, đủ loại. Thế mà những hình ảnh bình dị ấy, vị thơm ngon ấy có thể sẽ theo con suốt cả cuộc đời mẹ à.
Mẹ ạ, trung thu bây giờ khác xưa nhiều quá, con chẳng còn cảm nhận được không khí mà con từng trải qua, cảnh rước đèn con từng trải nghiệm. Thời gian trôi nhanh quá, guồng quay cuộc sống, công việc bộn bề khiến con đôi khi lãng quên đi những kí ức trẻ thơ nhưng cứ mỗi độ trung thu về, con lại bồi hồi mà nhung nhớ ngày xưa.
Giá như con có được cỗ máy thời gian của Doremon thì tốt biết mấy, con sẽ chẳng ngại ngần mà bước lên đó, để cho con một lần được sống lại với tuổi thơ và những ngày trung thu xa xưa mà đúng nghĩa.
© Khánh An ( Hồng Minh) - blogradio.vn
Xem thêm: Nhớ ngày Trung Thu của tuổi thơ
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu