Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bao giờ cho đến Trung thu của những ngày xưa ấy?

2019-09-13 01:30

Tác giả: Lan Anh Nguyễn


blogradio.vn - Phố xá xa hoa, đường phố tấp nập, dòng người vội vã, thật sự muốn chậm lại một chút để nhớ về những ngày xưa, những ngày còn thơ bé.

***

Mỗi ngày, khi đi qua những con đường lớn của thủ đô, con lại nhìn thấy những gian hàng bán bánh trung thu lớn nhỏ san sát nhau, với những thương hiệu khác nhau. À thì ra Trung thu đã đến rất gần rồi đó mẹ à! 

Nhớ ngày còn bé, mẹ thường chở con lên phố, mua những chiếc đèn ông sao có 5 nghìn, những chiếc mặt nạ Tôn Ngộ Không bằng giấy nhựa. Khi ấy, con thấy hạnh phúc lắm, niềm hạnh phúc của một đứa trẻ được tặng quà vậy, dù những món đồ ấy mua về xong cũng chỉ để nghịch vài ba hôm rồi lại biến mất đâu đó, nhưng thật sự nó là niềm vui, niềm hạnh phúc mỗi khi dịp Thu về. 

Năm con học lớp 5, vì chở con lên phố mua đèn, trên đường về hai mẹ con gặp phải trận mưa lớn tầm tã, rồi không biết tạt té vào đâu phải hơn 1 tiếng mới về đến nhà. Đó là kỉ niệm con còn nhớ mãi. Ngày ấy nhà mình không khá giả gì nhiều, nhưng lúc nào cũng muốn con được đầy đủ, hạnh phúc như chúng bạn. Ngày ấy, những món đồ chơi tuy thủ công, rẻ tiền và hay hỏng nhưng sao con thấy trong đó chứa đựng rất nhiều những tình cảm, những ước mơ, những khát vọng của tuổi mới lớn mẹ à. 

trung thu

Bây giờ, con đã lớn, cũng đi qua 22 năm cuộc đời, con chẳng còn thấy hứng thú gì mỗi khi Trung thu về nữa cả. Có lẽ vì con quá mải mê với những xô bồ của cuộc sống hay chăng? Hiện giờ mua đồ chơi dễ lắm, trên phố Hàng Mã cũng rất nhiều, hoặc gần nhà mình cũng vô số, bánh trung thu cũng nhiều loại, nhiều vị, nhiều thương hiệu. Nếu như ngày xưa mẹ phải cân nhắc để mua cái bánh nướng nhân thập cẩm, dù ngọt khé cổ, mà con vẫn mong ngóng, thì giờ đây, nhiều nhân ngon hơn, nhiều hương vị hơn, giá cả cũng nhiều loại và có thể mua được ở nhiều nơi.

Nhưng con thật sự vẫn nhớ ngày xưa, lúc mà con vẫn chưa phải bận tâm nhiều về cuộc sống này đến thế, chỉ cần ngồi sau xe đạp của mẹ là cả Trung thu đã ở trong tay con rồi. Hiện giờ, ở thủ đô hoa lệ, con thấy xa lạ, nhớ nhà và chỉ muốn chạy về bên mẹ, cùng nhau quây quần để ôn lại những kỉ niệm ngày xưa. Nhưng buồn hơn, con đã lớn, không thể quấn lấy mẹ như trước kia được nữa rồi.

Con biết mình đã lớn là khi mẹ không còn gọi điện thường xuyên mỗi khi về muộn nữa. Là khi con ốm phải tự mua thuốc, tự chăm sóc mình chứ không thể ngóng trông mẹ như trước. Con lớn rồi khi mẹ vẫn thường hỏi con khi nào mới có người yêu, khi nào mới lấy chồng. Con lớn khi trung thu không đòi mẹ mua đèn, mua bánh mà con mang về cho mẹ 2 cặp bánh trung thu khiến mẹ vui vẻ cả ngày, nhưng vẫn trách con “mua nhiều tốn tiền”. 

trung thu

Càng lớn, con càng đi xa với những ước mơ và hoài bão khác nhau. Mẹ lúc nào cũng chắc con cuối tuần rảnh thì về, bố mẹ ở nhà chắc hẳn rất cô đơn nhỉ? Con cũng chỉ muốn bỏ lại hết những mệt nhọc của cuộc sống, trở về nhà trong vòng tay mẹ, ăn những món tuy đơn giản mà chan chứa tình yêu, tình thân, tình gia đình. Nhưng cuộc sống cứ cuốn con đi như vậy, để khi nhìn lại thì thấy cuộc đời đã lấy đi của mẹ quá nhiều. Lại một mùa Trăng nữa sắp đến, ước gì con cứ mãi là đứa trẻ trong vòng tay mẹ, cùng mẹ lên phố, mua một chiếc đèn 5 nghìn mà như ôm trọn cả vầng trăng. Mà cuộc sống đâu vậy mãi được, ai cũng phải lớn, phải trưởng thành, phải đi xa để có một ngày quay lại khiến mẹ tự hào đúng không? 

Phố xá xa hoa, đường phố tấp nập, dòng người vội vã, thật sự muốn chậm lại một chút để nhớ về những ngày xưa, những ngày còn thơ bé. Nhưng chẳng ai lại sống mãi với quá khứ được, con thì ngày một lớn, mẹ thì lại một ngày già đi. Phải chi thời gian có thể dừng lại một chút, để người ta được sống mãi với những kí ức ngọt ngào hay hôm qua, để con người không phải lo lắng, bận tâm về những chuyện của ngày mai, để ngày hôm nay mãi là niềm hạnh phúc, và để không hôm nay không phải nói lời chia ly?

Ước gì ngày mai ngủ dậy là thấy mình được nghe tiếng gà gáy, tiếng chim hót, nằm trong vòng tay của mẹ như ngày còn thơ bé. Phải chăng có thể mãi ở nhà với mẹ mà không phải đi xa, vì cuộc sống này vốn dĩ quá nhiều mệt mỏi không điểm tựa nữa rồi. Mẹ ơi, mùa Trăng này, con sẽ về, dù là xa xôi, dù là nhiều công việc, dù là bao gian nan, chắc chắn con sẽ về, để có thể tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn và sự bình yên của một Trung thu dường như con đã bỏ quên trong dĩ vãng.

© Lan Anh Nguyễn – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Chuyến xe nào đưa ta về với ngày xưa

Lan Anh Nguyễn

Mỗi kết thúc đều hạnh phúc, nếu không hạnh phúc, nó chưa phải kết thúc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top