Hai miền Nam - Bắc, đong đầy nhớ thương những mùa trung thu cũ
2018-09-24 01:30
Tác giả:
Hà Nội của tôi, hồng giòn, cốm xanh và những ngày cận Trung thu se lạnh…
Cũng giống như Tết, Trung thu là dịp đặc biệt được chờ mong nhất năm. Tối nào trước khi lên giường, tôi cũng nghển cổ ra ngoài cửa sổ ngắm trăng. Hôm nay nàng thế nào, đã tròn vành chưa nhỉ? Mẹ tôi bảo, chỉ có đúng đêm Rằm thì nàng trăng mới đẹp và rực rỡ nhất. Thế là tôi lại nhắm lịm mắt, mang nàng vào cả những giấc mơ đợi chờ về đêm Rằm ấy.
“Mấy đứa kia sao lại chọc tay vào đèn ông sao thế rách hết bây giờ!”
“Lại đây, bác cho xem con chó bưởi này…. Nào nào, đừng sờ tay bẩn vào. Tẹo rước đèn rồi vào phá cỗ mới ăn nhé…”.
Trung thu Sài Gòn – có gì ngoài phố Lương Nhữ Học, chiếc lồng đèn người Hoa, và hai mùa mùa mưa nắng thân thương?
Tháng 8 Sài Gòn háo hức đợi Trăng Rằm.
Đêm mười ba, thằng bạn gặn hỏi tôi: “Có ra Hà Nội chơi không?”. Nó chê mùa này trong Nam hổng có gì hết trơn. Đất Hà thành sinh ra là dành cho thu, cho mùa lá vàng lá đỏ xao xuyến, cho những đêm Hồ Gươm sóng sánh trăng, cho mớ cốm xanh, quả hồng giòn đầy trên mâm cỗ, hay phố Hàng Mã, Hàng Buồm đèn hoa trang hoàng đẹp quá xá…
- Sài Gòn thì chán òm à! Trung thu gì toàn nằm nhà nghe mưa rơi.
- Có đâu, Sài Gòn cũng có những ngày Rằm đẹp lắm chớ bộ.
Đấy là cái độ đầu tháng 8 mong ngóng đèn lồng giấy kiếng ở phố người Hoa, trong đêm mười lăm trăng đầy qua hẻm, cả nhà được dịp quây quần bên mâm cỗ, và sau cùng là mấy tiếng tặc lưỡi tiếc hùi hụi của tụi con nít vì độ Trung thu năm nay sao ngắn ngủi quá…
Nếu Hà Nội bao đời nổi tiếng với chiếc đèn ông sao làng Báo Đáp, thì dân Sài Gòn lại xem đèn người Hoa chính là thứ mỹ nghệ được ưa chuộng nhất. Từ đèn giấy kiếng hình con thỏ, con bướm, cá chép, rồng thiêng… đến đèn giấy kéo quân, đèn lồng,… đủ cả. Đèn người Hoa trên đường Lương Nhữ Học, từ xóm đạo Phú Bình vòng vèo qua trung tâm thành phố, lủng lẳng trong những hẻm nhỏ quận 3, quận 1, ra tận Bình Chánh, Cái Bè,… cứ dịp Trung thu nhà nhà được dịp sáng rực.
Cây trái thì quanh năm đó, nhưng Sài Gòn chả có mấy thứ quả là dành tặng riêng cho thu. Chẳng hồng, chẳng cốm,… ra Hà Nội mượn nốt thì kỳ lắm, thôi thì đơn giản hẳn. Các mẹ thường ra chợ Tân Định, thấy gì mua nấy. Có năm mỗi một quả bưởi, năm nhánh chuối tiêu xanh,… cơ mà không thể thiếu hộp bánh nướng đặt cạnh. Mâm cỗ bày biện chỉ chừng đó, có nhiêu chưng nhiêu, mùa nào quả nấy thế vừa rẻ, lại vừa hay.
Đêm 15, tiếng trống lân vừa vang lên, tất cả bỏ vội chén cơm, chạy ào ra hẻm. Mỗi đứa tay cầm một con đèn, mong ngóng lân vừa qua là đốt đèn lên cho kịp. Cứ thế, những chiếc đèn tự chế nghèo-ơi-là-nghèo đi qua cùng năm tháng tuổi thơ, trong con hẻm dài độ 10 mét cơ mà rước đèn ra ra vào vào 4-5 bận hoài không chán.
Hơn 20 năm ở thành phố, thế mà nói để tận hưởng đủ cái mùa Trung thu, tui còn phải đếm kỹ càng chẳng hết 5 đầu ngón tay. Vậy nên Sài Gòn càng thêm trân quý những mùa trăng Rằm tháng 8. Như Hà Nội có hồng đỏ, cốm xanh dành riêng cho mình, Trung thu Sài Gòn cũng có những thứ rất riêng. Như phố đèn Lương Nhữ Học, như chiếc đèn lồng người Hoa, như mớ bánh nướng, bánh dẻo, bánh gai lá xanh… bao đời.
Mỗi lần nhắc nhớ, tụi bạn lại bảo: “Sến quá, thời a-cộng rồi lại cứ đem chuyện thuở đâu đâu kể lể, chuyện của Sài Gòn có gì mà mùi mẫn”. Kệ, ai thấy đẹp thì vẫn thương hoài như tui. Ngay cả lúc này đây, nhìn qua bậu cửa sổ dòm ông trăng (đang thì còn non), lại nhớ mà thỏ thẻ dăm ba chuyện. Cho những người Sài Gòn cũng đương độ nhớ thu, nhớ mùa trăng Rằm tháng 8, thế thôi!
Theo Thiếu Khanh - Thúy Hậu/ thethaovanhoa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu