Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hãy mỉm cười như loài hoa vô ưu!

2019-02-24 01:30

Tác giả: Giọng đọc: Lan Phương

Bạn đang ở nơi vô ưu, nên bạn cũng đừng có ưu phiền. Nếu có thì hãy thở đi, cười đi, rồi sẽ giống như loài hoa ấy, sẽ vô ưu…
 
***
 
Thỉnh thoảng mẹ thường hay gửi cho tôi những email nói về đạo Phật của Thiền sư Thích Nhất Hạnh, những bài viết hay mà mẹ sưu tầm được ở đâu đó và luôn dặn tôi rằng: "Bố mẹ là một Phật tử và các con cũng được quy y Tam Bảo, mẹ biết con chưa hiểu nhiều về đạo Phật và Phật giáo. Mẹ mong con trong những lúc rảnh hay những khi loạn tâm hay cảm thấy bế tắc về một chuyện gì đó trong cuộc sống thì hãy đọc những bài viết về đạo Phật, mẹ tin nó sẽ giúp con thanh thản và trở về sự an lạc trong cuộc sống xô bờ này.
 
Bởi chính mẹ của con từ khi tìm hiểu giáo lý của Phật, mẹ đã có cuộc sống an lạc hơn trước rất nhiều, mẹ đã bình tâm hơn và không còn cảm thấy bức xúc trước những sự việc trái ngang, nghĩa là mẹ đã có được một chút sự phẳng lặng quý báu. Chúc con tâm luôn thanh tịnh luôn hướng về những điều thiện để vun trồng cây Đức cho mai sau. Mẹ yêu con nhiều".
 
Hãy mỉm cười như loài hoa vô ưu!
 
Những ngày vừa qua, đôi khi tôi cảm thấy cuộc sống của mình trôi qua có một chút gì đó nhạt nhạt, không buồn, không vui. Tôi thường rất sợ những cảm xúc đó vì những lúc đó tôi không bao giờ thấy mình bình yên. Chiều nay đi dạy về, tôi cầm cuốn "Để trở thành một Phật tử" trong tay, lật từng trang, từng trang và dừng lại ở dòng chữ: "Pháp danh: Hiệu Diệu Đào”, đó là cái tên của tôi. Tôi không hiểu ý nghĩa của cái tên Pháp danh đó mà mẹ hay một ai đó đã đặt cho mình, nhưng tôi thấy hay hay và khẽ mỉm cười.
 
Check lại hộp thư cá nhân và bắt gặp lại bài này mà mẹ từng gửi cho mình từ rất lâu, bây giờ ngồi gõ lại từng con chữ, tôi đã tìm thấy lại trong tâm hồn một chút bình yên.
 
Này bạn, ta biết trong tâm bạn đang có nhiều xáo trộn, chông chênh vì những “bão táp” của cuộc đời. Đó có thể chỉ là một thử thách, một chướng ngại vật để bạn (dụng công) bước qua và đi tới. Thế nên đừng vội buông tay khỏi lý tưởng mà mình đang theo đuổi, hãy vững tâm, đừng ngã xuống, đừng khóc, đừng đau…
 
Nụ cười của bạn có thể mang lại bình an cho nhiều người. Bởi bạn đã đi trên con đường thong dong, nhiều người ao ước đi trên con đường bạn đang đi, nhưng họ chưa đi tới. Vì thế họ nhìn bạn để ngưỡng mộ, để hạnh phúc với từng bước chân và nụ cười của bạn.
 
Này bạn, con đường nào cũng có chông gai. Bạn biết điều đó mà phải không? Nên bạn đừng ngại chân mình đã giẫm lên gai, đau điếng. Hãy ngồi xuống nhận diện con đường gai mà mình phải đi qua để trị liệu vết thương nơi chân và khéo léo đi qua những cây gai và những cạm bẫy.
 
Hãy mỉm cười đi!
 
Hãy mỉm cười như loài hoa vô ưu!
 
Sự vững chãi của bạn là một điều nhiệm mầu. Bởi có rất nhiều người đang tin vào bạn, họ sẽ vững chãi theo và niềm tin ấy miên viễn trong tâm thức, để họ có một điểm tựa. Tất nhiên, ai cũng cần đi trên đôi chân của mình nhưng có một điểm tựa để bám vào thì quảng đường đi sẽ bớt chông chênh hơn, phải không?
 
Này bạn, dẫu “gai đời có đâm ứa máu bàn chân” thì bạn cũng đừng có giận cây gai, đừng có giận cuộc đời. Chúng ta đã chọn là sẽ đi thong dong rồi, sẽ xem những nỗi đau, những nỗi oan ức là “thuốc” để tôi rèn hạnh nguyện, để đi tới những giá trị của giải thoát, an vui thì hà cớ chi mà bạn lại sợ hãi trước nỗi đau và sự ức oan trong một vài (hoặc nhiều) lần người ta gây ra cho mình?
 
Và, tôi nói với bạn những điều này khi tôi đang lục lọi trong mớ hình ảnh về loài hoa sa-la, mọi người hay gọi bằng cái tên dễ thương: vô ưu. Tôi chợt nghĩ về loài hoa và cái tên của nó, hoa mọc trong chùa, và nơi ấy được nhiều người xem là chốn vô ưu.
 
Bạn đang ở nơi vô ưu, nên bạn cũng đừng có ưu phiền. Nếu có thì hãy thở đi, cười đi, rồi sẽ giống như loài hoa ấy, sẽ vô ưu…
 
Theo Hoàng Yến Oanh/ Vườn hoa Phật giáo
 
Giọng đọc: Lan Phương
Thực hiện: Hằng Nga
Minh họa: Hương Giang

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Từng có nhau trong đời (Blog Radio 806)

Anh nói xem, giữa việc chưa từng gặp gỡ hay đã gặp nhau rồi nhưng phải chia xa thì sẽ mang đến nhiều tiếc nuối hơn.

Người cũ từng thương

Người cũ từng thương

Có người từng nói, để gặp một người chúng ta chỉ cần một giây, để yêu một người có lẽ chúng ta chỉ cần một ngày, nhưng để quên đi một người đôi khi chúng ta cần đến cả một đời. Thực ra trong suốt cuộc đời mỗi người, để gặp được một người mà mình thích không dễ dàng gì. Mỗi một cuộc tình đều có ý nghĩa nhất định. Tình yêu trong giai đoạn thanh xuân chính là quá trình giúp ta trải nghiệm cũng như trưởng thành. Chỉ cần chúng ta dũng cảm để yêu thì xem như tuổi trẻ của chúng ta không có gì tiếc nuối.

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Nếu gặp lại, mong rằng sẽ là một ngày mưa (Blog Radio 805)

Tôi từng có một câu chuyện rất dài, vắn tắt vài ba câu liền kể hết. Cậu ấy từng có một cuộc đời thật đẹp, bỗng nhiên một ngày hóa thành sương mờ đắm mình trong biển nước.

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Sao phải buồn vì những điều đã cũ

Chào bạn ngày hôm nay của bạn như thế nào? Vui vẻ hay âu lo dù có thế nào thì cũng mong rằng bạn của ngày mai sẽ luôn là phiên bản tốt hơn bạn của hôm này nhé. Dù cho cuộc đời không vì nước mắt của bạn mà dịu dàng hơn, bão giông lại càng không vì những bước chân trốn chạy của bạn mà nhường cho mặt trời hửng nắng. Cuộc đời đâu phải một giấc ngủ, để sau một đêm dài với những cơn ác mộng, bình minh sẽ rạng phía đằng đông. Tất cả sẽ ổn thôi mãi chỉ là một lời trấn an vô nghĩa - nếu hôm nay bạn lựa chọn buông xuôi.

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Giữ anh đi! Anh sẽ ở lại (Blog Radio 804)

Khi họ nói muốn ra đi, thực chất trong lòng ngàn vạn lần muốn hét lên: “Hãy giữ anh đi! Anh sẽ ở lại!” Họ chỉ muốn một lần được người mình yêu níu kéo, để biết trong lòng cô ấy, họ quan trọng đến nhường nào.

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Tình đầu là tình bỏ lỡ

Anh là mối tình đầu mà tôi nghĩ mình đã vô tình bỏ lỡ. Nhưng sự thật đã chứng minh, chỉ cần còn tình cảm, còn đủ yêu thương và trân trọng, thời gian chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi.

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Con về đưa mẹ đi khắp thế gian (Blog Radio 803)

Máy bay chuẩn bị cất cánh rồi, Châu nhắn cho mẹ một tin “Mẹ chuẩn bị đi nhé, con về đưa mẹ đi khắp thế gian”.

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Hạnh phúc đáng giá bao nhiêu

Xin cho tôi về lại thủa hoang sơ, lúc mà tâm hồn vẫn còn đang lớn, khi mà bản thân còn chưa gai góc, nhuốm màu cuộc sống. Xin hãy cho tôi trở lại những ngày hồn nhiên, trong trẻo, được sống với ước mơ thủa nhỏ, sống với con đường mà mình chọn lựa.

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Blog Radio 802: Nỗi ám ảnh mang tên ‘người cũ’

Cô chợt nhớ đến đã đọc ở đâu đó một dòng như thế này: “Người cũ vừa khóc, người hiện tại liền thua”. Người cũ của anh khóc rồi.

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trên tình bạn dưới tình yêu

Trăng dưới nước là trăng trên trời, cậu trước mắt là người trong tim. Tưởng chừng như ánh diệu kỳ ấy với tay là có thể ôm trọn trong lòng, nhưng cuối cùng lại đem bản thân ngã nhào vào ao sâu lạnh lẽo từng tấc. Chuyện tình của cậu cũng không mấy vui, tôi đoán thế, chuyện tình của tôi chỉ cần thích cậu là đủ rồi.

back to top