Hai mươi phút
2013-09-16 14:10
Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Jun
Quán vắng hơn mọi hôm. Mưa giăng, kéo thả từng làn xuống mái hiên lợp bằng tranh đã ngả sang màu nâu đục. Cái bánh xe nước làm bằng tre chạy vòng vòng trong khuôn viên xem ra lạc điệu giữa cơn mưa.
Góc quán, Huy ngồi trầm ngâm nãy giờ lắng nghe tiếng dương cầm vang lên những nốt buồn của một bản tình xưa, nghe càng giá buốt. Cà phê sóng sánh. Tiếng khuấy ly lách cách, chen cả vào mưa.
Linh đến trễ hơn hai mươi phút, như mọi lần. Trên vai ống giấy vẽ, tay còn dính màu rửa chưa sạch, áo sơmi trắng thấm mưa. Tóc Linh vén ra sau, lộ vầng trán cao làm khuôn mặt mảnh mai càng thêm nét.
- Sớm hơn giờ hẹn hai mươi phút – Huy đứng dậy kéo ghế.
Linh cười nhẹ:
- Mưa, em chạy vòng vòng tránh mấy đoạn kẹt và ngập nước.
Bao giờ cũng thế. Linh sẽ trễ hai mươi phút có lý do và là lý do thật sự, không bịa đặt. Nên chưa bao giờ Linh xin lỗi. Nhưng Huy chẳng bao giờ phàn nàn. Anh còn coi đó là một đặc tính của cô người yêu ngang bướng.
- Hôm nay em vẽ ở đâu?
- À, lúc sáng em chạy lên Hàn Thuyên định vẽ cho xong bức về nhà thờ Đức Bà hôm trước còn dang dở. Tự dưng có một lớp toàn con nít được cô giáo dẫn ra công viên dã ngoại. Thế là em vẽ luôn.
- Em bao giờ cũng thay đổi ý tưởng vào giờ chót nhỉ?
Linh lại cười, vẫn thoáng nhẹ, chẳng tươi như thường ngày. Phục vụ mang menu đến. Linh gọi một ly chanh nóng. Mọi hôm nàng sẽ gọi một tách đen đá và rôm rả với Huy suốt buổi. Nhưng hôm nay, chắc do trời mưa lạnh nên Linh cũng lặng im hơn.
Huy cởi áo khoác, đứng dậy trùm qua vai Linh. Gió âm thầm len qua từng khe hở của mưa tuôn đầy vào góc quán, hồ như lách qua cả đôi tay của nghệ sĩ dương cầm, thấm vào từng phím đàn đen trắng làm bản nhạc nghe mơ hồ như nặng nhịp hơn.
- Tụi nhỏ chạy về đâu? – Huy nhìn vào mắt Linh.
- Gì cơ?
- Tụi nhỏ em vẽ khi chiều đó. Mưa bất chợt, chúng chạy về đâu?
Linh kéo hai vạt áo của Huy khép lại:
- À, cô giáo dẫn chúng lần lượt lên xe buýt.
Huy nhìn ra mưa ngoài thinh không:
- Vậy à! May thật.
“Thành phố nào nhớ không em, nơi chúng mình tìm phút êm đềm. Thành phố nào vừa đi đã mỏi…”
Thành phố trong bản nhạc ấy, bốn năm trước, một chủ nhật. Mưa cũng bất ngờ cướp nắng, thả nước xé qua những tán thông tủa trên đỉnh trời. Linh xếp lại giá vẽ, gom màu, cuốn giấy vào ống, buộc chúng lên chiếc xe Chaly màu trắng sữa. Xe băng theo con đường xẻ ngang lưng chừng đồi thông. Phía dưới chân đồi, mưa nhấn thành phố vào lòng. Nhìn từ xa, Linh có cảm giác khung cảnh trải trước mắt như một cơn mộng mị, đẹp và buồn.
Tác giả : Duy Nguyên
Được thể hiện qua giọng đọc : Jun, Nắng, Nanhs
Kỹ thuật : Jun
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.