Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Em tin anh vẫn chờ em chữa lành những vết thương

2022-10-27 01:30

Tác giả: Thương


blogradio.vn -  Anh đã làm lay động trái tim cô, một trái tim chân thành của anh đã khiến cô khao khát nhanh chóng bước qua quá khứ để đến bên cạnh anh, cô buộc bản thân mình thay đổi trở thành một con người hoàn hảo, nhanh chóng hàn gắn vết thương và đứng bên cạnh anh. Liệu cô có thể không? Có lẽ thời gian sẽ cho cô biết câu trả lời, vì cô tin tưởng anh vẫn sẽ đứng ở đó chờ cô chữa lành vết thương bước về phía anh.

***

- Sao đêm đã khuya mà em còn chưa tắt đèn?

- À, thì... Ơ sao anh biết?

- Ừ, thì anh đang đi dạo. Vô tình ghé qua, lỡ nhìn lên nên thấy thôi.

Cô chạy ngay đến bên cửa sổ, vén rèm, nhìn xuống, thấy anh bên kia đường, ngước nhìn lên vào căn hộ của cô. Cả hai chỉ cách nhau có một khoảng trời nhỏ nhoi, nhưng tối tăm, và chẳng có tương lai. Chút ánh sáng không đủ chiếu xuống lòng đường  để cô thấy liệu anh đang có vẻ mặt gì.

- Sao lại đi dạo vào lúc này?

- Đôi khi, anh thích đi dạo vào giờ này vì cho dù bản thân có đang buồn hay đang khóc cũng không cần phải  giả vờ, không cần phải gượng gạo.

- Vậy anh thấy được những điều gì rồi?

- Anh thấy cửa sổ em vẫn còn sáng.

- Ý em không phải thế.

- Nhưng trong mắt và trong lòng anh bận tâm duy nhất điều này.

- Anh đừng lo quá. Em không sao.

- Lúc nào mà em chẳng nói mình ổn. Dù em ổn hay không thì vẫn nên nghỉ sớm.

- Em tính đi ngủ ngay mà. Anh khuyên em mà không nhìn lại mình đi.

- Anh cũng tính về ngay giờ mà.

- Ngủ ngon.

- Em ngủ ngoan.

quan-he-hoan-hao-7

Cô tắt đèn, nhưng vẫn ở đó. Anh rời mắt thôi không nhìn vào căn hộ nữa, nhưng vẫn chưa chịu bước đi. Cả hai đều thấu cho lòng nhau. Chỉ là, một người sợ mình chưa đủ hoàn hảo để dám thổ lộ, người còn lại thì còn bận làm lành tim từng vỡ nát nên không dám mở lòng vì sợ những vết xước từ mối tình cũ đâm vào tim người mới.

- Cả chiều nay chả thấy em cười. Cũng không thấy em nói gì. Có chuyện gì sao?

- Câu này phải là em hỏi anh mới đúng. Anh không ổn à?

- Chỉ là hôm nay anh hơi mệt. Chỉ muốn được nghe em than vãn.

- Em từ lâu đã không còn muốn than vãn nữa, em quen với nó rồi.

- Tệ thật. Chúng ta thay đổi rồi em nhỉ? Chúng ta lại biến những điều buồn bã trở thành hiển nhiên. Đúng không em?

- Không phải trưởng thành dạy ta điều đó sao ạ. Khiến chúng ta biết chấp nhận mọi thứ trong cuộc sống bằng những gương mặt tự nhiên nhất.  

- Em này...

Anh kêu cô rồi sau đó im lặng chần chừ không nói tiếp. Cô ngoái  đầu nhìn anh, chờ đợi câu tiếp theo của anh là gì.

- Anh yêu em.

- Anh này, anh có biết em đã từng trải qua gì không?

- Anh đều biết, cho dù là trái tim có trăm ngàn vết thương thì có sao đâu chứ?

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn vào khoảng không vô, buông tiếng thở dài. Anh vẫn nhìn cô,gương mặt cô có chút buồn bã, đúng như lần đầu anh gặp cô vậy, cô không được tính là xinh đẹp nhưng đôi mắt cô, đôi mắt buồn, dường như cô có cả ngàn nỗi đau vô tận trong đó.

dung-ban-re-long-tu-trong-de-doi-lay-tinh-yeu-758x487

Cả hai kéo dài sự im lặng tưởng chừng như vô tận. nhưng sau đó cô lại quay lại nói với anh.

-  Em kể anh nghe một câu chuyện nhá.

-  Được anh nghe đây.

- Em đã từng lấy chồng năm em 19 tuổi cuộc hôn nhân tưởng chừng như hạnh phúc đó vỡ nát vào năm em 21 tuổi tức là hai năm sau đó. Anh biết lý do em cương quyết muốn rời khỏi cuộc hôn nhân đó là gì không?

Anh im lặng, cô vẫn không nhìn anh mà nhìn bên ngoài ô cửa sổ.

- Không phải vì người đó động tay động chân với em, mà là vì người đó chưa từng tin em, từ trước đến nay em yêu một người chưa từng xin người đó bất kể cái gì cả, em chỉ mong chúng em ở bên nhau thấu hiểu nhau, cùng nhau vượt qua khó khăn của cuộc sống. Nhưng anh biết không ngay cả thứ cơ bản nhất của tình yêu đó là sự tin tưởng người đó cũng không bố thí cho em. Vậy anh nói em có nên rời đi không? Bất chấp dư luận xã hội nói em, bất chấp cha mẹ phản đối em vẫn rời đi. Là vì người đó chưa từng tin tưởng em.

Anh bước đến cạnh cô quỳ một chân xuống một tay nắm lấy tay cô, một tay gạt đi giọt nước mắt của cô, buộc cô phải nhìn thẳng  vào anh. Cô nấc lên một tiếng rồi tiếp tục nói

- Hai năm sau ngày ly hôn em và người đó có gặp lại nhau, câu đầu tiên anh ấy nói với em là gì anh biết không? Người ấy nói “Em thay đổi thật nhiều”. Em đã nói với người ấy rằng “Điều thay đổi lớn nhất giữa chúng ta đó chính là không còn là chúng ta nữa thôi”.

- Nói anh nghe em có còn thấy đau khi gặp lại người đó không?

- Chỉ còn là sự bình thản thôi anh à.

- Vậy tức là anh vẫn còn cơ hội đúng không?

Anh ôm lấy cô vào lòng, vậy là lời yêu từ nơi trái tim lên tiếng, con người dù hướng về nhau. Cô biết có lẽ sự thay đổi lớn nhất trong cuộc đời cô là bước ra từ một mối quan hệ từng cho là mãi mãi. Hoàng hôn dần mệt nhọc để mặc cho bóng tối đang nuốt trọn lấy hai người. 

khi-em-thoi-khong-phien-anh-nghia-la-tinh-yeu-da-het-758x518

Từng bước chân nhẹ tênh đang gồng lên chống đỡ cả một tấm chân tình nặng trĩu mà cả cô và anh đều mang. Ước gì, anh có thể cho cô biết anh yêu cô đến nhường nào, anh muốn chăm sóc cô nhiều bao nhiêu để cô không còn phải bao đêm dài thức khuya  ôm trọn lấy cơ thể đang run lên vì bật khóc. Ước gì, tâm hồn cô không ngổn ngang những mảnh vỡ của những đau thương, buồn sầu để có thể đón anh vào mà không làm anh bị vấp váp và trầy da. Ước gì, "cả hai" có thể được là "chúng ta".

Nhưng cũng may, may vì anh đã nói được lòng mình dù cho cô không đón nhận hoặc là chưa đón nhận. Hoặc, là chưa kịp đón nhận. Một người đang nằm mãi trong quá khứ không muốn bước ra, một kẻ cố ghìm lòng mình lại tiếp tục ở nơi tương lai chờ đợi một người. Cái đêm anh đứng ở dưới nhà đó đã khiến lòng cô ngổn ngang, một trái tim chân thành đó cũng không thể làm lay động được trái tim cô sao?

Không, anh đã làm lay động trái tim cô, một trái tim chân thành của anh đã khiến cô khao khát nhanh chóng bước qua quá khứ để đến bên cạnh anh, cô buộc bản thân mình thay đổi trở thành một con người hoàn hảo, nhanh chóng hàn gắn vết thương và đứng bên cạnh anh. Liệu cô có thể không? Có lẽ thời gian sẽ cho cô biết câu trả lời, vì cô tin tưởng anh vẫn sẽ đứng ở đó chờ cô chữa lành vết thương bước về phía anh.

© Hoài Thương - blogradio.vn

Xem thêm: Không điều gì có thể ngăn cậu làm những gì mình thích | Radio Tâm sự

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Thương

Địa chỉ mail: nguyenhoaithuong181998@gmail.com

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

“Sau cơn mưa trời lại sáng”

“Sau cơn mưa trời lại sáng”

Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.

Bông hồng đỏ

Bông hồng đỏ

Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?

Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?

Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?

Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.

Tháng tám và em

Tháng tám và em

Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.

Khi con đã lớn khôn

Khi con đã lớn khôn

Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...

Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Mạnh mẽ bước qua quá khứ

Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.

Đừng kết thúc, em nhé!

Đừng kết thúc, em nhé!

Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Có một mùa nhớ thương

Có một mùa nhớ thương

Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.

back to top