Đừng gọi tớ là người yêu cũ được không?
2020-11-06 01:30
Tác giả:
Kun Chan
blogradio.vn - Cậu à, tớ sợ, sợ gặp lại cậu, sợ phải giả vờ mỉm cười bảo "Tớ ổn". Sau này đừng gọi tớ là người yêu cũ vì điều đấy sẽ làm tớ đau. Cậu có yêu tớ đâu sao gọi tớ là người yêu cũ. Nếu yêu tớ, cậu sẽ chẳng buông tay tớ ra. Yêu tớ, cậu sẽ chẳng ngó lơ mỗi khi vô tình chạm mặt. Cậu chẳng yêu tớ đâu, chưa từng vì thế đừng gọi tớ là người yêu cũ.
***
Nếu ngày đó mình không yêu nhau, thì chắc giờ đây tớ đã có thể lôi cậu ra và khóc, kể cậu nghe có người không tốt với tớ, có người làm tớ buồn. Nhưng giờ thì sao bây giờ, chẳng thể khóc với ai được cả khi bạn thân nhất lại chính là người mình thương.
Cậu luôn vị tha, bao dung những lúc tớ bướng bỉnh. Chờ tớ hết "say nắng" các chàng trai rồi nhẹ nhàng bảo “Vô tâm quá rồi nha”, rộng vòng tay cho tớ bay đi rồi bay về, cho tớ niềm tin bờ vai cậu đủ rộng, tớ có thể nép mình sau những bão giông.
Tớ được cậu dẫn đi khắp nơi ăn những món ngon mỗi khi "đến tháng" lên cơn thèm, được sự cảm thông của cậu những lúc tớ hờn dỗi, được cậu thương, được cậu che chở.
Hạnh phúc quá đỗi bình yên, nước mắt bỗng hóa ngọt ngào. Có cậu, cuộc sống tưởng chừng như một màu xám ảm đạm đã đổi màu, màu hồng hạnh phúc và ấm êm, màu xanh hy vọng đầy lạc quan, màu tím thủy chung gắn kết, màu riêng biệt mang tên cậu.
Vậy là mình đã kết thúc 13 năm yêu nhau, kết thúc 13 năm chịu cực chịu khổ của cậu. Có thể trong thế giới của cậu thì tớ chưa từng tồn tại một cách trọn vẹn nhưng với tớ thì tất cả thời gian đã qua đều thuộc về cậu cả.
Tớ đã gói tất cả yêu thương và cất giữ ở một nơi để không thể nhìn thấy nữa nhưng ký ức thì tớ lại không thể xóa, không thể ngăn nó thôi xuất hiện trong đầu, trong giấc mơ, trong những dòng nước mắt vì nhớ cậu.
Tớ luôn sợ phải trải qua cái cảm giác mất đi cậu một lần nữa. Tớ sợ rồi một ngày cậu sẽ lãng quên tớ. Rồi tớ sẽ lại phải đối diện với những lúc vô tình gặp nhau, cậu sẽ lại nhìn tới bằng một ánh mắt hững hờ, xa lạ.
Tớ đã từng nghĩ rằng bản thân mình rất mạnh mẽ, tớ sẽ chẳng cần ai cả. Nhưng, cho đến khi cậu xuất hiện thì tớ đã biết cậu là cả thế giới. Thói quen sẽ hình thành yêu thương hay yêu thương sẽ tạo ra thói quen.
Tớ nhớ lại cái cảm giác gọi là muốn cười với cậu một cái, muốn chạy đến ôm lấy cậu, muốn bảo về chầm chậm thôi nhé nhưng tớ không thể vì khi ấy cậu đã có một người thay thế tớ.
Tớ đã từng mơ được làm vợ cậu, tớ cùng đã từng vẽ lên diễn cảnh đám cưới trong mơ của tớ. Mình sẽ chụp ảnh cưới dạng cốt truyện kể lại quá trình mình yêu nhau.
Cảnh tớ giải bài tập Toán, cậu thì giơ tay bắt lỗi tớ, cảnh đi học về chung, cảnh cậu dạy tới học, cảnh mình cùng học thể dục, cảnh đi học đối tượng Đảng, cảnh cậu nắm chặt lọ thủy tinh tớ tặng nhưng cậu đã làm rớt, cảnh cậu tặng tớ 1000 con hạc giấy, cảnh cậu tỏ tình tớ…
Tớ sẽ được xinh lung linh trong chiếc váy cưới kết hạt pha lê từ trên xuống tới đuôi áo. Tớ sẽ được chụp hình bên chiếc cổng cưới bong bóng tớ thích, cậu sẽ làm cổng cưới bong bóng cho tớ, những cái bong bóng màu xanh da trời và xanh lá.
Tớ sẽ được cầm hoa do cậu tự bó bằng đá quý. Mình sẽ cùng đeo nhẫn cưới kiểu độc quyền do mình tự thiết kế. Sẽ được ăn tiệc cưới của tụi mình chỉ là những món mà mình thích thôi. Là một đám cưới nho nhỏ chỉ gồm tớ, cậu và những người bạn siêu thân.
Vậy mà cậu vẫn buông tay tớ đó thôi, dù cậu đã nói tớ là cuộc sống của cậu, cậu sẽ thương tớ như cách mà ông nội của cậu thương bà nội của cậu, cậu sẽ đút tớ ăn, tắm cho tớ, thay tã cho tớ, dìu tớ đi khi tớ già.
Cậu vẫn buông tay đó thôi, dù cậu đã nói sau này sẽ không để ai làm tớ phải khóc nữa. Cậu vẫn buông tay đó thôi dù tớ đã nói rất nhiều lần hạnh phúc của tớ là có những đứa trẻ gọi cậu là ba và gọi tới là mẹ.
Hạnh phúc của tớ là một mái nhà được dựng lên bởi bàn tay cậu và được bố trí bởi bàn tay tớ. Hạnh phúc của tớ là cậu dạy con học, tớ dạy con là người tốt.
Hạnh phúc của tớ là cậu đút con ăn, còn tớ thì đút cậu ăn. Hạnh phúc của tớ là cậu dạy tớ sửa điện, lắp ống nước, dạy tớ tất cả những điều trong cuộc sống. Hạnh phúc của tớ là cậu sẽ ôm tớ khi tớ lạnh, sẽ bắt tớ đi ngủ sớm. Hạnh phúc của tớ là khi được ở bên cậu, vậy mà cậu vẫn buông tay.
Ừ thì vậy từ nay sẽ không còn ai ôm cậu khi cậu lạnh nữa. Tớ sẽ không xuất hiện trong các sự kiện của cậu nữa. Sẽ không chia một phần những món ngon cho cậu nữa đâu. Cũng chẳng còn ai nhõng nhẽo với cậu đủ để làm cậu bật cười nữa.
Sẽ không còn nữa những viễn cảnh tươi đẹp mà tớ tự vẽ ra về cuộc sống sau này - cuộc sống mà tớ sẽ luôn có cậu cùng đồng hành nữa. Tớ nhất định tìm một người khác ngoài cậu để thử cảm giác yêu một người không phải là cậu nữa sẽ như thế nào nhưng chắc hẳn tớ sẽ không làm được. Vì thậm chí ngay cả khi mình chia tay rồi, cậu có người yêu rồi thì tớ vẫn chờ cậu thôi.
Cậu à, tớ sợ, sợ gặp lại cậu, sợ phải giả vờ mỉm cười bảo "Tớ ổn". Sau này đừng gọi tớ là người yêu cũ vì điều đấy sẽ làm tớ đau. Cậu có yêu tớ đâu sao gọi tớ là người yêu cũ. Nếu yêu tớ, cậu sẽ chẳng buông tay tớ ra. Yêu tớ, cậu sẽ chẳng ngó lơ mỗi khi vô tình chạm mặt. Cậu chẳng yêu tớ đâu, chưa từng vì thế đừng gọi tớ là người yêu cũ.
"Đặt tay phải lên vai trái đặt tay trái lên vai phải như cậu đang ôm lấy tớ" Ừ, tớ làm rồi, rất nhiều lần nhưng cậu lại chẳng ở đây.
© Kun Chan - blogradio.vn
Xem thêm: Yêu là đánh cược, được thì ăn cả, ngã phải đứng lên
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Về để thấy tết (Phần 1)
Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn
Mỗi số trong ngày sinh không chỉ là một ký hiệu, mà còn là một biểu tượng của năng lượng vũ trụ, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời mỗi người.

Ai nói là tôi không thích cậu?
Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này
Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng
Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?
Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.