Phát thanh xúc cảm của bạn !

Dịu dàng như mùa thu Hà Nội

2015-10-09 01:24

Tác giả: Đoàn Hòa


blogradio.vn - Tháng 10 ấy, ngắm nhìn những chiếc lá vàng xoay tròn trong gió chiều rồi nhẹ nhàng đáp xuống thảm vàng rải trước mặt. Ngỡ ngàng nhận ra rằng mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi. Bởi thế, tôi biết Hà Nội vẫn luôn dịu dàng như mùa thu ấy!

***

Tháng 10 về rồi, thu đã về thật rồi trên khắp phố phường. Những đợt gió lành lạnh phả vào những buổi chiều đầy lá vàng rụng. Những chiếc lá chao nghiêng trong không trung như muốn tìm cho mình một chỗ nương náu an lành. Gió lại như đùa giỡn miên man lôi kéo theo từng đợt xoáy tạo nên những thảm lá mải miết trên hè phố. Bước chân về lối ấy, thật chẳng nỡ bước vội lên những lá cây, ngỡ ngàng nuối tiếc như mình đang bước trên những thoáng mùa thu vậy.

Vài ba năm sống ở chốn thị thành đông vui này, chưa bao giờ được đắm mình mà chìm vào một cõi Hà Nội dịu dàng đến vậy. Dịu dàng và duyên dáng như con gái Hà Nội xưa vậy. Thanh lịch, nhẹ nhàng, yêu đến lạ. Dịu dàng như chính Hà Nội tôi một chiều thu tháng 10. Gắn mình với mảnh đất này, với những buổi chiều như vậy mới thấy ngỡ ngàng sao người ta lại yêu Hà Nội đến thế. Ghé vào quán nước bên đường, chỉ có vài chiếc ghế nhựa con con, ly nước vối đặt trên ghế, nhưng cũng đủ cho vài ba câu chuyện của những cụ ông đi tập dưỡng sinh về. Hay đám thanh niên ngồi chém gió trong một buổi chiều tà, ngồi nhìn ra con đường tấp nập mà thấy mình quá ư nhàn nhã. Còn tôi lựa chọn một mình để mà chìm đắm vào cái cõi mộng dịu dàng của mùa thu Hà Nội.

dịu dàng như mùa thu hà nội

Thoang thoảng trong gió mùi hoa sữa ngọt ngọt thanh thanh, nhẹ nhàng. Tôi chẳng thể nào diễn tả được cái mùi ấy, chỉ thấy thanh thanh, tinh khiết đang dần lan tỏa nơi cánh múi. Cái mùi vị ấy, mới thấy bình yên đến nhường nào. Đã từng trải qua những guồng quay vội vã của cuộc sống, những mệt mỏi của trăm bận mối lo mới thấy quý giá thay những phút giây ấy. Và tôi cũng đã từng quay cuồng trong cuộc sống ấy. Tôi lo những sáng vội vã lao ra con đường đầy bụi đời bụi đường. To lo những công việc đang đầy ắp lên mỗi ngày và dường như chẳng có giới hạn nào cho chúng. Tôi lo những hạnh phúc nhỏ nhoi, những nụ cười hiếm hoi sẽ chẳng thể nào hiện lên trên khuôn mặt mỗi ngày thêm mỏi mệt ấy. Tôi lo những vất vả lo toan sẽ cuốn tôi theo cái guồng quay ấy mãi thôi. Và những lo sợ ấy chẳng thể nào cho tôi được một phút bình yên.

Tôi tự thấy mình chán chường sau những tháng ngày chạy đua ấy mà chẳng thể nào gượng mình dứt ra khỏi những nỗi buồn. Thế nhưng rồi, một chiều thu tháng 10, vươn mình ra khỏi những lo toan ấy mà chiêm ngưỡng cả một trời thu trước mắt, lòng tôi nhẹ nhàng, tim tôi bình an.


dịu dàng như mùa thu hà nội
Mùi nước vối nhàn nhạt xông lên mũi, tự nhiên như cái cách người ta vẫn hay yêu mùa thu Hà Nội. Yêu bởi vì vẫn chỉ yêu như thế thôi chăng.

Yêu mùa thu có mùi hoa sữa ấy, cái mùi vị đặc trưng khiến ai ai đi xa cũng phải nhớ nhớ thương thương.

Yêu cái màu vàng rực của tán lá cây đổ xuống vàng cả một góc phố. Rồi đám trẻ con lại tha hồ mà tung hê, mà thỏa thích chơi đùa trên thảm vàng ấy. Mặc cho ai có vội vã qua đường cũng phải ngoái đầu nhìn lại mà ước ao một ngày trở về thời thơ bé.

Yêu cái mùi nước vối của quán cóc bên đường. Chẳng tìm đâu ra cái vị đặc trưng của Hà Nội hơn thế nữa. Một vài ba lá vối, một nắm nhỏ hoa khô để mà nhâm nhi, mà chuyện trò, mà nói cười vui vẻ cả một chiều thu tháng 10.

dịu dàng như mùa thu hà nội

Tháng 10 ấy, tôi chìm mình trong không gian thu Hà Nội dịu dàng có mùi hoa sữa ngọt lịm tan dần trong gió.

Tháng 10 ấy, yên bình trong lòng thu Hà Nội, như thấy mình đang được ve vuốt bởi yêu thương.

Tháng 10 ấy, ngắm nhìn những chiếc lá vàng xoay tròn trong gió chiều rồi nhẹ nhàng đáp xuống thảm vàng rải trước mặt. Ngỡ ngàng nhận ra rằng mọi chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi.

Tháng 10, lang thang một mình trong buổi tối thu se se lạnh, cái lạnh chỉ vừa vừa thấm qua da để thấy dịu mát đi chút nồng nàn tỏa ra từ mặt con đường lớn. Và cũng nốt nhịp luôn những yêu thương lãng mạn qua làn gió thu ấy. Chở trong đó những yêu thương dịu dàng của mùa thu dành cho những người con thân thương.

Bởi thế, tôi biết Hà Nội vẫn luôn dịu dàng như mùa thu ấy!

© Hòa Khỉ - blogradio.vn




Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
yeublogviet

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

Hãy dành thật nhiều thời gian cho cha mẹ

“Đã bao lâu rồi bạn chưa gọi điện hỏi thăm mẹ cha?”. Phải chăng đã rất lâu rồi. Có thể giờ đây những áp lực cuộc sống, nhịp thở ào ạt của thành thị cuốn bạn đi. Có thể giờ đây những cuộc gọi thăm hỏi mẹ cha cũng vơi dần.

Nghề giáo

Nghề giáo

Có người thầy cầm lấy ngọn đuốc đỏ Mang ánh sáng thắp lên triệu vì sao Có người thầy lặng lẽ vương bụi phấn Hát cho em một khúc ca yêu đời.

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Bạn sinh ra đã mang một bản sắc riêng rồi

Tự chấp nhận và yêu thương bản thân là một quá trình phát triển cá nhân quan trọng. Nó không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng khi chúng ta làm được điều này, chúng ta có khả năng sống một cuộc sống tràn đầy niềm tự hào, tự tin và tình yêu.

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Vì chúng ta xứng đáng được hạnh phúc

Mưa bóng mây tuy chẳng dễ gặp, nhưng trong thời khắc ngắn ngủi ta bắt gặp khoảnh khắc kì diệu ấy, có lẽ lòng ta sẽ chợt lắng lại trong những xúc cảm bồi hồi.

Những ngày xanh tươi

Những ngày xanh tươi

Đôi lần chúng tôi muốn bỏ cuộc nhưng tim chúng tôi có dòng máu đỏ nóng rực chảy qua, dòng máu làm chúng tôi nóng lên mỗi khi tinh thần lạnh đi vì mệt mỏi.

Lời yêu chưa nói

Lời yêu chưa nói

Tình yêu thầm lặng suốt nhiều năm tháng đã biến thành một món quà vĩnh cửu, một sự kết nối không bao giờ bị đứt đoạn. Tôi đã học được rằng tình yêu không bao giờ kết thúc, nó chỉ thay đổi hình thức. Tình yêu của chúng tôi, bất chấp mọi khó khăn, vẫn tồn tại, và nó đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống và trái tim tôi.

Vang vọng tiếng sáo

Vang vọng tiếng sáo

Nắng chiều nhè nhẹ rọi cao Thất thanh tiếng hót lao đao giữa đời Sáo đi khắp mọi phương trời Lần theo gió mát à ơi thân mình.

Đời là những cung đường

Đời là những cung đường

Đi sai đường không có nghĩa sẽ sai đích đến. Hãy nhớ rằng, “chỉ cần có niềm tin, đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích”. Đi đường vòng sẽ xa hơn nhưng bạn sẽ ngắm nhìn được nhiều thứ mới lạ hơn mà những “bước chân mòn” sẽ không thể có được.

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cảnh ôm lấy con người nhỏ bé ấy vào trong ngực mình, vỗ về, an ủi như một đứa con nít. Thảo nấc lên từng tiếng thổn thức mà trái tim đau như cắt vì biết rằng từ đây tình yêu trong cuộc đời mình không còn trọn vẹn nữa, không còn là tình yêu của cá nhân nhưng là của mọi người.

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Cả hai đối diện nhau, ánh nhìn giao nhau, chạm đến nhau, yêu thương nhau. Tình Yêu trên đời này có lẽ cũng muôn hình vạn trạng như bầu trời, nó hàm chứa Gió, Mưa, Sao, Mây, Mặt Trăng, Mặt Trời và ngàn vạn điều khác.

back to top