Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chuyện chàng mồ côi Tài Xì Phoòng

2014-02-10 17:38

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team, Hằng Nga

Tài Xì Phoòng mồ côi cha từ ngày còn bé, mẹ chàng buộc bụng ở vậy nuôi con. Đếm từng ngày, từng tháng bà mong đứa con chóng lớn. Khi Tài Xì Phoòng 13 tuổi thì quê hương có loạn, hai mẹ con bị lưu lạc mỗi người một ngả.

Tài Xì Phoòng được một Núng Cún đem về nuôi làm hầu bàn. Dần dần lớn khôn được ông chủ giao cho chuyên việc nấu ăn.

Núng Cún vốn là một viên quan sành nghề đục khoét. Hàng năm cứ đến dịp tết đầu năm, tết tháng bảy, hay ngày giỗ ông cha, hắn thường mời khéo các quan trấn địa phương về chơi.

Năm ấy vào một ngày cuối năm, có viên quan trấn nọ đến biếu Núng Cún một con cá chép khiêng hai. Nhìn con cá vừa đẹp lại vừa béo, Núng Cún hài lòng. Hắn gọi Tài Xì Phoòng lên dặn làm thịt, một nửa làm viên, một góc xào tái, một góc bung dừ để soạn một bữa tiệc ngon thết ba viên quan lớn. Lão dặn đi dặn lại :

- Tiệc tất niên năm nay ta muốn dọn toàn các món cá. Đó là bữa tiệc hiếm có, ngươi phải nấu ngon, nếu không vừa lòng khách thì người sẽ mất tết và mất việc.

- Tài Xì Phoòng vâng lệnh chủ, xách con cá chép còn sống xuống bờ sông. Khi giơ con dao toan mổ, bỗng chàng thấy con cá tự nhiên chảy nước mắt, há mồm như muốn kêu van. Chàng cảm thấy lòng mình se lại, ngập ngừng giây lát chàng thả cá xuống sông. Cá gặp nước, quẫy mạnh rồi đến trước mặt Tài Xì Phoòng tỏ ý cám ơn và biến mất.

Tiên cá, Tài xì phoòng

Giữa lúc đang bâng khuâng, Tài Xì Phoòng sực nhớ tới bữa tiệc, liền cầm rổ ra chợ định mua một con cá khác. Nhưng ngày chợ cuối năm, không còn một con nào, chàng đành phải mua thịt lợn về băm viên, thịt bò về hầm dừ vào xào tái thay cho cá.

Khi khách bước vào nhà, Núng Cún hết lời khoe món ăn đặc biệt. Nhưng khi thức ăn bưng lên, cả chủ lẫn khách đều ngạc nhiên trố mắt nhìn nhau. Núng Cún mặt đỏ gay quay lại hỏi Tài Xì Phoòng, chàng đành thuật lại chuyện con cá chép khóc ở bờ sông và việc thả cá của mình.

Núng Cún vừa tiếc của lại vừa xấu hổ với khách, liền quát lính lôi Tài Xì Phoòng ra sân nọc cổ đánh năm chục roi rồi đuổi ra khỏi nhà.

Giữa buổi chiều ba mươi tết, bị một trận đòn rách da nát thịt và bị tống cổ ra khỏi nhà chủ, Tài Xì Phoòng khó tìm một nơi nương thân, vì theo phong tục địa phương, ngày cuối năm, không một ai nhận người lạ mặt vào nhà và cũng không một ai bỏ tiền ra cho một người nào. Tài Xì Phoòng bèn ra bờ sông ngồi ôm mặt khóc.

(...)


Tác giả: Truyện cổ tích dân tộc Tày - Nùng, theo lời kể của ông Vương Viết Khoảng ở Đồng Đăng, Lạng Sơn

Người đọc: Hằng Nga

Biên tập và kĩ thuật: Hằng Nga

Sản xuất và quản lí:
Dalink Studio Group - Công ty CP Truyền thông VNNplus

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ  http://forum.nhacvietplus.vn.

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)

Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện

Giá như anh đừng xuất hiện

5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)

Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)

Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)

Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?

Duyên duyên số số

Duyên duyên số số

Nếu tình yêu lận đận, xin đừng đổ lỗi cho duyên phận, hãy đổ lỗi cho quyết định của mình ngày hôm đó. Đừng bao giờ đem cách yêu của mình áp đặt lên đối phương và nghĩ họ cũng yêu lại mình theo cách tương tự. Nếu như ở đời cái gì cũng cần phải học thì yêu là thứ bạn chắc chắn cần phải học rất nhiều.

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ Nữ Chỉ Khóc Vì Người Đàn Ông Xứng Đáng (Blog Radio 820)

Phụ nữ nếu rơi nước mắt thì chỉ nên khóc vì người đàn ông xứng đáng mà thôi.

Chỉ Là Không Cùng Nhau

Chỉ Là Không Cùng Nhau

Cây kẹo bạn thích lúc nhỏ đến năm 25 tuổi bạn vẫn có thể mua được nhưng vị của nó có còn như khi đó không? đương nhiên là không rồi. Huống chi là lòng người.

Tổn Thương Theo Năm Tháng Sẽ Lành, Nỗi Đau Theo Thời Gian Sẽ Nhạt (Blog Radio 818)

Tổn Thương Theo Năm Tháng Sẽ Lành, Nỗi Đau Theo Thời Gian Sẽ Nhạt (Blog Radio 818)

Đúng hay sai đâu còn quan trọng, vì thế nào cũng chẳng thể ở bên nhau. Nhưng rồi tổn thương theo năm tháng sẽ lành, nỗi đau theo thời gian sẽ nhạt. Ai rồi cũng phải gạt nước mắt, tự mình đi qua nỗi đau để đến với bến bờ khác bình yên hơn, hạnh phúc.

back to top