Chung bầu trời nhưng không chung lối đi
2021-03-17 01:30
Tác giả:
honggambee
blogradio.vn - “Nơi đây em vẫn rất thương anh, nhưng sau này, khi anh quay lại em sẽ chẳng còn đứng nơi ấy nữa, vì em còn phải tìm nơi bình yên cho em vào những lúc em yếu đuối nhất”
***
Gửi anh,
Anh là chàng trai mà em đã phải lòng năm 19 tuổi - cái tuổi với rất nhiều ước mơ và hoài bão còn dang dở của bất kỳ ai, và em cũng không phải ngoại lệ. Có thể anh chưa hề biết rằng, anh bước đến bên em vào thời điểm em vừa tan vỡ sau một mối tình mà em nghĩ rằng sẽ lâu dài và trọn vẹn. Em đã cược tất cả sự chân thành và nghiêm túc của bản thân vào cuộc tình ấy nhưng đổi lại em chỉ nhận được một đống đổ nát. Anh xuất hiện như một liều thuốc giảm đau cho trái tim em lúc ấy, như một chiếc phao cứu vớt lúc em muốn buông bỏ nhất. Cứ thế, từng ngày, anh dần dần bước vào cuộc sống của em mà chính em cũng không hề hay biết. Sự tồn tại của anh bên cạnh em nó như động lực để em một lần nữa tin vào tình yêu. Niềm tin ấy cứ ngày một lớn dần và em đã từng thoáng nghĩ trong đầu rằng có thể ông Trời đã mang anh đến bù đắp những tổn thương cho em trong những tháng năm qua.
Anh à, liệu rằng anh có biết anh chính là khoảng trời mà trước kia chưa bao giờ em nghĩ là mình có thể chạm vào. Nhưng em đã một lần nữa đánh cược bằng tất cả hy vọng của bản thân để đặt tình cảm vào anh, vào một người mà chưa bao giờ em nghĩ rằng sẽ đi cùng em trên đoạn đường phía trước. Có gặp gỡ thì ắt sẽ có chia ly, ai rồi cũng sẽ chỉ đi cùng chúng ta trên một đoạn đường mà thôi, rồi ta sẽ lại phải đơn độc bước đi. Em cũng đôi lần nhắm mắt lại suy nghĩ về cái ngày ấy, cái ngày mà cả anh và em sẽ phải đi hai ngã rẽ khác nhau tại cái ngã ba nào đó phía trước. Kể cả khi biết trước ngày đó sẽ xảy ra, nhưng em vẫn ngoan cố, vẫn bướng bỉnh nghe theo con tim mà mặc kệ lý trí can ngăn. Em là một cô gái thà chọn tổn thương chứ không muốn bỏ lỡ, và em chấp nhận bị tổn thương một lần nữa cứ không muốn phải bỏ lỡ anh - chàng trai Cự Giải.
Anh có nhớ, chúng ta đã hứa cùng nắm tay đi Đà Lạt bao nhiêu lần không? Em có nói là “Nếu lúc đó anh vẫn còn độc thân thì nhất định em sẽ lên Đà Lạt cùng anh”. Lúc ấy, anh còn nói với em “Nếu người khiến anh kết thúc sự độc thân là em thì sao”, em chỉ biết im lặng và mỉm cười. Những lúc lướt Tik Tok thấy “trend” các cặp đôi thường làm, em liền muốn cùng anh làm. Em có hỏi anh rằng “Anh có thương em không, anh có nhớ tới em không”, anh liền trả lời “Dạ có”. Nhưng em muốn giống “trend” cơ, anh vội đáp “anh biết nhưng anh không thích bắt chước người ta, anh muốn mình sao thì thể hiện vậy”. Nghe xong câu trả lời của anh, em chỉ biết lắc đầu và cười. Có lần, anh còn bảo “Em sắp bỏ anh rồi đúng không? Anh chỉ biết đòi hỏi em, anh mà đòi hỏi nữa là em bỏ anh đúng không?”. Nhưng anh à, em thương anh như thế thì làm sao bỏ được. Ngày một trôi qua, anh càng chứng minh cho em thấy quyết định mạo hiểm kia của em là đúng.
Thế nhưng, cuộc đời mà anh, rồi cũng sẽ có ngày chúng ta phải gọi nhau bằng danh xưng “người dưng”. Có lẽ, mối quan hệ của anh và em dừng ở hạn mức ấy cũng tốt để cả hai có những cơ hội và lựa mới tốt đẹp hơn. Khép lại một hành trình đi cùng nhau, sẽ lại mở ra một hành trình mới với những khám phá mới. Anh dường như chả còn muốn tiếp tục cùng em bước đi nữa. Anh mệt lắm rồi sao? Anh hết thương em rồi à? Hàng loạt câu hỏi em đặt ra nhưng câu trả lời thì em chẳng nhận được anh ạ! Tin nhắn của em anh còn không muốn trả lời, vậy thì lấy gì làm chắc chắn là anh sẽ thương em như đã từng. Anh im lặng suốt hơn 2 tuần dài, story em up mỗi ngày anh đều xem, chỉ có điều là anh vẫn không nói một lời. Nhiều lần, em do dự muốn hỏi anh là liệu mình tiếp tục cố gắng thì có kết quả không, nhưng em lại xóa dòng tin nhắn ấy đi vì em biết, chúng ta không thể vượt qua cái tôi của bản thân để tiếp tục cùng nhau trên đoạn đường mù mịt phía trước. Anh à, em nản rồi. Em không thể cứ mãi níu tay anh trong khi anh vẫn cứ muốn buông.
Anh là người khiến em đánh cược niềm tin của mình một lần nữa vào tình yêu, và anh cũng chính là người tiếp theo phá hủy niềm tin mà anh đã từng mang đến cho em. Nếu ngay từ đầu, anh không muốn đi bên em lâu dài thì đừng gieo hy vọng và niềm tin cho em. Để rồi giờ đây, đi một đoạn đường đủ xa, nhưng lại mất nhau. Ván cược này, em lại sai nữa rồi anh ạ! Nhưng nếu để chọn lại, em vẫn lựa chọn sẽ gặp và yêu anh.
Lời cuối, em muốn nói là “Nơi đây em vẫn rất thương anh, nhưng sau này, khi anh quay lại em sẽ chẳng còn đứng nơi ấy nữa, vì em còn phải tìm nơi bình yên cho em vào những lúc em yếu đuối nhất”. Em sẽ không thể chúc anh sống thật hạnh phúc được, nhưng em sẽ chúc anh tìm được một cô gái có thể khiến anh buông bỏ cái tôi của bản thân. Tiếc thật, cuối cùng cô gái đó chẳng phải là em…
Thương Đội trưởng
© Honggam - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 695: Anh đến trễ, em cũng chậm một bước rồi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.