Em đã không xem chị là ưu tiên thì chị cũng không nên xem em là duy nhất
2021-02-03 01:30
Tác giả: honggambee
blogradio.vn - Chị trả lại bình yên cho em rồi đấy. Chị không đợi em cũng không nhắn tin làm phiền em nữa. Thôi thì bây giờ, em thương ai thì thương đi nhé. Thời điểm này, chị nghĩ dừng lại mới là sự lựa chọn đúng đắn. Khi em đã không xem chị là sự ưu tiên thì chị cũng không nên xem em là duy nhất. Có thể, ở một phút giây nào đấy, chị với em chỉ là tạm bợ. Tạm bợ để chờ khi một nửa kia của em đến. Lỡ một mai có vô tình gặp lại, chị cũng sẽ mỉm cười vì ngày xưa chị từng vì một chàng trai mà nặng lòng đến thế.
***
Chứng kiến em trải qua mối tình 2 năm đậm sâu với tư cách một người dưng. Hơn ai hết, chị cảm nhận được em chân thành thế nào. Khi cô bé ấy rời xa em, em níu kéo, em hỏi chị rằng bây giờ em nên làm gì.
Với tư cách một người dưng mới trò chuyện được vài ngày với em thì chị chỉ biết khuyên em nên cố gắng, nên tiếp tục kiên trì với người em thương. Nhưng để rồi, đáp lại mọi sự cố gắng của em thì cô bé lại muốn buông bỏ và cũng là lúc em bất lực chấp nhận buông.
Khi em trở về cuộc sống độc thân, chị ngày càng đi sâu vào chính cuộc sống ấy của em. Ngày càng hiểu em hơn, chia sẻ mọi thứ trong cuộc sống cùng em. Là người ra sân bay tiễn em đi thi đấu xa, là người nhắc nhở em giữ gìn sức khỏe, ăn uống đầy đủ, cũng là người mà em chia sẻ mọi niềm vui hay nỗi buồn sau mỗi trận đấu. Và rồi, em dần dần bước vào cuộc sống của chị. Bước vào một cách bình yên và cũng ra đi một cách bình lặng.
Mỗi ngày chị đều chờ chấm xanh xuất hiện, mỗi ngày đều đợi lúc em được trả điện thoại và trả lời tin nhắn của chị. Không biết từ lúc nào, sự ưu tiên của chị lại dành cho chàng trai nhỏ của chị. Nhưng đáp lại sự ưu tiên của chị, là sự hời hợt, là sự thờ ơ của em.
Một ngày có khi em online nhưng cũng chẳng thèm trả lời tin nhắn của chị, nếu có thì cũng chỉ trả lời qua loa, trả lời cho có. Đôi khi, chị có cảm giác chị như một phương án dự phòng của em. Khi không còn ai nói chuyện thì em mới tìm đến chị.
Tới thời điểm, bản thân chị cảm thấy không thể chịu nổi nữa, chị quyết định hỏi thẳng em. Đáp lại, em chỉ nói rằng em lười nhắn tin, có nhiều người em còn không xem tin nhắn. Chị cũng hiểu một phần. Có thể trong thời gian qua chị đã làm phiền cuộc sống của em, và đâu đó chị vẫn cảm nhận được em còn thương người yêu cũ. Chẳng ai có đủ sự kiên nhẫn theo đuổi một điều gì đó quá lâu mà chẳng nhận được sự hồi đáp, chị cũng vậy em à.
Những lúc chị muốn buông bỏ nhất, thì cũng chính em là người đã nhắn cho chị những câu mà làm chị lại phải phân vân và đắn đo. Tại sao em cứ phải như vậy? Tiến thêm một bước thì em không thể, để chị rời đi em cũng không đành.
Em vẫn luôn coi chị là một sự lựa chọn giữa ranh giới mập mờ. Đến một ngày, đủ tổn thương, chị sẽ tự động rời đi. Thà rằng em tàn nhẫn với chị một chút thì có lẽ chị sẽ hồi phục nhanh hơn đấy. Chị cố gắng làm mọi cách để có thể có được một vị trí quan trọng trong cuộc sống của em, nhưng có lẽ, nó đã quá sức với chị. Chị chấp nhận buông bỏ. Chị đã lỡ say nắng một chàng trai chẳng thuộc về mình, mãi mãi sẽ chẳng bao giờ chị có thể chạm được vào cuộc sống của em.
Giây phút này xin phép cho chị lấy lại sự ưu tiên chị từng dành cho em để dành nó cho một người khác. Một người mà họ cũng dành sự ưu tiên cho chị chứ không phải xem chị là một sự lựa chọn.
Đến một ngày, nếu vòng xoáy cuộc sống quá mệt mỏi, em hãy quay lưng lại, vì phía sau em sẽ còn có gia đình, chỉ tiếc rằng, chị không còn đứng ở đó để cho em mượn bờ vai nữa rồi. Trái đất tròn nhưng không có nghĩa là chị và em sẽ gặp được nhau một lần nữa. Thời khắc này, chị rơi nước mắt, chị yếu đuối. Nhưng đây sẽ là lần cuối cùng.
Giây phút ấy, chị biết, một mình chị không thể nào đủ sức mạnh phi thường để níu em lại với đoạn tình cảm chị đã trao. Nhưng chỉ là hôm nay thôi, qua ngày mai, chị sẽ tiếp tục mỉm cười, cười vì chị đã can đảm bước đi ngã rẽ không có em, mà trên ngã rẽ đó sẽ có thêm rất nhiều người đang chờ chị đến.
Cảm ơn chàng trai số 25 đã xuất hiện trong cuộc sống của chị, dù nó chỉ là ngắn ngủi nhưng cũng khiến cuộc sống của chị thêm màu sắc, tuy là màu sắc buồn. Có thể ở thời điểm hiện tại, chị không phải là đối tượng mà em tìm kiếm, có thể cả chị và em chưa đủ trưởng thành để quyết định liều lĩnh cho tương lai. Nhưng em mãi là một chàng trai nhỏ mà chị từng rất trân trọng, là người mà mọi sự ưu tiên chị từng dành cho em.
Vì sự bình lặng nơi em mà chị đành buông tay. Buông tay để cả chị và em sẽ cảm thấy thoải mái hơn trên những bước đi tiếp theo. Chị mong em sau này hãy mở lòng mình ra để đón nhận tình cảm yêu thương của mọi người, và đặc biệt hãy tìm cho mình một cô gái mà em cảm thấy phù hợp. Cô ấy có thể bên cạnh em những lúc em mệt mỏi nhất, luôn đứng phía sau động viên an ủi em những lúc em cần.
Chị trả lại bình yên cho em rồi đấy. Chị không đợi em cũng không nhắn tin làm phiền em nữa. Thôi thì bây giờ, em thương ai thì thương đi nhé. Thời điểm này, chị nghĩ dừng lại mới là sự lựa chọn đúng đắn. Khi em đã không xem chị là sự ưu tiên thì chị cũng không nên xem em là duy nhất. Có thể, ở một phút giây nào đấy, chị với em chỉ là tạm bợ. Tạm bợ để chờ khi một nửa kia của em đến. Lỡ một mai có vô tình gặp lại, chị cũng sẽ mỉm cười vì ngày xưa chị từng vì một chàng trai mà nặng lòng đến thế.
© Hồng Gấm Bee - blogradio.vn
Xem thêm: Đớn đau đủ rồi thì tự khắc buông thôi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Chúng ta từng có nhau
Tình yêu anh dành cho em đậm sâu, tươi mới. Biết bao cô bạn trong lớp mình ghen tỵ khi thấy em có được tình yêu của anh. Thế nhưng đâu phải khi nào tình yêu cũng là nụ cười và những ước mơ hạnh phúc, phải không anh?
Mùa hè năm 17
Cuộc đời không dài, bạn vẫn luôn tiến về phía trước, thay đổi để phù hợp mới chính là lẽ thường, bạn sẽ luôn là bạn nhưng sẽ không bao giờ là bạn của ngày đầu tiên nữa.
Là em đổi thay
Chưa một lần thấy lại nụ cười anh Cả ánh mắt long lanh trời đêm lạnh Kĩ niệm cũ thanh xuân giờ đã tạnh Em lìa đời, ngọn cỏ xanh mong manh…
Thương thầm
Người ta ai cũng tìm cách mưu sinh trong đủ mọi hoàn cảnh trong đủ mọi khả năng của mình. Mà tôi thấy xót lòng cho những cảnh ngộ như vậy, mong sao tất cả họ đều luôn khỏe mạnh và đều luôn bán hết hàng mỗi ngày.
Thương cha
Trong mắt người con như tôi, thì bố là một người đàn ông khá mạnh mẽ và luôn yêu thương vợ con hết lòng. Nhưng tôi chưa bao giờ dám nghĩ sẽ có lúc nhìn thấy bố nằm trên giường bệnh thế này. Đó là điều tôi không thể tin nổi.
Một tình yêu bắt đầu
Gió của chiều nhưng chẳng thấy đìu hiu Vì gió hiểu tình yêu đương tồn tại Ở đâu đây, một tình yêu ngây dại Vừa bắt đầu…
Gọi mãi tên nhau
Mà tình yêu đó đã thấm vào mây đã tan vào gió đã bay đi khắp bốn phương trời, đã thành một tình yêu bất diệt đáng ngợi ca đến mãi muôn đời sau.
Mùa hè trong lòng cô gái nhỏ
Những năm đó trong kí ức, thiếu thốn đủ thứ, nhưng vẫn chưa bao giờ thấy bản thân khổ, đến tận bây giờ đó luôn là những ngày tháng đẹp đẽ và hạnh phúc nhất trong cuộc đời.
Những chuyện không ngờ tới
Chẳng biết được, cuộc đời này là một chuỗi những chuyện không ngờ tới, một trận bão, một giấc mơ, một cuộc chạm mặt cũng có thể tạo ra một chuỗi những suy ngẫm khác nhau, những nhận định khác nhau.
Hỡi à tuổi thơ
Dòng thời gian trôi, ai còn có nhớ Chiếc võng ngày thơ, chiều mưa mẹ ngồi Xưa, dáng hình cha, chiều mưa lạnh ngắt Còn hay đã tắt: - Hỡi à tuổi thơ!