Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nếu có ngày gặp lại em sẽ mỉm cười vì quá khứ của chúng ta

2020-03-05 01:25

Tác giả: honggambee


blogradio.vn - Người thay thế thì có lỗi gì chứ? Chỉ là người đến sau người trước thôi mà! Nếu như em đến trước cô ấy thì liệu rằng anh có yêu em không? Câu hỏi mà em luôn hỏi bản thân mình mỗi đêm. Em hơn cô ấy về tất cả mọi thứ, nhưng có một thứ em vĩnh viễn không thể so sánh với cô ấy. Đó chính là trái tim của anh. Người thay thế như em sẽ chẳng bao giờ chạm được vào hạnh phúc.

***

Sẽ như thế nào nếu bạn trở thành một người thay thế trong một mối quan hệ tình cảm?

Chắc chắn nó sẽ rất đớn đau.

Vào một ngày bình thường như mọi ngày, em lại vô tình nghe được từ chính miệng anh thốt lên rằng em chỉ là người thay thế vào chỗ trống nơi trái tim anh khi cô gái ấy rời bỏ anh. Cổ họng em nghẹn lại. Nước mắt tuôn trào.

Ngay lúc ấy, em chỉ muốn thốt lên rằng anh rất ích kỷ, vì sự cô đơn nhất thời của bản thân mà đã tàn nhẫn với người khác. Anh làm em yêu anh, say đắm giọng nói ấm áp của anh, muốn dựa vào bờ vai vững chãi của anh mãi mãi. Nhưng sự thật nghiệt ngã, em không thể thể làm cho anh yêu em như cách mà anh đã từng yêu cô ấy. Bởi vì đơn giản, em không phải là người con gái ấy, em sẽ không bao giờ là bản sao hoàn hảo của người đó.

Thời điểm đó, nhiều người khuyên em rằng nên rời đi, kết thúc để bản thân không bị dằn xé thêm nữa. Nhưng em vẫn cố chấp ở bên cạnh anh. Trong mọi chuyện, chúng ta đều là những người quyết đoán, giải quyết vấn đề bằng một cái đầu lạnh và một trái tim nóng. Nhưng trong chuyện tình cảm, chúng ta lại nguyện trở thành những kẻ ngốc nghếch, cứng đầu, dù biết nếu tiếp tục sẽ có đớn đau. Khi yêu rồi, lý trí có kiên định hay vững vàng đến mức nào đi chăng nữa thì cũng sẽ không thể ngăn nổi trái tim. Là một người luôn sống vì lý trí, nhưng lúc yêu em cũng xin nguyện một lần nghe theo con tim mách bảo.

Em không đủ can đảm và mạnh mẽ để buông tay hoặc từ bỏ anh dù biết rằng nếu tiếp tục sẽ có những vết thương chồng chất vết thương. Em yêu anh chân thành và rất sâu đậm, em vẫn chọn được đắm mình trong thế giới ấy, dù rằng sẽ chẳng bao giờ em có được trái tim anh. Dẫu biết rằng sự hy sinh ấy nó hoàn toàn không đáng, quyết định của em đang làm cho khoảng thời gian thanh xuân của bản thân trở nên vô ích là bởi vì với một người như em thì vẫn có thể tìm được cho mình một người xứng đáng hơn anh rất nhiều.

Dù có là người thay thế đi chăng nữa thì em cũng là con người mà, cũng có trái tim mà, cũng biết đau, biết khóc… Vậy cớ sao anh lại làm tổn thương em đến mức này. Em không oán trách anh vẫn còn vương vấn hình bóng cô ấy. Nhưng mà anh có thể đừng làm những hành động xát muối lên tim em được không?

Người thay thế thì có lỗi gì chứ? Chỉ là người đến sau người trước thôi mà! Nếu như em đến trước cô ấy thì liệu rằng anh có yêu em không? Câu hỏi mà em luôn hỏi bản thân mình mỗi đêm. Em hơn cô ấy về tất cả mọi thứ, nhưng có một thứ em vĩnh viễn không thể so sánh với cô ấy. Đó chính là trái tim của anh. Người thay thế như em sẽ chẳng bao giờ chạm được vào hạnh phúc.

Còn nhớ đến những ngày anh gặp áp lực từ công việc hay đơn giản hơn là áp lực từ những thất bại. Nơi mà anh tìm đến đầu tiên và ngã vào chính là lòng em. Anh tâm sự tất cả những gì anh trải qua, anh đớn đau nói về những thất bại, anh tuyệt vọng đến độ không còn muốn tiếp tục công việc. Lúc ấy, em là người duy nhất không quay lưng với anh, là người duy nhất ở bên cạnh anh, là người an ủi, vực dậy tinh thần của anh. Hôm ấy, nước mắt anh rơi đến nổi ướt cả một bên vai áo của em.

Nhưng đến lúc tinh thần anh đã được vực dậy, anh thành công, anh đứng trên đỉnh cao vinh quang, người đầu tiên mà anh chia sẻ niềm vui đó lại chẳng phải là em. Mà người đó chính là cô ấy. Em chỉ đứng lẳng lặng dưới một góc tối ngước nhìn anh. Anh quá xa vời đối với em, em không thể với tới được! Anh đủ trưởng thành để hiểu rằng hai người giờ đây không còn là mối quan hệ tình yêu nam nữ nữa; thế mà, anh vẫn nhắn tin, gọi điện cho cô ấy, an ủi cô ấy trong lúc cô ấy suy sụp nhất, anh vẫn đến bên cạnh, dang đôi tay ôm cô ấy vào lòng như một điều hiển nhiên. Vậy tại sao anh không hỏi rằng lúc anh khó khan nhất thì cô ấy ở đâu, sao không nói rằng lúc anh khó khăn nhất thì ai là người bên cạnh anh, ai là người tin tưởng  tuyệt đối vào mọi quyết định của anh?

Đôi khi em muốn hỏi anh rằng: "Tại sao anh không để em một mình đứng phía sau nhìn anh? Tại sao lại đưa bàn tay cứu cánh em, nếu lúc ấy anh không níu lấy tay em thì chắc có lẽ em sẽ đủ mạnh mẽ để đứng một mình, mạnh mẽ để không bị yếu lòng bởi sự dịu dàng ấm áp mà anh mang lại”.

Đến giờ phút này, trái tim anh vẫn luôn hướng về cô ấy. Thôi thì vết thương anh mang lại cho em lúc này là quá lớn. Cũng đã đến lúc em tự mình chữa lành nó. Chúng ta như hai đường tiếp tuyến, chỉ gặp nhau một lần duy nhất để rồi xa nhau vĩnh viễn. Ngày em chọn cách rời đi, anh về với những gì anh cho là tất cả, còn em thì tiếp tục bước đi một mình trên con đường em lựa chọn. Một ngày nào đó, đôi ta có gặp lại nhau trên nẻo đường thì lúc ấy em sẽ mỉm cười với quá khứ của chúng ta, mỉm cười để chào người mà em đã từng thương, đã từng là tất cả với em.

© Hồng Gấm - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:  Cô đơn và hạnh phúc

honggambee

Chỉ cần anh tiến về phía em thêm một bước, thì ngay cả tư cách theo dõi em anh cũng không còn...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

back to top