Phan Đăng – người thay thế BTV Lại Văn Sâm trong “Ai là triệu phú” là ai?
2017-12-19 16:49
Tác giả:

Tối ngày 18/12, vòng tuyển chọn cuối cùng cho vị trí dẫn chương trình “Ai là triệu phú” đã diễn ra. Hai ứng cử viên sáng giá là nhà báo Phan Đăng (1984) và MC Đức Bảo (1987).
Vòng tuyển chọn cuối cùng này đã được thực hiện tại trường quay S16 của Đài THVN. Được biết, vòng thử này cũng chịu áp lực từ người chơi và khán giả thật.
Được biết ngoài Phan Đăng, Đức Bảo cũng đã tham gia buổi xét tuyển và được đánh giá cao với phong thái tự tin, lối nói chuyện hóm hỉnh và có duyên.
Thế nhưng sau khi buổi thử hình kết thúc, hội đồng xét tuyển và ekip chính thức của chương trình Ai là triệu phú đã chính thức thông bảo Nhà báo Phan Đăng sẽ là người dẫn chương trình này.
Với lối nói chuyện tự nhiên, hóm hỉnh, nhà báo Phan Đăng đã nhận được đánh giá cao từ hội đồng. Và, sáng nay, 19/12, chương trình sẽ bắt đầu ghi hình số đầu tiên của Ai là triệu phú 2018.
Ở phần dẫn dắt mở đầu, MC Phan Đăng trong trang phục vest bước ra tự tin. Anh nói: "Xin chào quý vị và các bạn đã đến với chương trình Ai là triệu phú. Thưa quý vị, mỗi chương trình Ai là triệu phú đều có 15 câu hỏi. Đã bao giờ quý vị thắc mắc tại sao không phải 14, 16 mà lại là 15. Tôi nghĩ chỉ những người viết kịch bản mới có câu trả lời. Nhưng với tôi, với mỗi người Việt Nam, con số 15 gợi cho chúng ta nhiều suy nghĩ.
15 là 15 năm lưu lạc của nàng Thúy Kiều trong Truyện Kiều của Nguyễn Du. 15 là 15 năm gắn bó giữa cán bộ cách mạng miền xuôi và đồng bào miền núi trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp thần thánh của dân tộc Việt Nam. Như thế có nghĩa với người Việt Nam, con số 15 cũng gần gũi, thân quen".

Nhà báo Phan Đăng là ai?
Nhà báo Phan Đăng sinh năm 1984, tốt nghiệp Học viện Báo chí và Tuyên truyền năm 2006. Nhiều người nhìn nhận Phan Đăng là một người tài hoa, thông minh, duyên dáng, biết nhiều và hiểu nhiều.
Anh từng theo dõi lĩnh vực thể thao hơn 10 năm và được xem là một cây bút bình luận thể thao có giọng điệu riêng, cá tính. Anh thường xuyên được các kênh truyền hình mời làm khách mời để nói về bóng đá.
Thời gian gần đây, Phan Đăng là vị khách mời quen thuộc của chương trình “Cà phê sáng” trên VTV3. Anh nói về rất nhiều chủ đề như: "thế hệ 8x", "đôi mắt", "hạnh phúc", "sự nổi loạn", "đồng nát", "miễn phí", "Hà Nội", "độc thân", "hẹn hò", "những không gian chia tay"… đến "tiếng Việt và lời ru".
Blog Radio tổng hợp.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Chốn bình yên…
Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.
Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ
Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.
Nơi không bao giờ đóng cửa
Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.
Nhảy việc hoàn hảo
Cuốn sách mang tới cho bạn đọc những lời khuyên bổ ích trong quá trình tìm kiếm việc làm, muốn thay đổi môi trường làm việc. Để tìm được công việc phù hợp, bạn cần hiểu rõ các kỹ năng, thế mạnh của bản thân và yêu cầu của nhà tuyển dụng.
Mọi thứ đều vô thường trước vũ trụ bao la
Ta chỉ là khách trọ tạm, giữa cuộc hành trình vô định của thời gian. Ngày ta đến, trời không báo. Ngày ta đi, đất cũng lặng. Chỉ có gió – vẫn thổi, mây – vẫn bay, và thế giới – vẫn quay như chưa từng biết ta từng tồn tại. Nhưng có sao đâu. Hạt bụi, dù nhỏ, vẫn phản chiếu ánh sáng khi có nắng. Sự tồn tại của ta, dẫu mong manh, vẫn có thể làm đẹp cho một khoảnh khắc nào đó của đời. Và có lẽ, chỉ cần thế – đã đủ.
Ánh đèn cuối phố
Đêm mưa lạnh, sau ca làm, Minh đạp xe về. Lan đứng chờ anh ở đầu ngõ, người run bần bật dưới mái hiên. Hai đứa ghé mua một ổ bánh mì, ngồi chia đôi trên ghế đá trước dãy trọ ăn xong, Minh đưa Lan về tận phòng, chúc cô ngủ ngon rồi mới quay lại phòng mình.
Sống khi còn có thể
Điện thoại lại sáng lên: 23:57:41. Đồng hồ vẫn lạnh lùng trôi, nhưng Nam không còn thấy nó đáng sợ nữa. Thay vào đó, anh thấy mình đang sống từng khoảnh khắc bằng cả trái tim.
Ngôi nhà cuối ngõ nhỏ
Ngôi nhà như chậm rãi già đi cùng năm tháng. Mái ngói nhuộm rêu xanh, bức tường tróc sơn loang lổ, cửa gỗ kẽo kẹt mỗi lần mở ra. Nhưng lạ thay, mỗi lần bước vào, tôi vẫn thấy ấm áp, như thể tất cả yêu thương năm xưa vẫn còn vẹn nguyên.
Thằng Gạo
Từ nhỏ tôi vốn kiêu ngạo, quen được nuông chiều. Ấy vậy mà chẳng hiểu sao, dù có ghét Gạo đến thế nào, trong thâm tâm tôi vẫn thấy vui khi nghĩ đến việc có thêm một đứa em trai ngoan ngoãn, dễ bảo như nó.
Lời nguyện ước ngày xưa
Không biết anh còn giữ chiếc khăn đó không, nhưng cô biết anh không thể nào quên hai chiếc nhẫn lá dừa và quên đi lời nguyện ước, vì chính anh đã tự xếp nhẫn cũng chính anh nói lên lời nguyện ước chứ không phải cô. Rồi niềm tin đó đã nằm mãi trong tim cô vĩnh hằng theo ngày tháng, mà cũng chính anh đã làm tan vỡ đi rồi, và còn để lại trong cô một niềm đau khôn nguôi.







