Phát thanh xúc cảm của bạn !

Buông tay có lẽ là điều tốt đẹp nhất

2023-04-27 01:25

Tác giả: PinkYeng nè


blogradio.vn - Em đã cho chính bản thân mình thời gian để chữa lành vết thương. Em đã nhận ra bài học rằng dù em ở bên anh bao lâu chăng nữa thì khi kết thúc chúng ta chỉ là người lạ đã từng quen. Chúng ta có thể hoàn toàn bên cạnh ai đó suốt 5 năm, thế nhưng chúng ta vẫn không phù hợp để ở bên nhau mãi mãi.

***

Năm 18 tuổi, em trải qua cột mốc quan trọng trong cuộc đời. Nỗi đau đó giằng xé tâm can, nó như từng chiếc kim nhỏ đâm chi chít vào trái tim em anh có biết không? Sự tuyệt vọng, đau đớn tột cùng chính là cái cảm giác bị chính người mà mình yêu thương nhất, tin tưởng nhất lừa dối. Đoạn tình cảm của em và anh đã đến hồi kết, chúng ta không thể bên nhau cùng tạo nên khoảnh khắc ngập tràn niềm vui, hạnh phúc được nữa. Đặc biệt hơn, chúng ta không thể mừng ngày kỉ niệm quen nhau tròn 5 năm, mọi thứ đều trở nên dở dang sau khi chuyện đôi ta kết thúc.

nguoi-yeu-toi

Em biết bản thân mình không thể cố gắng nắm giữ một người vốn dĩ không thuộc về mình, em chỉ biết chọn cách tốt nhất cho cả hai đó chính là buông tay. Có lẽ điều đẹp đẽ nhất chính là buông tay, cho em và anh có cơ hội gặp được một người khác phù hợp hơn, xứng đáng hơn.

Khi chuyện tình ta kết thúc, em phải trải qua những chuỗi ngày đau khổ mặc dù bên ngoài em luôn tỏ ra vẻ mặt bình ổn trước người khác. Từ lúc anh cất bước ra đi, em cật lực sắp xếp lại mọi thứ dù không phải em xáo trộn lên, chính anh đã làm cuộc sống của em đảo loạn rồi lại bỏ mặc để tự em sắp xếp, anh thật là biết cách trêu đùa người khác.

Em đã cho chính bản thân mình thời gian để chữa lành vết thương. Em đã nhận ra bài học rằng dù em ở bên anh bao lâu chăng nữa thì khi kết thúc chúng ta chỉ là người lạ đã từng quen. Chúng ta có thể hoàn toàn bên cạnh ai đó suốt 5 năm, thế nhưng chúng ta vẫn không phù hợp để ở bên nhau mãi mãi.

dung-phi-thoi-gian-

Paulo Coelho đã nói rằng “Nếu bạn đủ dũng cảm để nói lời tạm biệt, cuộc sống sẽ thưởng cho bạn một lời chào mới.” Chúng ta cũng đừng quá thất vọng, đau buồn khi phải nói “lời chào tạm biệt” một ai đó, khi một cánh cửa này đóng lại thì tất nhiên cũng sẽ có một cánh cửa khác mở ra, ông trời sẽ không dồn một ai vào đường cùng cả. Nếu chúng ta can đảm để chấp nhận, nhìn nhận nó theo một chiều hướng tích cực, khách quan thì đồng nghĩa chúng ta đang cho bản thân mình cơ hội mới. Rồi những điều tốt đẹp sẽ đến với mỗi người chúng ta khi bản thân đã bỏ lại quá khứ đau buồn, tồi tệ ở phía sau.

Em sẽ luôn nhớ mãi ngày hôm đó anh đã làm tổn thương em như thế nào, em sẽ không cho phép bản thân mình yếu đuối một lần nào nữa.

© PinkYeng nè - blogradio.vn

Xem thêm: Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Suy nghĩ về tiêu đề

Suy nghĩ về tiêu đề "Bước chậm lại giữa thế gian vội vã" của Đại Đức Haemin

Vậy thì “bước chậm lại” để ngắm nhìn vạn vật đang chuyển mình trong gió, bước chậm lại để ta thấu hiểu hơn về cuộc đời, về con người, hay đơn giản là bước chậm lại để gom nhặt những “mảnh người” của chính mình, để biết ta còn biết buồn, biết yêu, và biết tất thảy mọi cảm xúc như con người.

Mưa bóng mây

Mưa bóng mây

Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới

Đón chào ngày mới

Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.

Đợi

Đợi

Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình

Vẫn là chính mình

Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ

Nếu một ngày không còn Mẹ

Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?

Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng

Lời hứa cuối cùng

“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

back to top