Buông tay có lẽ là điều tốt đẹp nhất
2023-04-27 01:25
Tác giả:
PinkYeng nè
blogradio.vn - Em đã cho chính bản thân mình thời gian để chữa lành vết thương. Em đã nhận ra bài học rằng dù em ở bên anh bao lâu chăng nữa thì khi kết thúc chúng ta chỉ là người lạ đã từng quen. Chúng ta có thể hoàn toàn bên cạnh ai đó suốt 5 năm, thế nhưng chúng ta vẫn không phù hợp để ở bên nhau mãi mãi.
***
Năm 18 tuổi, em trải qua cột mốc quan trọng trong cuộc đời. Nỗi đau đó giằng xé tâm can, nó như từng chiếc kim nhỏ đâm chi chít vào trái tim em anh có biết không? Sự tuyệt vọng, đau đớn tột cùng chính là cái cảm giác bị chính người mà mình yêu thương nhất, tin tưởng nhất lừa dối. Đoạn tình cảm của em và anh đã đến hồi kết, chúng ta không thể bên nhau cùng tạo nên khoảnh khắc ngập tràn niềm vui, hạnh phúc được nữa. Đặc biệt hơn, chúng ta không thể mừng ngày kỉ niệm quen nhau tròn 5 năm, mọi thứ đều trở nên dở dang sau khi chuyện đôi ta kết thúc.
Em biết bản thân mình không thể cố gắng nắm giữ một người vốn dĩ không thuộc về mình, em chỉ biết chọn cách tốt nhất cho cả hai đó chính là buông tay. Có lẽ điều đẹp đẽ nhất chính là buông tay, cho em và anh có cơ hội gặp được một người khác phù hợp hơn, xứng đáng hơn.
Khi chuyện tình ta kết thúc, em phải trải qua những chuỗi ngày đau khổ mặc dù bên ngoài em luôn tỏ ra vẻ mặt bình ổn trước người khác. Từ lúc anh cất bước ra đi, em cật lực sắp xếp lại mọi thứ dù không phải em xáo trộn lên, chính anh đã làm cuộc sống của em đảo loạn rồi lại bỏ mặc để tự em sắp xếp, anh thật là biết cách trêu đùa người khác.
Em đã cho chính bản thân mình thời gian để chữa lành vết thương. Em đã nhận ra bài học rằng dù em ở bên anh bao lâu chăng nữa thì khi kết thúc chúng ta chỉ là người lạ đã từng quen. Chúng ta có thể hoàn toàn bên cạnh ai đó suốt 5 năm, thế nhưng chúng ta vẫn không phù hợp để ở bên nhau mãi mãi.
Paulo Coelho đã nói rằng “Nếu bạn đủ dũng cảm để nói lời tạm biệt, cuộc sống sẽ thưởng cho bạn một lời chào mới.” Chúng ta cũng đừng quá thất vọng, đau buồn khi phải nói “lời chào tạm biệt” một ai đó, khi một cánh cửa này đóng lại thì tất nhiên cũng sẽ có một cánh cửa khác mở ra, ông trời sẽ không dồn một ai vào đường cùng cả. Nếu chúng ta can đảm để chấp nhận, nhìn nhận nó theo một chiều hướng tích cực, khách quan thì đồng nghĩa chúng ta đang cho bản thân mình cơ hội mới. Rồi những điều tốt đẹp sẽ đến với mỗi người chúng ta khi bản thân đã bỏ lại quá khứ đau buồn, tồi tệ ở phía sau.
Em sẽ luôn nhớ mãi ngày hôm đó anh đã làm tổn thương em như thế nào, em sẽ không cho phép bản thân mình yếu đuối một lần nào nữa.
© PinkYeng nè - blogradio.vn
Xem thêm: Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Bây giờ là mùa đông
Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ
Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn
Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn
Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi
Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu
Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh
Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.

Sau cơn bão ngọn cỏ lại xanh hơn
Bây giờ ngồi đây viết những dòng tâm sự này trái tim tôi bỗng cảm thấy bình yên đến lạ, dường như tất cả những thách thức vất vả trước kia sảy đến để tôi thay đổi, trưởng thành. Tôi từ một con người lạc lõng mỏng manh nay đã trở nên kiên cường, từ một cô gái khép lòng nay đã mở rộng trái tim. Tôi biết yêu đời yêu mình, tôi rạng ngời hơn bao giờ hết, tôi thầm cảm ơn cuộc sống đã cho tôi vấp ngã cho tôi đau đớn để tôi trưởng thành, tôi nhận ra sau cơn bão tố đau thương dù bị vùi dập nhưng ngọn cỏ ven đường như tôi lại trở nên xanh hơn thắm hơn, cảm ơn cuộc đời.

Đôi lúc ta ngoảnh lại
Đến đây thì tôi tin người bạn của tôi chắc đã hiểu và biết dù chưa trọn vẹn lắm, rằng một người làm công việc về chính trị là như nào. Là người có một cái đầu và một trái tim lớn hơn những người khác đó bạn.