Hãy trân trọng mọi cơ hội trong đời
2023-06-27 05:05
Tác giả: PinkYeng nè
blogradio.vn - Chúng ta chỉ sống một lần trên đời đừng bao giờ lãng phí và không trân trọng nó, những cơ hội là do chính chúng ta tự tạo ra. Hãy cố gắng chớp lấy cơ hội như nhà văn Mỹ - Dale Carnegie tác giả của cuốn sách Đắc nhân tâm “Hãy nắm lấy cơ hội. Tất cả cuộc đời là cơ hội. Người tiến xa nhất thường là người sẵn sàng hành động và chấp nhận thách thức".
***
Giữa cuộc sống bộn bề, ai cũng phải loay hoay tìm chỗ đứng trong xã hội, vậy bạn nghĩ rằng họ sẽ sống mãi trong vùng an toàn của chính bản thân hay họ dũng cảm dám liều mình vượt ra khỏi vùng an toàn đó? Nếu đặt bạn vào trường hợp này, là bạn thì bạn sẽ chọn như thế nào? Nếu là tôi, tôi sẽ chọn đánh một ván cược vượt qua rào cản để khám phá giới hạn, những điều mới mẻ của bản thân mà chính tôi còn không hề biết.
Nhưng nếu chẳng may không được như mong đợi thì bạn cũng đừng quá buồn mà dậm chân tại chỗ, chúng ta cứ xem đó là một bài học cho mình nhiều kinh nghiệm quý giá. Đó sẽ là nền tảng để chúng ta phấn đấu, phát triển hoàn thiện bản thân từng ngày một.
Tôi rất tâm đắc một câu danh ngôn của nữ doanh nhân người Mỹ - Mary Kay Ash “Đừng giới hạn bản thân. Nhiều người tự giới hạn bản thân trong những gì họ nghĩ họ có thể làm. Bạn có thể đi xa chừng nào tâm trí bạn cho phép. Hãy nhớ rằng những gì bạn tin tưởng đều có thể đạt được”.
Lựa chọn nằm ở chính bản thân của mỗi người, chiến thắng giới hạn bản thân cũng là lúc bạn khẳng định được giá trị của bản thân mình. Bạn có ước mơ, bạn có hoài bão nhưng bạn tự tạo cho mình một rào cản tinh thần nó như một bức tường vô hình cản trở chúng ta chạm tới giấc mơ.
Tôi đã đọc được một quyển sách rất hay “Chàng hải âu kỳ diệu” của nhà văn Richard Bach “Hầu hết hải âu chỉ cần học những điều đơn giản nhất về việc bay - làm thế nào để đi từ bờ đến nơi kiếm ăn và quay lại. Đối với chúng, điều quan trọng không phải là bay mà là ăn. Thế nhưng, với chú hải âu này, không phải việc ăn mà là việc bay mới quan trọng. Hải âu Jonathan Livingston thích bay hơn hết thảy mọi điều”.
Jonathan có niềm say mê lớn với bay, trong khi các thành viên trong đàn kiếm ăn bằng việc bay theo những thuyền đánh cá, thì Jonathan chỉ chăm chăm mỗi một việc bay. Cho dù đàn hải âu và ngay cả bố mẹ của Jonathan cảm thấy lo lắng, và chính Jonathan không ít lần đã có ý định buông xuôi, cuối cùng Jonathan vẫn không bỏ cuộc. “Sống để bay” hay “bay để sống”? Khát khao hoàn toàn tự do bay lượn cùng niềm tin vào bản thân mình đã cứu vớt Jonathan những phút giây nản chí, từ đó làm nên một cá thể riêng, có ý chí và trách nhiệm.
Suốt ngày đơn độc tập đi tập lại hàng trăm lần nhiều tư thế khác nhau, bay chậm là là mặt nước, bay với tốc độ cao, bay ở thế nhào lộn,... Jonathan tìm thấy vẻ đẹp và cảm giác vĩ đại khi bay mà những con hải âu khác sẽ không bao giờ biết được. Tuy hành trình có nhiều gian nan, vất vả nhưng Jonathan đã rất thành công vượt qua giới hạn của bản thân để theo đuổi ước mơ và tạo ra nét độc đáo riêng không thể lẫn vào những con hải âu khác.
Tại sao một chú hải âu dám vượt qua thử thách, dám đương đầu với nó mà chúng ta lại không dám bước ra khỏi vùng an toàn, chúng ta cứ mãi sống những nỗi lo, những mặc cảm thì chúng ta sẽ không bao giờ biết được bản thân mình sẽ làm được những điều gì.
Chúng ta chỉ sống một lần trên đời đừng bao giờ lãng phí và không trân trọng nó, những cơ hội là do chính chúng ta tự tạo ra. Hãy cố gắng chớp lấy cơ hội như nhà văn Mỹ - Dale Carnegie tác giả của cuốn sách Đắc nhân tâm “Hãy nắm lấy cơ hội. Tất cả cuộc đời là cơ hội. Người tiến xa nhất thường là người sẵn sàng hành động và chấp nhận thách thức".
© PinkYeng nè - blogradio.vn
Xem thêm: Miễn Là Anh, Đâu Cũng Được
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
“Sau cơn mưa trời lại sáng”
Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.
Bông hồng đỏ
Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?
Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?
Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.
Tháng tám và em
Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.
Khi con đã lớn khôn
Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.
Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...
Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.
Mạnh mẽ bước qua quá khứ
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
Đừng kết thúc, em nhé!
Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Có một mùa nhớ thương
Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.