Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bóng chuyền và tôi

2023-03-24 01:20

Tác giả: A lazy cat


blogradio.vn - Thích cái cảm giác ấy, cái cảm giác chìm trong thế giới của chính mình, bay lượn trong chính khoảng trời của bản thân và được sống trong những cảm xúc thật của bản thân và quên đi những nỗi buồn hay mệt mỏi của cuộc sống.

***

Bóng chuyền mang đến cho mình rất nhiều thứ, nó là đam mê, là nhiệt huyết tuổi trẻ, là linh hồn, là khoảng trời riêng, là thế giới mình đắm chìm buông bỏ bao muộn phiền trong cuộc sống.

Mình là một cô gái với niềm đam mê cực lớn với bóng chuyền. Phải nói từ đâu nhỉ, nói về gia đình mình một chút - nơi tiếp lửa và dẫn dắt niềm đam mê ấy. Mình sinh ra trong một gia đình có truyền thống thể thao và cực kì yêu thích thể thao. Từ ông nội đến bố mình, các bác, các cô rồi đến anh chị em trong nhà, ai cũng yêu thể thao và đặc biệt là bóng chuyền. Nếu tính cả đại gia đình chắc phải lập được 3, 4 đội bóng chứ không phải đùa.

Ngay từ khi mình còn rất nhỏ, chắc chỉ 3 hay 4 tuổi gì đó thôi, mình đã được dẫn đi xem hầu như không xót một trận bóng chuyền nào ở quê. Mình lớn lên ở quê, sân chơi chỉ là sân đất thôi nhưng chiều nào cũng chật ních các vận động viên bóng chuyền nghiệp dư. Cứ thế lớn lên trong cái nôi ấy, rồi chị gái, anh trai mình đều chơi bóng chuyền cả. Và rồi đến mình! Tính đến nay cũng được gần 10 năm gắn bó với nó rồi, sân bãi bây giờ cũng được bê tông hóa, lưới và bóng chuyền đều xịn hơn trước. Mọi thứ đều thay đổi và chỉ duy nhất một thứ không thay đổi đó là số lượng vận động viên nghiệp dư tham gia tập luyện mỗi chiều.

Lúc mới đầu, mình là một cổ động viên nhiệt tinh và một vận động viên “nhặt bóng” chuyên nghiệp của các vận động viên nghiệp dư ấy, sau dần cũng trở thành một người chơi giống họ. Nhớ lúc mới tập chơi, trong khu có đến cả 4,5 cái sân từ đầu làng đến cuối làng, có cả sân trên đồi nữa mà cái nào cũng đông lắm (cả người đánh lẫn người xem). Chính vì thế, thoạt đầu cũng chỉ tập phát bóng thôi rồi dần dần tập đỡ bóng, chuyền bóng và bây giờ là tấn công. Vào thời điểm khởi đầu ý, mỗi chiều chắc vào sân chưa đầy 10 phút đâu, chủ yếu làm chân nhặt bóng thôi. Dần dần, tần suất vào sân cũng nhiều lên. Không phải nói thế đâu nhưng chắc do gen nên tập cũng nhanh lắm. Nói chung là cái gì cũng có cái giá của nó cả. Mỗi chiều đi tập về hai tay tím bầm, sưng lên rồi đau đến mức cầm bát cơm thôi cũng khó. Nhưng rồi mọi chuyện ổn hơn, tay không còn đau hay tím nữa và đặc biệt là sức khỏe của mình được cải thiện rất rất nhiều (mình có biệt danh là Mèo hen vì tháng đi gặp bác sĩ đến 2, 3 lần đến nỗi bác sĩ còn chán cơ mà).

Ở quê, ngày ấy phong trào phát triển lắm, mỗi năm lại tổ chức vài giải nho nhỏ cho các đội giao lưu và thi đấu. Năm đầu tiên mình được thi đấu cùng đội của khu là năm học lớp 8. Ngày ấy vào sân cho đủ chỗ thôi chứ đánh đấm được mấy đâu. Khán giả xung quanh hò reo làm hồn mình bay mất, nhiều lúc bóng đến tận nơi nhưng lại không đỡ được, chân không di chuyển được luôn. Và tất nhiên trận đấu ấy thua rồi vì đội mình có mình là cây tặng điểm như thế mà. Những trận đấu đấy cũng giúp mình có thêm nhiều kinh nghiệm, niềm vui và tất nhiên là tâm lí vững vàng hơn cho những trận đấu sau này.

Khởi đầu từ vị trí chuyền một rồi tập luyện dần mình lên chuyền hai. Mình chơi ở vị trí chuyền hai khoảng 3 năm trước khi được cất nhắc lên vị trí chủ công như bây giờ. Ở vị trí chuyền hai, mình cũng đạt được chút thành tựu nho nhỏ đó là giải chuyền hai xuất sắc. Tuy nó chỉ là giải phong trào ở quê thôi nhưng đó chính là thành quả tập luyện chăm chỉ của bản thân nên mình vui lắm. Mỗi lần chuẩn bị giải phong trào, nếu không phải mấy đội trong xã thì mời mấy đội xã xung quanh tham gia giao lưu. Và trong lần chuẩn bị giải, trong lúc mọi người chưa đến đủ thì mình được cho lên đánh vị trí biên 4 và rồi mình không còn chuyền hai nữa mà chuyển sang công. Phải nói khi ấy phải nhờ sự giúp đỡ rất nhiều của anh trai mà mình mới có thể bật đà và đánh bóng. Giải 2/9 năm đó, 4 đội tham gia và đội xã mình đã giành chiến thắng. Và kể từ đó mình chơi vị trí chủ công cho đến nay.

Từ ngày chơi bóng chuyền, mình học được cách rèn luyện để có một sức khỏe tốt hơn, cách kiên trì và bản lĩnh hơn qua từng trận đấu. Bước vào thời sinh viên, ở Hà Nội gần 3 năm, ngoài thời gian lên lớp, có lẽ sân bóng chuyền là địa điểm tiếp theo mình có mặt nhiều nhất. Gắn bó với HANU, mình cũng đã trải qua hai giải sinh viên nhiều cảm xúc với các chị, đồng đội. Ở đó, mình quen thêm được nhiều bạn mới, học thêm được nhiều bài học và đặc biệt giải tỏa được áp lực từ đống bài tập đặc sản của khoa, của trường. Ở sân bóng chuyền, mình là một con người khác, là bản thể vốn có của bản thân, cười nhiều hơn, nói nhiều hơn bởi mình cảm thấy đó mới chính là khoảng trời riêng của chính mình.

Cũng là cái phi vụ đánh bóng ý mà mình trốn học cũng không ít. Nhiều lúc nghĩ lại vẫn thấy lạ. Nào là lí do công việc đến ốm sốt các kiểu. Bình thường người ta ốm truyền thuốc thì mình “truyền” bóng. Rồi cũng có lần ốm thật, hôm trước vẫn còn đi truyền rồi sốt cao hôm sau vẫn đánh bóng bình thường. Kết quả sau những lần ấy là nằm bẹp mấy ngày liền. Sau này, lúc chọn trường đại học, mình chọn HANU không chỉ bởi môi trường học tập tốt mà còn bởi vì bóng chuyền nữa. Ngày đầu đến nhập trường, thứ tìm kiếm đầu tiên chính là soi xem sân bóng chuyền chỗ nào. Rồi gia nhập đội bóng chuyền của trường và các thành viên cho mình thấy rằng mình đã chọn đúng.

Mình thích cảm giác mỗi chiều lên sân đánh bóng ở quê. Có thể không tập nhiều, có thể mỗi đội có đến cả 9, 10 người, chủ yếu là rèn luyện sức khỏe và nó mang tính giải trí rất cao nhưng nó là nơi đưa mình đến với bóng chuyền. Mình thích cảm giác đó, cảm giác thân thuộc của các vận động viên nghiệp dư ấy. Chơi cùng nhau, cười cùng nhau ở bên nhau năm này qua năm khác. Thích cái cảm giác ấy, cái cảm giác chìm trong thế giới của chính mình, bay lượn trong chính khoảng trời của bản thân và được sống trong những cảm xúc thật của bản thân và quên đi những nỗi buồn hay mệt mỏi của cuộc sống.

Thích chơi bóng chuyền và tất nhiên là thích xem bóng chuyền nữa. Mỗi khi có dịp là không bỏ qua trận đấu nào. Đặc biệt thích xem nam đánh bởi tốc độ đánh nhanh, lực bóng mạnh nữa. Nói chung là đôi khi kiêm luôn cả chức cổ động viên. Có những lần đi cổ vũ hô hét đến mức tối về cấm khẩu luôn. Có những trận đấu không được xem tiếc đứt ruột luôn ý. Được cái gia đình mình cũng đam mê nên mỗi lần anh mình đi đánh đấu là gần như cả nhà lại đi cổ vũ. Mọi người hay bảo sướng nhất anh mình. Đi xem nhiều nên biết cũng nhiều, đội bạn đến đánh hầu như ai cũng quen mặt nên mọi người cực kì bất ngờ luôn. Nhiều lúc hay trêu đùa các bạn rằng tiêu chuẩn chọn chồng tương lai là phải biết chơi bóng chuyền và chơi hay là một điểm cộng. Xong mọi người lại trêu lại rằng cả hai đứa cùng đi đánh bóng thì đứa nào nuôi đứa nào.

Mình đã bao giờ nghĩ đến từ bỏ chưa à? Có chứ! Thời gian gắn bó với nó, thời gian đầu là sự chưa quen nên bầm tím tay rồi tâm lí thi đấu. Có một vấn đề lớn hơn mà mình nghĩ ai chơi thể thao cũng gặp phải và sợ, đó chính là chấn thương. Những lần trẹo tay có thể nói là đếm không dưới 20 lần. Nhưng, vấn đề ám ảnh nhất với mình chính là lật cổ chân. Nhiều lúc nghĩ cũng xót cái cổ chân trái của mình ghê, nó bị lật không biết bao nhiêu lần rồi. Sau rồi thì cái chân phải cũng không tránh đi đâu được. Có lần trượt chân ngã, hai đầu gối tím bầm, thậm chí còn tràn dịch không thể đi lại được cả tháng trời. Khủng hoảng nhất có lẽ là khoảng thời gian tháng 2 năm 2019. Chỉ trong vòng 1 tháng mình bị lật cổ chân 2 lần, đó là khoảng thời gian mình suy nghĩ rất nhiều nên tiếp tục hay dừng lại. Thời gian đó, không chỉ mình đâu mà bố mẹ cũng cực kì lo lắng và cả sự tức giận vì sự ngang bướng của bản thân mình. Và đó cũng chính là lần đầu tiên mình nghĩ đến chuyện từ bỏ nhưng may sao mọi người vẫn ở bên động viên để mình tiếp tục theo đuổi đam mê. Bố mình từng nói mình nên tập chơi bóng chuyền cho khỏe và sau mỗi lần chấn thương đó cũng chính bố mình nói sẽ không cho mình lên sân thêm lần nào nữa. Đến giờ, có thể nói mình bị chấn thương đến lần thứ n rồi và bố mình cũng nói câu đó lần thứ n. Bố mình bảo bây giờ còn trẻ còn khỏe, mai sau có tuổi mới khổ. Nói thì nói thế chứ không bỏ được, những lần đau chân, đau tay không đi đánh được, cứ giờ đấy mỗi chiều là chân tay lại ngứa ngáy khó chịu lắm. Chỉ cần khỏi sơ sơ là lại đi lên sân rồi, kể cả không đánh cũng là ngồi xem.

Bóng chuyền mang đến cho mình rất nhiều thứ, nó là đam mê, là nhiệt huyết tuổi trẻ, là linh hồn, là khoảng trời riêng, là thế giới mình đắm chìm buông bỏ bao muộn phiền trong cuộc sống. Không biết tương lai có thể gắn bó thêm bao nhiêu năm nữa nhưng hiện tại mình vẫn cố gắng theo đuổi niềm đam mê!

© A lazy cat - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Ký túc xá như mái nhà thứ hai | Radio Tâm sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chúng ta ai rồi cũng bước qua nỗi đau ngày cũ

Chúng ta ai rồi cũng bước qua nỗi đau ngày cũ

Hôm nay em bỗng nhớ anh, nhớ những khoảnh khắc ấy. Không phải là sự tiếc nuối nữa rồi. Chỉ là em nhớ về anh, nhớ về những khoảnh khắc mà chúng ta đã từng có mà thôi. 3 năm rồi có lẽ mọi chuyện đã ngủ yên với anh, hoặc anh cũng đã quen được một ai đó khác bù đắp lại những khoảng trống trong trái tim anh. Em không trách em, không trách anh cũng chẳng trách cuộc đời. Em cho rằng đó là giai đoạn của cuộc sống mà ai rồi cũng phải trải qua.

Hãy phấn đấu hết mình bạn nhé

Hãy phấn đấu hết mình bạn nhé

Bản thân ta đã là sự sống, dù ra sao cũng phải không ngừng phát triển, chậm thôi cũng được, nhưng hãy phấn đấu hết sức mình dù chỉ còn một phút để thể hiện, đời ngạo nghễ bởi thấy mình bị vùi dập, ta không thể mãi ngô nghê kệ đời mà đau khổ.

Mùa dã quỳ rực rỡ (Phần 1)

Mùa dã quỳ rực rỡ (Phần 1)

Rồi anh đến bày giá vẽ dưới gốc thông già trên đồi hì hục vẽ vạt dã quỳ mọc hoang. Sự xuất hiện của anh làm cô tò mò, cái giá vẽ và cọ màu của anh khiến cô thích thú. Cô bỏ hái cafe chín trên rẫy cả ngày quanh quẩn bên anh Xem anh vẽ ríu rít chỉ chỗ này chỗ kia đẹp cho anh biết. Một thứ tình cảm mới mẻ và lạ lẫm dần xâm chiếm trái tim non nớt của cô. Trước khi đi ngủ cô nghĩ về anh, người đầu tiên cô nhớ đến khi thức giấc lại là anh, vừa gặp anh xong về đến nhà cô lại muốn lập tức quay trở lại.

5 hành động lãng mạn khiến người ấy chẳng thể quên

5 hành động lãng mạn khiến người ấy chẳng thể quên

Không cần phải chờ đợi đến những dịp đặc biệt, ta hoàn toàn có thể gửi trao yêu thương đến người ấy bất kỳ lúc nào. Việc này giúp khẳng định tình cảm chân thành mà ta dành cho họ, đồng thời củng cố niềm tin và sự an toàn trong mối quan hệ. Hãy cùng chúng tôi điểm qua 5 hành động lãng mạn không bao giờ lỗi thời giúp bạn gửi gắm tình cảm đến những người thân yêu nhé.

Mình vẽ cho mình những vụng dại vu vơ

Mình vẽ cho mình những vụng dại vu vơ

Mình vẽ cho mình những vụng dại vu vơ Để dịu dàng ghé vào ngang khung cửa Những bữa cơm chiều bình yên bên bếp lửa Ngoài kia, trời nhè nhẹ khép mình.

Đừng để những phiền toái làm mi em ướt đẫm

Đừng để những phiền toái làm mi em ướt đẫm

Đừng để những phiền toái Làm mi em ướt đẫm Làm mắt em thêm xưng Làm tim thêm trầy xước.

Cảnh báo 3 chòm sao có thể vì nóng giận mà mất tiền hoặc chia ly

Cảnh báo 3 chòm sao có thể vì nóng giận mà mất tiền hoặc chia ly

Những cung hoàng đạo nóng giận làm hỏng việc cuối tháng 6 này được khuyên nên bình tĩnh lại, tránh việc ra quyết định vội vàng nếu không muốn vướng vào những rối ren của cuộc sống kéo dài cho tới cuối năm.

4 chòm sao này đầy áp lực bủa vây, công việc không suôn sẻ vào mùa hè 2023

4 chòm sao này đầy áp lực bủa vây, công việc không suôn sẻ vào mùa hè 2023

Chiêm tinh đưa ra danh sách những cung hoàng đạo xui xẻo công việc hè 2023 hy vọng những bạn có tên sẽ cẩn thận hơn trong công việc cũng như học tập, đừng quá bi quan nhé.

Vận trình tài lộc của 12 con giáp nửa cuối năm 2023

Vận trình tài lộc của 12 con giáp nửa cuối năm 2023

Xem tài lộc 12 con giáp nửa cuối năm 2023 để biết bạn có những cơ hội phát tài nào, đồng thời có những nguy cơ nào cần phải tránh.

Độ tuổi gặp MAY của 12 con giáp: Có 3 tuổi này thành công sớm nhất!

Độ tuổi gặp MAY của 12 con giáp: Có 3 tuổi này thành công sớm nhất!

Vận mệnh của một người sẽ không ngừng thay đổi, đến một thời điểm nhất định sẽ có một người chủ chốt thay đổi vận mệnh của bạn, độ tuổi gặp may của 12 con giáp là khi nào?

back to top