Blog Radio 450: Năm tháng qua đi, kỷ niệm ở lại
2016-07-09 06:31
Tác giả:
Nhung Nhái
Giọng đọc:
Chit Xinh, Gà Quay
- Lá thư trong tuần: Năm tháng qua đi
Danh bạ điện thoại ngày một dài ra bởi có thêm những mối quan hệ mới, những người bạn mới. Những số điện thoại quen thuộc vẫn ở đó nhưng chẳng còn tin nhắn hay cuộc gọi hỏi thăm như xưa.
Năm tháng qua đi...
Có hai người tìm thấy nhau giữa hàng triệu người. Họ hiểu nhau, biết rõ về nhau kể cả những bí mật, những nỗi sợ hãi…
Họ yêu thương cuồng nhiệt, đam mê bằng cả tuổi trẻ và sức thanh xuân của mình. Thế rồi năm tháng qua đi, hai người gặp lại nhau một lần nữa, họ chỉ đi ngang qua nhau và vờ như họ vốn dĩ là người xa lạ, rằng họ chưa từng chạm ánh mắt, thậm chí chưa từng nói chuyện với nhau. Thế nhưng thực ra trong lòng họ đều rõ, họ đã từng yêu nhau đến mức nào.

Năm tháng qua đi...
Có những người rời xa mãi, ta chẳng thể nào gặp lại họ, có chăng chỉ qua những giấc mơ nhưng cũng có những người mãi là bạn tốt của ta. Thật là may mắn khi số sau nhiều hơn số trước.
Năm tháng qua đi...
Có những nỗi đau từng dày vò tâm hồn ta, có những thất bại ta tưởng chừng như mình chẳng thể nào gượng dậy được. Nhưng khi nhìn lại thấy mình thật mạnh mẽ khi nghĩ rằng vượt qua tất cả những nỗi đau đó không quá khó như ta từng nghĩ.
Năm tháng qua đi...
Có những thứ giờ đây đã trở thành quá khứ của ngày hôm qua nhưng có những thứ đang là hiện tại và trở nên tốt đẹp hơn. Và ta nhận ra rằng mình thật là hạnh phúc khi không phải hối tiếc vì cả quá khứ và hiện tại mình đang có.

Năm tháng qua đi...
Những người yêu ta và ta yêu vẫn luôn dõi theo ta từng ngày. Thì ra có những người chỉ có thể ở trong tim chứ chẳng thể cùng nhau bước chung đường.
Năm tháng qua đi...
Có những người từng là tri kỉ của nhau, chơi với nhau rất thân giúp đỡ nhau rất nhiều nhưng rồi năm tháng qua đi mỗi người có cuộc sống của riêng mình có khi cả cả tháng họ không còn liên lạc với nhau nữa thậm chí mấy năm trời họ chẳng thể gặp lại nhau.
Năm tháng qua đi...
Tuổi trẻ ta đang có ấy thật tươi đẹp, hãy sống và cảm nhận những tháng năm thanh xuân rực rỡ ấy nhé. Bởi khi đã già đi sẽ không phải nuối tiếc điều gì.
Năm tháng qua đi...
Có thể bây giờ bố mẹ đang khỏe mạnh, vẫn đang bên ta, lo lắng cho ta mỗi ngày nhưng rồi năm tháng qua đi bố mẹ rồi sẽ già và chẳng thể nào bên ta nữa cho nên ta sẽ sống hết mình, yêu thương bố mẹ khi còn có thể. Cảm ơn cuộc đời vì bố mẹ còn bên ta.
Năm tháng qua đi ta rồi cũng sẽ già đi nên ngay lúc này ta sẽ cố gắng những gì có thể và bình thản với những gì không thể. Bởi cuộc đời là những chuyến đi, bình thản đón nhận để năm tháng ngọt ngào hơn.
© Nguyễn Thị Hằng – blogradio.vn

- Truyện ngắn: Em chỉ đến một lần…

Vâng. Tôi còn chưa kịp hiểu nhầm, chỉ đang nghĩ một chút.
Đáng ra vào giờ này, chúng tôi đang phải ôm chầm lấy nhau sau bao ngày xa biền biệt thì mới phải.




Tôi nhìn anh, không ngạc nhiên, khuôn mặt cũng không một chút buồn, vui hay giận dữ.
Ngày ấy, tôi đã có lần nghĩ sẽ quay lại cùng anh, nối lại những yêu thương đứt đoạn ngày nào.
Tôi cũng có lần nghĩ sẽ gào lên chửi rủa anh, nếu sau những lừa dối mà anh vẫn còn dám nói lời quay trở lại.
Thế nên tôi ngạc nhiên khi thấy mình im lặng, giây phút này,không hạnh phúc cũng không hề giận dữ.
Tôi thấy lòng thanh thản.
Tôi rút bàn tay về phía mình, anh nhìn tôi hỏi rất chậm: “ Em vẫn còn giận anh sao?”
Tôi lắc đầu và nhìn thẳng vào đôi mắt anh: “Em chỉ giận khi em vẫn còn yêu. Ngày đó, anh đã coi em chỉ là một sự lựa chọn chứ không phải là sự ưu tiên. Nhưng em nghĩ tình yêu không nên có sự cân đo lựa chọn, mà là phải toàn tâm toàn ý hết lòng. Em đã một thời yêu anh, nhưng hơn hết em còn yêu bản thân mình. Có những tình yêu mãnh liệt điên cuồng, nhưng chỉ cần anh một lần quay lưng đi, sẽ không còn lối quay về, không có lần làm lại. Trái tim em đã không dành cho anh như trước. Không ai đứng mãi để đợi chờ ai..”
Tôi bước ra ngoài, bỏ mặc anh ngồi câm lặng một mình trong bản nhạc “ Apologize” đang vang lên da diết.
Tôi đi bộ về phía công viên. Nơi góc thiên đường, cậu ấy vẫn đang ngồi đợi tôi, hẳn bàn tay vẫn còn giữ viên sỏi. Tôi sẽ tự tay ném nó đi thật xa, tựa vào vai cậu ta ngủ một giấc ngon lành.
Đau khổ, lừa dối hay căm ghét rồi sẽ chìm sâu nơi đáy hồ. An nhiên vốn là do mình lựa chọn.
Trân trọng những điều đang có, bởi những điều tốt đẹp chỉ tới một lần..
- Truyện ngắn của Nhung Nhái
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 2 (Blog Radio 828)
Câu chuyện về một cô gái đã quay ngược về quá khứ để trở thành tình đầu của người yêu hiện tại, để không còn phải đóng vai người đến sau và là thế thân của ai đó. Nhưng liệu đường tình có rẽ lối theo hướng mà cô ấy muốn?

Đến Trước Hay Sau Vẫn Là Định Mệnh Đời Nhau - Phần 1 (Blog Radio 827)
óa ra, ngay từ ban đầu mình đã chỉ là một người thay thế. Nhưng nếu có thể quay ngược về quá khứ, liệu mọi chuyện có khác đi không? Liệu mình có phải mang danh phận người đến sau trong cuộc đời ai đó?

Lấy Người Không Yêu Mình Khổ Lắm (Blog Radio 826)
Lấy người không yêu mình mà chỉ yêu tiền của mình khổ lắm. Nhưng khi đang đứng trên đỉnh cao danh vọng, được hàng tá những cô gái xinh đẹp theo đuổi, mấy ai nhận ra điều này.

Phía Sau Vị Đắng Của Đau Khổ Là Dư Âm Của Sự Trưởng Thành (Blog Radio 825)
Có đôi lúc đau dài chi bằng đau ngắn. Dũng cảm cắt đứt đoạn tình cảm cũ, dũng cảm đối diện với vết thương lòng, cuối cùng tôi cũng đã nhận ra rằng, thì ra, phía sau vị đắng của đau khổ là dư âm của sự trưởng thành.

Em Chỉ Là Người Tình (Blog Radio 824)
Khi đắm say trong một mối tình, ta cứ ngỡ sẽ chẳng thể nào sống được nếu không có người đó. Để rồi bỗng một ngày nhận ra, vắng anh bầu trời vẫn thật đẹp. Chẳng ai là không thể sống nổi chỉ vì mất đi một người.

Giá như anh đừng xuất hiện
5 năm hạnh phúc, 5 năm khổ đau cuối cùng cũng kết thúc bằng một tờ giấy mỏng. Chị quyết định ly hôn, sau 5 năm trời dày vò lẫn nhau, oán hận vì sự phản bội của người đàn ông, vì sự đắc ý của kẻ thứ 3, chua xót cho những dòng nước mắt của hai đứa con. Đến cuối cùng chị đã lựa chọn ly hôn, chỉ đơn giản vì chị cảm thấy mệt rồi, một mình chị không còn đủ sức để cố gắng nữa. Khi cầm trên tay tờ “Đơn Ly Hôn” chị vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng chị đã tự động viên mình “không sao, mình được giải thoát rồi!”

Hy Vọng Nào Cho Em? (Blog Radio 823)
Cái gì cũng có thời điểm, sớm không được, muộn cũng không được. Cho nên ta phải tùy duyên mà thuận theo dòng chảy cuộc đời.

Mảnh Ghép Cuối Cùng Của Ký Ức
Ai cũng mong có một tình yêu bình yên dù ngoài kia cuộc đời nhiều sóng gió, nhưng một tình yêu sẽ đẹp hơn khi nó gắn chặt với trách nhiệm với cộng đồng, xã hội.

Ở Đâu Đó Có Người Đang Đợi Bạn (Blog Radio 822)
Tôi nhoẻn miệng cười nhìn ngọn đồi bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ xíu cuối đường chân trời môi ngân nga một giai điệu mà mình yêu thích: “Chẳng phải không, chỉ là chưa thôi! Ở đâu đó chắc chắn có người đang đợi bạn!”

Sao Phải Chọn Nỗi Buồn Khi Ta Có Thể Sống Khác Đi? (Blog Radio 821)
Cơn mưa nào rồi cũng tạnh, đi qua những ngày mưa, ta lại yêu thêm những ngày nắng. Sao chúng ta phải chọn nỗi buồn khi mình hoàn toàn có thể sống khác đi?