Blog Radio 380: Cảm ơn mẹ!
2015-03-06 23:00
Tác giả: Giọng đọc: Chit Xinh
- Khi mẹ vắng nhà con mới hiểu
Mẹ bệnh nặng, phải nằm viện. Điều đó khiến gia đình tôi hụt hẫng. Hằng ngày mẹ có mặt thường trực ở bếp, quét dọn ngoài sân - những vị trí không được coi là quan trọng lắm - bây giờ khi vắng mẹ thì chính những nơi ấy gây ra “hậu quả nghiêm trọng”, cha con tôi không còn những bữa cơm ngon. Mặc dù chúng tôi có thể nấu ăn thay mẹ nhưng khi dọn lên bàn, nhìn thấy một chỗ ngồi bị trống, nhìn thấy cha ngồi im cúi mặt khiến hai đứa con như anh em tôi đây cũng rơi nước mắt.
Ngày mẹ khỏe, khoảng sân trước nhà luôn sạch sẽ. Mẹ siêng năng nhổ cỏ gốc cây, tưới cho chúng, còn nay thiếu bàn tay mẹ lá rụng đầy sân, hoa héo rũ. Tôi cảm thấy ân hận khi mỗi ngày có mẹ ở nhà hay dặn dò, phê bình chúng tôi làm cho chúng tôi có cảm giác mất tự do vì mẹ giám sát kỹ quá và nói hơi nhiều. Lúc này đây, chúng tôi bỗng thèm được nghe mẹ nói thậm chí muốn nghe mẹ phê phán thật nhiều về những thói xấu như để đồ đạc bừa bãi, làm gì cũng vội vội vàng vàng.
Ông bà thời xưa đã có câu: “Một mẹ già bằng ba lần giậu”. Có mẹ ở nhà, cửa rào luôn được khóa cẩn thận. Mỗi tối đóng cửa rồi mẹ vẫn đi một vòng kiểm tra lại cho an tâm. Tại sao lại có quá nhiều việc mà đến lúc không có mẹ, chúng tôi mới nhận ra khối lượng công việc được gọi là “lặt vặt nội trợ” không hề nhỏ bé chút nào. Thương mẹ tôi quá vì tất cả chúng tôi chưa bao giờ san sẻ việc nhà với bà. Trái lại đòi hỏi bà phải phục vụ mọi thứ như mẹ được ông trời mặc định phục vụ cha con chúng tôi vậy.
Mở cửa tủ quần áo của mẹ để chuẩn bị lại đưa thêm đồ vào bệnh viện, tôi bỗng giật mình nhận ra mẹ chẳng có bộ đồ nào mới. Mỗi khi ba lãnh lương, muốn sắm cho mẹ thì bà lại từ chối, nói rằng để sắm cho anh em tôi vì “Chúng nó mau lớn nên quần áo mau chật”. Những hi sinh giản dị đến mức độ các con không nhận ra. Bây giờ tôi hiểu vì sao mẹ ít tham dự tiệc tùng, lễ cưới bởi mẹ không mua sắm trang phục đẹp cho bản thân. Suốt ngày mẹ quần quật làm việc nhà trong bộ áo bà ba hay quần đen áo kiểu. Mẹ giản dị như thế để cho chồng, cho con mình đi ra đường không thua kém ai. Mẹ không chi tiêu cho cá nhân mình để chồng và các con luôn đầy đủ. Mẹ như chiếc bóng đứng bên cạnh cuộc đời cha con chúng tôi, âm thầm lo từng miếng ăn giấc ngủ, vun đắp cho những thành công của chồng con. Điều này tạo ra sự vĩ đại của các bà mẹ.
Phải chăng những cái gì ở gần, chúng ta ít để ý? Phải chăng khi đi trên đường đời, chúng ta nhìn về phía trước có ánh mặt trời rực rỡ mà không để ý đến những viên gạch lát đường? Phải chăng người ta khen hoa cây chuối nước đẹp mà không biết rằng cây mẹ chết đi, để cây con vươn lên có hoa rực rỡ. Trên đường tan sở mỗi ngày, có ai để ý bao nhiêu người mẹ già tóc bạc lưng còng vẫn ngồi bên đường buôn bán đến khi thành phố lên đèn? Và sẽ có bao nhiêu bà mẹ như thế gục ngã không thể trở về mái ấm gia đình vì vắt kiệt sức mình đến tuổi già, tự mưu sinh hoặc vẫn phải nuôi các con ở nhà? Mẹ vắng nhà làm tôi ngộ ra nhiều điều mà thường ngày tôi chưa bao giờ để ý đến. Mùi hoa dạ lý hương đêm nay thật thơm như tình mẹ, âm thầm mà sâu nặng vô cùng.
- Hải Triều
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy cho con biết những lời tán dương và những chuyện tầm phào chỉ là bề nổi hời hợt.
Con cảm ơn mẹ... mẹ luôn tin rằng tiếng cười của con góp thêm niềm vui cho thế gian.
Con cảm ơn mẹ... mẹ chỉ cho con thấy cuộc sống vô giá trị là sống mà không có phương hướng.
Con cảm ơn mẹ...mẹ giúp con hiểu nóng giận là vô ích.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con biết bỏ qua những lỗi lầm nhỏ nhặt của người khác.
Con cảm ơn mẹ... mẹ bảo ban con rằng trước khi tin tưởng điều gì thì phải nghĩ suy cân nhắc.
Con cảm ơn mẹ... mẹ nới với con chẳng có gì quá tốt hay quá xấu, quá hay hoặc quá dở.
Con cảm ơn mẹ... mẹ giúp con hiểu thêm rằng cuộc đời này đầy ắp những trở ngại và con đừng sợ đối mặt với điều đó.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã dạy con biết suy nghĩ lạc quan và nói những lời dịu dàng.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy cho con biết mỉm cười từ trong lòng.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con rằng nếu con không chịu đương đầu với nỗi bất hạnh, con sẽ không bao giờ hiểu được niềm hạnh phúc thực sự.
Con cảm ơn mẹ... mẹ cho con bài học về lòng khiêm tốn.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ cho phép con lừa dối khát vọng của riêng mình.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không ngừng nhắc nhở con rằng sự tự ám ảnh không hề giống với sự tự nhận thức.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã khiến con hiểu một tin đồn chỉ luôn là tin đồn và giá trị của nó không có gì khác hơn là một tin đồn.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã kịp thời ngăn lời con khi con nói mà chưa suy nghĩ.
Con cảm ơn mẹ... mẹ dạy con làm việc nhanh chóng và không bao giờ bỏ phí thời gian vô ích.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã đặt ra những nguyên tắc sống cơ bản mà con vẫn luôn nhớ và tuân theo đến tận bây giờ.
Con cảm ơn mẹ... mẹ đã cho phép con được linh hoạt trong cách sống.
Con cảm ơn mẹ... khi con chưa về đến nhà, mẹ vẫn thức chờ con.
Con cảm ơn mẹ... mẹ không bao giờ ép con trở thành bất cứ ai khác mà không phải chính con.
Con muốn mẹ cảm thấy mệt khi mẹ mệt.
Từ giờ trở đi mẹ hãy để con làm tất cả mọi điều khiến cho mẹ hạnh phúc.
Con muốn mẹ được nghỉ ngơi để con chăm sóc cho mẹ.
Dẫu có vạn lời tán tụng, dẫu có trăm lần hy lễ cũng không sánh bằng hải hà của Mẹ, Mẹ ơi!
Và sẽ không bao giờ là đủ để trái tim con cảm ơn MẸ cả.
- Blog Radio được thực hiện bởi Chit Xinh và phát triển bởi blogradio.vn - VNNPLUS
Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên website blogradio.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.