Bình yên rồi sẽ đến khi ta chọn một người thuộc về mình
2021-04-08 01:30
Tác giả:
Mộc Trà
blogradio.vn - Bạn sẽ chọn sự mơ hồ để có một chút bình yên hay sự rõ ràng nhói đau theo thời gian bạn sẽ đi qua để có được sự thanh thản. Bạn chọn mơ hồ để tiếp tục đồng hành cùng họ, hay rõ ràng mà nhói đau để tìm kiếm một người phù hợp với mình? Còn tôi, tôi không lựa chọn sự mơ hồ để đổi lại chút bình yên, tôi sẵn sàng chọn nhói đau để nhận lại sự thanh thản.
***
Có người đã từng nói với tôi rằng mọi oán hận trên đời, mọi oan trái trên đời này đều xuất phát từ tình yêu, xuất phát từ tình cảm. Tôi chẳng đủ nhạy cảm để hiểu được điều đó, chỉ biết rằng có lẽ người đó phải trải qua nhiều nỗi đau lắm, nhiều vấp ngã lắm mới chiêm nghiệm và tự rút ra được điều đó cho chính bản thân mình.
Một phần nào đó tôi hiểu được rằng tình cảm là thứ có thể cho chúng ta mọi cảm xúc thăng hoa nhưng nó cũng sẵn sàng như một nhát dao đâm khiến chúng ta gục ngã. Bạn có thể yêu say đắm, bất chấp để ở cạnh bên một người nhưng rồi cũng lạnh lùng dứt bỏ để rời xa. Tình yêu mà bạn không thể biết trước được điều gì sẽ tới với cuộc tình của mình, vì đơn giản bạn đâu yêu một mình mà còn đối tác của bạn, người đồng hành cùng bạn sẽ trân trọng và nắm tay bạn hay buông tay bạn giữa chừng vì muôn vàn lý do.
Bạn cảm thấy oán giận, bạn cảm thấy mình bị tổn thương, rồi tự mình ngồi lau những vết thương lòng bằng những giọt nước mắt. Bạn có thể gào thét vào người bạn đã từng yêu thương, bạn im lặng để ra đi. Bạn có quyền làm tất cả những gì bạn cho rằng người đó xứng đáng phải nhận. Nhưng rồi ai mới là người bị tổn thương sau cùng, người đó không ai khác chính là bạn. Tại sao chúng ta lại bị tổn thương, tại sao lại có những mất mát trong tình cảm, tại sao lại có rời bỏ?
Bạn đã tự hỏi chính mình muôn vàn câu hỏi tại sao mà chẳng có lời giải đáp chính xác cho bạn phải không? Tình yêu luôn đi kèm sự ích kỷ, ích kỷ tới đáng sợ nhưng nó cũng là gia vị giúp cho tình yêu thăng hoa, là minh chứng cho tình yêu của hai con người xa lạ gắn bó với nhau.
Người ta vẫn thường nói tình yêu là một sự ràng buộc, là sự kiểm soát lẫn nhau bên cạnh sự trân trọng, yêu thương và bao dung thì một phần nào đó chúng ta không thể phủ nhận được sự ích kỷ trong tình yêu đôi lứa. Chẳng ai chấp nhận chia sẻ tình cảm của mình với một người con gái hay con trai khác nhưng chúng ta cũng chứng kiến bao cảnh chia sẻ tình cảm đó dưới danh nghĩa “em gái mưa”, “anh trai mưa”.
Bạn đã từng trải qua những đoạn đường rất đẹp của tình yêu với những chia sẻ đó đủ để cảm nhận trái tim mình bị tổn thương ra sao khi đối diện với sự phản bội, đã từng oán hận, đã từng căm ghét, có đủ mọi cung bậc cảm xúc, nhưng rồi theo thời gian những vết thương mờ dần.
Bạn ngày một trưởng thành hơn trong cảm xúc để hiểu rằng có những thứ tình cảm chẳng đủ để gọi tên là tình yêu nhưng ở trong đó bạn cảm thấy mình bình yên tới lạ, để mỗi khi bạn nhớ về bạn thấy mình đủ đầy xúc cảm. Và có những người bạn không muốn lại gần họ nhưng lại luôn giữ cho họ một vị trí đặc biệt trong trái tim mình, một người mỗi khi nghĩ tới sẽ khiến bạn mỉm cười.
Khi càng trưởng thành, đối diện với những tình cảm hời hợt, những mối quan hệ mà ở đó là sự bon chen, lợi dụng lẫn nhau, một điểm sáng trong vô vàn những mối quan hệ chằng chịt như tơ nhện ý chính là một người mà bạn chỉ cần nhìn thấy đã đủ ấm áp, đủ kiên định với những điều mình đang có. Không muốn tiến thêm chẳng phải vì sợ mất mà đơn giản là giữ khoảng cách an toàn để bản thân mình không bị tổn thương và bạn cũng không muốn họ bị tổn thương.
Bạn nhận ra rằng có những tình cảm không cần níu giữ, có những tình cảm không cần bên cạnh mỗi sớm tối, không cần trò chuyện hàng ngày, chỉ cần biết nhau vẫn ổn vậy là vui. Một mối quan hệ mà ở đó không có sự kiểm soát, không ghen tuông, không phụ thuộc cảm xúc, có đôi chút hời hợt, có đôi chút nồng ấm, có đôi chút xa cách và có đôi chút gần gũi.
Nếu bạn có hỏi tôi rằng tôi có thích một mối quan hệ như vậy hay không, một mối quan hệ xa gần, nửa vời nhưng thấy bình yên hay không thì tôi e rằng mình sẽ trả lời là không, vì tình cảm là thứ cần có sự tương tác qua lại giữa con người với con người. Bất cứ một mối quan hệ nào cũng có một phần sự phụ thuộc, một phần của sự ích kỷ, một phần của sự kiểm soát chỉ là con người ta có biết cân bằng sao cho đủ và đúng để tránh tạo cho nhau sự ngột ngạt mà thôi.
Người ta vẫn nói một nửa tình yêu đâu còn phải là tình yêu, nếu bạn cứ giữ tình cảm dành cho một người ở trạng thái nửa vời xa gần, chẳng thể gọi được tên thì liệu trái tim bạn có thật sự bình yên không. Bạn có thấy tim mình nhói đau nếu như người đó ở bên cạnh người khác, bạn có thấy thật sự vui khi thấy bàn tay người đó nắm chặt một bàn tay khác, hay vòng tay ấm áp của người đó thuộc về một người khác, nụ cười hạnh phúc họ dành cho một người khác hay không? Hãy thành thật với trái tim mình một lần thôi để biết tình cảm của mình như thế nào.
Thế đấy, cuộc sống hay tình yêu vẫn luôn tồn tại những cặp đôi có thể là ăn khớp cũng có thể là trái chiều nhau nhưng chúng cứ song hành cùng với nhau tạo cho cuộc sống có thêm nhiều màu sắc. Cho dù bạn có đang ở trạng thái nào trong tình yêu thì chỉ mong rằng bạn sẽ lắng nghe tiếng nói từ tận sâu trái tim mình để biết rằng mình cần một mối quan hệ như thế nào, để ở trong mối quan hệ đó bạn được là chính bản thân bạn, không màu mè, không phải ngụy trang để trở nên hoàn hảo. Bạn chẳng phải hối tiếc bất cứ điều gì khi bạn đã cố gắng bằng tất cả sự chân thành.
Tôi đã từng đọc ở đâu đó nói rằng trong tình yêu điều giày vò con người ta nhất chính là sự mơ hồ, điều khiến con người ta nhớ nhất chính là sự mơ hồ. Mơ hồ không biết mình có vị trí thế nào trong lòng họ, mơ hồ không biết tình cảm họ dành cho mình là thứ tình cảm gì, mơ hồ trong chính tình cảm mình dành cho họ, mơ hồ nhớ nhung và chờ đợi…
Bạn sẽ chọn sự mơ hồ để có một chút bình yên hay sự rõ ràng nhói đau theo thời gian bạn sẽ đi qua để có được sự thanh thản. Bạn chọn mơ hồ để tiếp tục đồng hành cùng họ, hay rõ ràng mà nhói đau để tìm kiếm một người phù hợp với mình? Còn tôi, tôi không lựa chọn sự mơ hồ để đổi lại chút bình yên, tôi sẵn sàng chọn nhói đau để nhận lại sự thanh thản.
© Mộc Trà - blogradio.vn
Xem thêm: Người dưng ngược nắng l Radio Tình Yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt
Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.