Ba giỏ khoai lang
2014-07-29 14:55
Tác giả:
Giọng đọc:
Radio Online Team, Nhím Xù
Về tới nhà, chúng mới sực nghĩ tới lời bác Dê dặn: làm thế nào đây?
Gấu nghĩ: "Sang năm nghĩa là còn sớm chán. ăn đã rồi sẽ tính". Thế là nó ăn luôn một lúc, hết nửa giỏ khoai.
Thỏ nghĩ: "Dê yếu rồi, sợ gì ông ta, sang năm hãy tính"
Còn Khỉ thì sao?. Nó chọn ra mấy củ khoai to cất đi...
Ngày hôm sau, Gấu gặp Khỉ, hỏi:
- Anh đã ăn hết khoai chưa?
- Ăn một ít, còn giữ lại cũng không ít.
- Giữ lại để làm gì?. Ðể cho Chuột ăn à?
- Không! Ðể trồng mà. Sang năm vào mùa Xuân thì đem trồng, đến mùa Thu thì sẽ thu hoạch. Sẽ có bao nhiêu là khoai để đem trả bác Dê, còn lại thì để ăn.

Mấy ngày sau, Gấu lại lôi khoai ra xem. Gấu thèm rỏ dãi, nghĩ: "Làm giống thì cần gì tới ba củ?. Hai cũng được". Nghĩ tới đó, nó há to mồm ăn luôn một củ.
Mùa Đông tới, gió vù vù thổi, bụng Gấu cũng sôi réo lên. "Kiếm cái gì nhét đầy vào cái dạ dày đây?". Nó lại nghĩ tới khoai: "Ðể giống cần gì tới hai củ? Một không đủ hay sao?". Thế là nó lại ăn một củ.
Mùa Xuân tới rồi. Gấu tỉnh giấc, nhìn thấy Ong đang hút nhuỵ hoa, chim Yến đang xây tổ, Khỉ con đang cày ruộng. Nó nghĩ tới củ khoai để giống, bèn đào một cái hố trước cửa nhà, đem củ khoai vùi vào đó.
Mấy ngày sau, chẳng thấy động tĩnh gì, Gấu bới đất lên xem, củ khoai vẫn đang ngủ ở đó. Nhìn củ khoai, Gấu nghĩ: "Củ khoai đẹp như thế mà phải vùi vào đất, phí quá! Chuột mà biết sẽ lấy trộm. Chuột không lấy trộm đi thì cho dù khoai có mọc mầm, côn trùng cũng gặm chết nó. Côn trùng nếu không gặm thì mưa to cũng dìm ngập. Nếu không ngập mà chết, khoai lớn lên thì Chuột này, Chó con này, Hươu này... cũng lại đào... Hay là bây giờ đặt nó vào dạ dày là chắc nhất". Nghĩ tới đó, Gấu liền xơi ngay củ khoai.

Khỉ, Gấu, Thỏ mang ba giỏ khoai đầy đi gặp bác Dê
Bác Dê cười vang:
- Các cháu ngoan! Các cháu đã ngoan lắm! Bác đâu cần các cháu trả lại bác. Bác muốn xem ai biết suy nghĩ, ai biết lao động. Thôi, bác cám ơn, nhưng các cháu mang khoai về đi nhé!. Cả ba cháu đều là những đứa trẻ ngoan.
Gấu, Thỏ nghe thế, mặt đỏ tía lên.
Có nhà họ Lê kia sinh được một người con gái đẹp nhất trong vùng. Tiếng đồn gần xa nên nhiều mối lái các nơi đến dạm hỏi. Bố mẹ cô gái chỉ trả lời đám người mai mối rằng:
─ Nhà chúng tôi làm ăn bình thường, nên chỉ mong được rể hiền và có tài.
Trong vùng, có ba chàng trai khỏe mạnh đến yết kiến ông họ Lê. Họ mong có thể làm vừa lòng nhà ông họ Lê. Ông họ Lê tìm hiểu cặn kẽ từng người thì được biết: một người có tài bắn giỏi, một người có tài lặn giỏi và một người có nghề gia truyền chữa bệnh, lại có tài làm sống lại cả người đã tắt thở.
Cả ba người cùng có ý xin cầu hôn cô con gái ông họ Lê. Vì vậy, ông phải thử tài từng người.
Ông đưa người có tài bắn giỏi ra vườn, chỉ lên cây thông và nói:
─ Tôi đã đánh dấu vôi vào lá thông trên ngọn cao nhất. Anh hãy bắn một phát để chiếc lá thông có vạch vôi rơi xuống đây.
Chàng trai liền nhấc cánh nỏ. Mũi tên vút lên xuyên thẳng vào nhánh thông um tùm, và lá có dấu vôi trúng tên rơi xuống trước mặt mọi người.
Ông họ Lê đưa người có tài lặn giỏi ra bờ biển và nói:
─ Người trên chiếc thuyền kia đã đánh rơi một chiếc vòng huyền ngọc xuống nước. Anh hãy bơi ra, lặn xuống mò cái vòng ngọc đem vào đây cho tôi.
Anh chàng bơi thẳng ra khơi, lặn ngụp xuống, chỉ sau một lát đã thấy anh nhô đầu lên, tay giơ chiếc vòng ngọc huyền lên. .
Ông họ Lê đưa thầy thuốc giỏi ra chợ, chỉ người ăn mày nằm cong queo vừa mới tắt thở, ông nói:
─ Anh mà cứu sống được người này thì phúc to đấy!
Anh thầy thuốc ra cánh đồng trước mặt ôm về một bọc lá, bỏ vào cối giã nhỏ, vắt lấy nước, đổ nước lá vào miệng người chết. Một lúc sau, người ăn mày liền tỉnh lại và mở mắt, ngồi dậy như người vừa mới tỉnh ngủ.
Ông họ Lê bối rối vì cả ba cùng tài giỏi, không biết gả con gái cho ai. Ông chợt nghĩ: “Hay là ta vào miếu Thành Hoàng gieo quẻ để biết ý trời nên chọn ai làm rể.” Thế là ông lão và ba chàng kén vợ vào miếu Thành Hoàng xin quẻ.
Giữa lúc ấy, người nhà ông chạy đến báo tin cô con gái bị con đại bàng quắp bay đi mất. Nghe xong, mọi người hốt hoảng chạy về. Họ nhìn thấy đại bàng đang quắp cô gái bay trong bóng mây trên mặt biển xa xa.
Nhanh như chớp, chàng thiện xạ giơ cung tên bắn một mũi. Con đại bàng trúng tên rơi xuống biển cùng với cô gái.
Lập tức, chàng lặn giỏi nhảy ngay xuống nước, lặn một hơi ra ôm được cô gái đem vào bờ. Nhưng lên đến bờ, cô gái đã tắt thở.
Không chậm trễ, chàng thầy thuốc đi lấy về một bọc lá, đem giã ra rồi vắt nước đổ vào miệng cô ta. Cô ta nôn thốc hết nước trong bụng ra rồi mở mắt, dần dần hồi tỉnh lại.
Cô gái được cứu sống, cả ba người tài đều kể công. Ba người cãi nhau mãi không xong. Họ đưa nhau lên kêu quan phủ. Quan phủ hỏi đầu đuôi câu chuyện rồi nói:
─ Cả ba người đều có công cứu sống cô gái, nhưng sách có câu: “Trai chưa vợ, gái chưa chồng không được gần gũi nhau.” Vì anh lặn giỏi đã ôm cô gái từ ngoài biển khơi vô bờ, nên hai người phải lấy nhau. Nhưng đối với hai ân nhân kia, vợ chồng anh phải kết nghĩa làm anh em, có thế mới là ăn ở phải đạo.
Ai cũng nghe ra và được lòng. Chàng lặn giỏi được làm rể nhà họ Lê. Ba chàng trai trở nên thân thiết như ruột thịt.
Tác giả: Nhiều tác giả
Được thể hiện qua giọng đọc: Nhím Xù
Kỹ thuật : Nhím Xù
(...)
Bạn cũng có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cái Kết Cho Kẻ Phản Bội (Blog Radio 869)
Sẽ có đôi lần ta đứng trước những phút giây yếu lòng, xao động. Quan trọng là ta cần tĩnh tâm để tự vấn mình và nhắc nhở bản thân rằng đó chỉ là cảm xúc nhất thời.

Khoảng Trời Nhiều Gió (Blog Radio 868)
Nghịch cảnh luôn là điều mà trăm vạn lần ta không muốn phải trải qua. Nhưng ấy thế mà ông trời lại luôn biết cách khiến chúng ta phải đối mặt với nó.

Sống Chân Thành Để Nhận Chân Tình (Blog Radio 867)
Cuộc sống vốn đã khắc nghiệt, những người ta gặp, những mối quan hệ xung quanh luôn ảnh hưởng và khiến cuộc đời ta thay đổi. Đừng vì cái tôi mà đánh mất những người thân yêu nhất.

Tập Làm Người Hạnh Phúc (Blog Radio 866)
Mỗi ngày chỉ là quá khứ của ngày mai. Chi bằng cứ hướng tới ngày mai bằng tình yêu cho mọi người.

Gieo Nhân Nào Gặt Quả Nấy (Blog Radio 865)
Nhân quả vẫn tồn tại dù bạn có tin hay không. Và chắc chắn đến thời điểm đủ duyên, những nhân chúng ta gieo sẽ trổ quả.

Thấu Hiểu Trái Tim Mình (Blog Radio 864)
Khi những khó khăn, bão tố không ngừng ập đến ta có đủ can đảm để tĩnh lại và nghĩ xem tại sao đến giây phút này ta vẫn còn đang sống.

Yêu Sẽ Tìm Cách, Không Yêu Sẽ Tìm Lý Do (Blog Radio 863)
Hãy dũng cảm một lần nói ra câu chia tay và hiên ngang rời khỏi cuộc đời người đó. Bắt đầu cuộc sống mới của mình để không lãng phí năm tháng thanh xuân người con gái

Vẫn Yêu Người Cũ (Blog Radio 862)
Tôi luôn cảm thấy cô đơn trong chính căn nhà của mình, nên tôi hay lên mạng tìm kiếm một cái kết nối gì đó. Tôi cần một ai đó, người lạ cũng được, để họ lắng nghe tôi lúc này.

Nhật Ký Chữa Lành (Blog Radio 861)
Sáng nay thức dậy, lòng tôi bỗng trào dâng một tình yêu dành cho chính mình. Tôi muốn mặc đẹp hơn, bất chấp công việc hôm nay thế nào. Một cảm giác yêu thương và hân hoan.

Nhờ Gió Gửi Đến Em Nụ Cười An Yên (Blog Radio 860)
Tôi từng quanh quẩn hoài với những hồi ức, ngần ngại chẳng dám xóa bỏ chúng khỏi cuộc đời. “Từng ấy kỉ niệm, từng ấy niềm vui cơ mà, sao mà có thể từ chối sự hiện diện của chúng đây…” Tôi từng đắn đo nhấn nút “xóa tất cả” những tấm hình, những câu chuyện đã lưu, những dòng tin nhắn đã gửi. Nhưng lại lấp lửng chẳng dám chạm tay vì sợ nhỡ đâu một ngày lại tìm đến nó, cần đến nó như để tìm thêm một chút động lực thì sao?