Whalien 52 - Chú cá voi lạc đại dương
2021-08-07 01:24
Tác giả:
Ahni
blogradio.vn - Nếu cháu yêu cuộc đời, cuộc đời sẽ đáp lại tình yêu của cháu. Vậy tại sao cháu lại không yêu bản thân mình hơn, thừa nhận những vẻ đẹp của bản thân cũng là một loại hạnh phúc
***
Giữa lòng đại dương mênh mông, một chú cá voi đang ngân nga một khúc hát đặc biệt mà chỉ có chú mới có thể hát. Chú là cá voi duy nhất có thể làm được điều ấy, nhưng chưa bao giờ chú cảm thấy hạnh phúc vì điều đó. Cá Voi bơi khắp đại dương để tìm kiếm câu trả lời, làm thế nào để hạnh phúc?.
Chú gặp một cặp Sao Biển đang đi cùng nhau. Chú hỏi: “Xin chào, tớ là Cá Voi, tớ có thể hỏi các cậu chuyện này không?”
Sao Biển trả lời: “Được chứ!”
Cá Voi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Các cậu có hạnh phúc không? Làm thế nào tớ có thể hạnh phúc như các cậu?”
Sao Biển nói: “Bọn tớ đi đâu cũng có nhau, bọn tớ là những người bạn thân thiết nhất của nhau, đó là hạnh phúc của bọn tớ. Cậu hãy tìm một người bạn, có lẽ cậu sẽ hạnh phúc”
“Nhưng tớ không có người bạn nào thân thiết cả, tớ không thể hạnh phúc” Cá Voi lắc đầu
“Vậy cậu hãy tìm Bà Rùa hỏi thử xem, bà ấy là một nhà thông thái, bà ấy sẽ cho cậu câu trả lời”
Cá Voi tìm đến Bà Rùa
“Chào bà ạ! Bà ơi! Cháu có thể hỏi rằng bà có đang hạnh phúc không? Làm thế nào để cháu hạnh phúc được như bà?” Chú hỏi
Rùa già nhìn gia đình của mình rồi mỉm cười: “Bà có cả một đại gia đình, cháu xem. Đây là hạnh phúc lớn nhất đời bà”.
Cá Voi nhìn đàn rùa biển sau lưng bà, rồi thở dài: “Nhưng bà ơi cháu chỉ có một mình, cháu không có gia đình của mình, cháu không thể hạnh phúc”.
Rùa già suy nghĩ một lúc rồi đáp: “Cháu hãy hỏi Hải Âu nhé, các cậu ấy bay khắp nơi trên mặt biển, đi đến nhiều nơi, có thể sẽ có câu trả lời cho cháu”.
Cá Voi lại ngoi lên mặt biển, tìm một cô Hải Âu đang chao lượn, chú hỏi: “Chào cô, cháu là Cá Voi, cháu có thể hỏi làm thế nào cô có được hạnh phúc không?”.
Hải Âu đáp xuống lưng chú, cô rỉa đôi cánh xinh đẹp trắng muốt của mình, rồi nhẹ nhàng đáp: “Cô là Hải Âu, cô có thể bay đi bất cứ nơi nào mà cô muốn, ngắm nhìn thế giới từ trên cao bằng đôi cánh xinh đẹp này, đó là niểm tự hào và hạnh phúc của cô”.
“Nhưng cô ơi, cháu không có cánh, không thể bay, không thể ngắm nhìn thế giới từ trên cao giống cô được, cháu lại không thể hạnh phúc rồi”. Cá Voi buồn bã.
Hải Âu chợt cất cánh bay lên, rồi nói: “Cháu hãy hỏi Cá Heo, các chú ấy là giống loài thông minh nhất đại dương, họ có thể cho cháu câu trả lời”.
Cá Voi lại tìm đến đàn Cá Heo đang vẫy nước chơi đùa cùng nhau. Chú ngại ngùng hỏi: “Chào các anh! Em có thể hỏi làm thế nào để em vui vẻ và hạnh phúc như các anh không?”
Cá Heo nhảy cao lên mặt nước, biểu diễn tài nghệ của mình, xoay vài vòng rồi đáp xuống lòng đại dương. Cá Voi cảm thấy Cá Heo là những nghệ sĩ tài năng, các anh có thể chỉ cho cậu cách để vui vẻ.
Cá Heo bơi quanh chú vừa nói: “Cậu thấy đấy, chúng tôi có tài năng, thông minh và nhanh nhẹn. Ai cũng yêu mến chúng tôi, kể cả con người. Đó là niềm vui và hạnh phúc mỗi ngày. Cậu có thể cùng chúng tôi chơi đùa, chúng tôi sẽ dạy cậu cách nhảy lên mặt nước thật điệu nghệ. Tất cả sinh vật ở đây sẽ ngưỡng mộ cậu.”
Cá Voi lắc đầu: “Không được đâu ạ! Thân hình em to lớn, không thể nhanh nhẹn và biểu diễn tài năng như các anh được ạ”.
“Nhưng cậu có thể hát mà!” Cá Heo nói:
Cá Voi lại lắc đầu: “Không ai hiểu bài hát của em, không ai thích nó cả. Những bạn Cá Voi khác cũng không thích bài hát của em. Hạnh phúc của em lại không tìm được rồi”.
“Thế anh không giúp được cậu rồi. Nhưng anh biết ai có thể giúp cậu, Con Người. Cậu hãy tìm Con Người. Họ thông minh hơn cả anh, họ biết mọi thứ trên hành tinh này. Anh tin nhất định họ sẽ giúp được cậu”. Cá Heo vẫy đuôi làm nước bắn lên tung tóe, kiên nhẫn khích lệ Cá Voi.
“Vậy em sẽ thử hỏi lần cuối cùng, cản ơn anh ạ!” Nói rồi Cá Voi lặng lẽ rời đi, nhường cuộc vui lại cho bầy cá heo.
Đây là lần cuối cậu nhờ sự giúp đỡ, nếu vẫn không cảm thấy hạnh phúc. Cậu sẽ giam mình trong một đáy nước sâu.
“Xin chào ông!” Cá Voi ngoi lên gần một chiếc thuyền đánh cá nhỏ, nhỏ giọng nói.
Ông lão ngư dân điềm tĩnh, cất gọn chiếc cần câu vào một góc. Hỏi: “Cháu đến hỏi làm thế nào để hạnh phúc phải không?”
“Sao ông biết ạ?” Cá Voi ngạc nhiên
“Ông nghe cả đại dương này nói về cháu, luôn đi tìm hạnh phúc bằng cách của người khác mà chưa bao giờ nhìn nhận vẻ đẹp của bản thân”. Ông lão nói.
“Thế ông thì sao, ông có thấy hài lòng với cuộc sống của ông không ạ?” Cá Voi tiến gần hơn chiếc thuyền, hỏi tiếp.
Ông lão mỉm cười: “Ông bây giờ tuổi đã cao, không có con cháu bên cạnh, không có tài nghệ gì cả. Cả ngày hôm nay ổng chẳng bắt đánh bắt được gì, có thể ngày mai ông sẽ không có gì để đem ra chợ bán và hoàn toàn rỗng túi…”
Cá Voi ra chiều khó hiểu: “Thế chắc ông buồn lắm?”.
Ông lão lắc đầu: “Ồ không! Hiện tại ông đang rất hạnh phúc đấy cháu ạ”.
Thấy Cá Voi đăm chiêu suy nghĩ, ông chỉ tay về phía Mặt Trăng nói: “Lúc câu cá, tuy không thu được gì, nhưng ông lại được nhìn ngắm vẻ đẹp tuyệt vời của biển cả. Với ông không nơi nào trên hành tinh này đẹp hơn đại dương. Tuy không có con cháu bên cạnh, nhưng ông có một người vợ, bà ấy rất thích cùng ông vừa ngắm trăng vừa câu cá. Tiếc là bà ấy đã ra đi mãi mãi. Nhưng ông tin bà luôn dõi theo ông ở nơi nào đó trên Mặt Trăng và luôn nhớ đến ông. Chỉ nghĩ đến điều đó thôi là ông thấy rất hạnh phúc. Ông yêu biển và yêu tất cả mọi thứ trên thuộc về biển, ông yêu vợ mình và tin rằng bà cũng yêu ông như thế. Hơn hết ông cũng yêu cơ thể già cõi này, vì đơn giản ông không có lí do gì để ghét bản thân cả”.
Ông lão xoa đầu Cá Voi, nhẹ nhàng nói: “Ông tin rằng chẳng có con Cá Voi nào to lớn như cháu, cũng chẳng có loài nào kiên nhẫn và can đảm đi tìm hạnh phúc như cháu. Hãy lắng nghe bài hát đặc biệt của cháu, không ai có thể hát hay hơn cháu, tin ông đi. Nếu cháu yêu cuộc đời, cuộc đời sẽ đáp lại tình yêu của cháu. Vậy tại sao cháu lại không yêu bản thân mình hơn, thừa nhận những vẻ đẹp của bản thân cũng là một loại hạnh phúc”.
Cá Voi mỉm cười: “Vậy cháu cũng tin rằng, ở đâu đó trong đại dương mênh mông này, cũng sẽ có người hiểu cháu, yêu cháu và cảm nhận được bài hát của cháu. Không biết đến khi nào nhưng cháu tin, một ngày nào đó cháu sẽ nhận được lời hồi đáp. Niềm tin cũng là một loại hạnh phúc ông nhỉ?!”
Ông lão cười, rồi cùng Cá Voi ngân nga hát. Mỗi người một giai điệu và mỗi người có một niềm hạnh phúc của riêng mình.
“Cá voi 52 Hertz được tìm ra bởi một nhóm thuộc Viện Hải dương học Hoa Kỳ. Tiếng kêu của nó lần đầu được dò ra vào năm 1989. Là một loài cá voi có tần số âm thanh khác với tất cả loài cá voi trên hành tinh vì thế chúng đơn độc trên cả chuyến hành trình cuộc đời. Tuy nhiên chú là biểu tượng cho sự lạc quan giữa bi kịch cuộc sống, chú vẫn cất tiếng gọi bạn dù chưa bao giờ nhận được lời hồi đáp”.
© Ahni - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Hikikomori – Khi cô đơn trở thành niềm an ủi l Sống đẹp
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi
Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…
Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.