Phát thanh xúc cảm của bạn !

Viết cho những ngày thu đơn phương (Teen chat 23)

2015-10-04 01:01

Tác giả: Giọng đọc: Hòa Khỉ

Hà Nội ngày trở gió mang đến chút gì đó hanh hao không phải của nắng cũng không phải của gió mà là của lòng người, của những vụng dại mới yêu. Đó là một buổi sáng tỉnh dậy và người Hà Nội bỗng nhiên nhận ra mùa thu đã về ngay trước cửa không một chút hoài nghi.

***

Thu vàng đang len lỏi từng ngõ đường và cũng đang lặn vào nỗi đơn phương trong tớ. Lá không còn xanh ngắt như ngày bên cậu, vàng úa và sắp lìa cành rồi. Tớ đang đơn phương trên con đường mùa thu đã điểm trên từng nhánh cây ngọn cỏ. Tớ nhớ cậu!

Có những ngày trên đường về nhà, hai hàng cây bàng lá ngả vàng đang lay lắt chờ chạm tới mặt đất. Gió nhẹ hắt hiu luồn qua từng lọn tóc, mơn man trên đôi bàn tay, lòng tớ bồn chồn khó tả. Chợt tớ nghĩ về cậu, về những ngày ngắn ngủi của chúng ta nơi biển xanh, cát trắng, nắng vàng. Có chăng đó là nỗi nhớ là niềm thương sâu kín không nói thành lời.

mùa thu đơn phương

Mọi thứ hiện ra rõ đến khó tả, vẫn là con đường dài ôm trọn cả cái đồi bé con nhưng không có biển và không có cậu. Tớ nhớ biển lắm nhưng không bằng tớ nhớ cậu đâu. Cậu có lẻ cũng loay hoay với những dự định của chàng kỹ sư vừa tốt nghiệp, sẽ chẳng có thời gian mà nghĩ tới tớ. Gió mỗi lúc mỗi mạnh hơn, rít thành từng cơn rồi cố gắng uốn lượn cuốn những chiếc lá thu bay lên rồi nhẹ nhàng thả xuống. Gió chẳng thể mạnh như gió biển miền trung đâu nhưng tớ lạnh cậu ạ! Bởi không có ai che chăn cho tớ như cậu đã từng, tớ bỗng thèm cái cảm giác ấm áp sau lưng câu. Ta cũng nhau lướt qua cung đường Trần Phú, cùng nhau ngắm nhìn biển Nha Trang xanh như ngọc bích, cùng nhau mải mê mới những mẫu chuyện con con…

Tớ nhớ những cái ôm hờ, nhớ nụ cười giòn tan, nhớ ánh mắt hắp háy của cậu. Hơn hết cả, tớ nhớ cậu.

mùa thu đơn phương

Có nhớ có thương cũng chỉ từ một phía tớ mà thôi. Chắc cậu cũng thể nào biết mỗi làn núp sau lưng cậu, tớ hay vu vơ bài Chuyện – Thùy Chi là tất cả những lời tớ muốn bày tỏ với cậu. Cậu nghe rất rõ mà phải không? Nhưng cậu lại chẳng hay rằng tất cả là giành cho cậu. Tớ sợ! Tớ sợ khi tớ nói ra thì tớ không con cơ hội dù chỉ làm bạn của cậu. Cậu có biết nước mắt tớ trực trào khi câu tiễn tớ ở bến xe khách không? Tớ chỉ muốn lao vào cậu, ôm cậu thật chặt nhưng không thể? Ngồi trên xe một mình tớ nhắn cho cậu “không muốn về Sài Gòn chút nào”. Tơ đang nũng nĩu với cậu rồi nước mặt rơi khi nhận tin nhắn lại từ cậu “Oạch! Nhảy xuống kịp không ta?” Tớ biết cậu đùa mà nhưng tớ vui lắm cậu biết không. Ngần ấy thôi với tớ là quá đủ.

Thu vàng đang len lỏi từng ngõ đường và cũng đang lặn vào nỗi đơn phương trong tớ. Lá không còn xanh ngắt như ngày bên cậu, vàng úa và sắp lìa cành rồi. Tớ đang đơn phương trên con đường mùa thu đã điểm trên từng nhánh cây ngọn cỏ. Tớ nhớ cậu!

Diệu Tâm

  • Biên tập: Hòa Khỉ
  • Giọng đọc: Hòa Khỉ
  • Techmix: Hòa Khỉ

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
yeublogviet

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Bên trong ai cũng có một vài vết thương, có kẻ biến vết thương thành một sự hiểu biết. Có người lại biến vết thương thành một nguyên nhân, sinh ra một vết thương mới đau hơn…

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Em như ánh sao trời | Blog Radio 900

Không có một tình yêu nào là vĩnh hằng cũng chẳng có lời hứa nào gọi là mãi mãi, chỉ là con người ta thích tin vào những điều đó chỉ là nhất thời để rồi một đời đợi chờ.

back to top