Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tốt nghiệp ra trường...

2024-07-09 18:45

Tác giả: Điểm dừng chân trên con đường tuổi trẻ.


blogradio.vn - Góc sân trường thể dục cậu bé lon ton nhơ ngác không quen một ai đang tập nhảy; con đường không còn những bước chân khi rủ nhau đi ăn, không còn tiếng chạy hớt hỏi khi đi học muộn, và cũng không còn những giờ ngủ lăn lóc ở góc lớp khi mùa hè đổ về. Tất cả, tất cả đã gói lại thành kỉ niệm.

***

Chúng ta tựa những con thuyền nhỏ neo đậu bến bờ tuổi trẻ. Hy vọng sau này bạn và tôi đều giương cao cánh buồm niềm tin, chở ước mơ và hy vọng của thời thanh xuân. Từ đó, tỏa sáng giữa đại dương bao la rộng lớn.

Hôm nay, 21/06/2024, tôi chính thức tốt nghiệp Cử Nhân Du Lịch Trường Đại Học Văn Hóa Hà Nội. Chiều hôm đó, cảm xúc rất là vui sướng vì đã ra trường đúng hạn. Khi mặc chiếc áo cử nhân trên vai, tôi thấy được một sự cố gắng và nỗ lực của bản thân qua cá năm tháng. Cám ơn mày nhé Dũng, đã không từ nản và từ bỏ để hôm nay đứng trên Giảng đường nhận tấm bằng đỏ Tốt nghiệp. Một sự cố gắng, nỗ lực. Tao biết kết quả nó không thực sự như mày mong đợi nhưng cũng chứng minh chặng đường trưởng thành của mỗi người người không dễ dàng và bằng phẳng. Có những người con đường trưởng thành lại dễ dàng, ít chông gai. Nhưng đối với mình, khó thì mới chân trọng, mới khắc cốt ghi tâm và nhớ mãi hành trình nơi đây.

Mặc dù ngày hôm nay cũng không được vui cho lắm, sáng mình vẫn đi làm bình thường. Cũng bị Sếp khiển trách vì một tháng rồi mà vẫn chưa ra doanh số, doanh thu nào. Buổi chiều dự lễ Tốt Nghiệp, mình cũng không mời ai cả, chỉ báo với bố mẹ là con Tốt nghiệp ra trường. Mình muốn cảm nhận cho riêng mình cái khoảnh khắc thiêng liêng nay, muốn dành những phúc giây đó để nghĩ lại những chặng đường đã qua, những kí ức đã từng trải. Góc sân trường thể dục cậu bé lon ton nhơ ngác không quen một ai đang tập nhảy; con đường không còn những bước chân khi rủ nhau đi ăn, không còn tiếng chạy hớt hỏi khi đi học muộn, và cũng không còn những giờ ngủ lăn lóc ở góc lớp khi mùa hè đổ về. Tất cả, tất cả đã gói lại thành kỉ niệm. Tính ra nó cũng không nhiều đối với mình, nhưng cũng đủ đề mình nhớ về nó, trân trọng và biết ơn. Một mình cảm nhận ngày lễ Tốt nghiệp, cũng hay mà!

Bạn sẽ chẳng thể gặp lại những con người thân thiết ở đại học sau khi tốt nghiệp. Bạn tốt nhất rồi sẽ trở thành bạn tốt nhất của người khác. Rồi phải tiếc nuối cắt đứt liên lạc với mấy chục con người từng kề vai sát cánh. Từ giờ, chỉ còn thấy nhau qua những tấm ảnh đong đầy kỉ niệm.

Tối nghiệp không phải là kết thúc mà là cột mốc của sự trưởng thành. Tốt nghiệp không đơn thuần là chia ly mà còn là chuẩn bị cho cuộc hội ngộ tươi đẹp sắp đến.

Lễ trưởng thành cũng là lễ bước vào thị trường đầy chông gai, khó khăn và đào thải. Nhìn lại hành trình bốn năm qua, trôi qua cũng như một giấc mơ vậy. Tính ra mình đã làm những công việc gì rồi nhỉ: môi giới nhà đất cho một công ty Bất Động Sản; phát tờ rơi cho một rạp xiếc ở Cầu Giấy; bưng bê thức ăn cho một nhà hàng bia trên Phố Thái Hà. Lễ tân khách sạn ca đêm, cái công việc này mình cay lắm, làm như trâu, như bò mà chủ trả lương thì bèo bọc, rẻ tiền, bóc lột sức lao động; làm nhân viên bán tour du lịch; cũng nhiều ngành nghề phết chứ bộ. Mỗi công việc, mỗi trải nghiệm dù ít hay nhiều cũng đọng lại cho chúng ta những kinh nghiệm và trải nghiệm đáng sống.

Mỗi chúng ta đều đến với thế giới này mang một sứ mệnh thiêng liêng, dù đóng góp ít hay nhiều, những cũng không thể để nó uổng phí khi chúng ta mất. Bạn hãy trân trọng những phút giây khi có thể còn bên nhau, hãy trân trọng cuộc sống này dù nó có vả bạn bao cái tát đi nữa. Đừng buồn và tự ti khi bản thân bạn kém cỏi. Đúng người, đúng thời điểm, rồi sẽ có một ngày mây xanh nắng vàng, bạn sẽ hiểu ý nghĩ của cuộc sống là gì, bạn sẽ biết nơi nào mà bạn muốn tới, người mà bạn muốn gặp và việc mà bạn muốn làm. Ông trời không bạc ai cái gì cả, tin tôi đi, sau cơn mưa trời sẽ sáng, ánh cầu vồng hiện lên sẽ là vòng huy chương quý giá, là món quà dành cho bạn, nụ cười luôn tỏa nắng, an nhiên.

© Điểm dừng chân trên con đường tuổi trẻ. - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hãy Sống Cho Hiện Tại Nhiều Hơn Nữa | Radio Chữa Lành

Điểm dừng chân trên con đường tuổi trẻ.

DungtaplamBlog

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Tình yêu đối với Thương là một thứ xa xỉ, nhưng đó lại là thứ nó khao khát hơn ai hết. Và Thương đã mang thứ tình cảm đó gửi gắm lên người Đông.

Viết cho tháng tư

Viết cho tháng tư

Tháng tư là khoảng thời gian tuyệt vời để dạo bước trên những con phố, lặng ngắm đời thường, để lòng mình hòa quyện vào khung cảnh yên bình của thành phố.

Sóng và cát

Sóng và cát

Lớn hơn một chút nữa, người bạn kia không biết từ bao giờ đã trở thành một phần cuộc sống của nó, và nó cũng cảm nhận được một sự “đáp lại” của mảng cát trên bờ ấy. Bờ cát ấy cũng muốn xả thân mình xuống mặt biển xanh trong, gợn sóng ấy cũng càng lúc càng lớn hơn…

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Đúng vậy, Thương chưa từng chơi búp bê. Thậm chí có khi chưa từng được nhìn thấy con búp bê trông như thế nào. Bà chưa từng mua cho nó. Bà chỉ toàn bắt nó làm việc và làm việc. Bà từng nói với nó, nhà này không nuôi kẻ vô dụng.

Em sắp là người già

Em sắp là người già

Tôi cũng quan niệm đó là chuyện bình thường của một con người, cứ để mọi chuyện được tự nhiên rồi điều gì tới thì sẽ tới, vì người ta có tuổi trẻ thì ắt có tuổi già, miễn là người ta thấy vui với những việc hàng ngày là được.

Duyên phận

Duyên phận

Sau ba năm thì cuối cùng em cũng chính thức trở thành vợ của anh, những tưởng bí mật bấy lâu sẽ chôn vùi mãi mãi nhưng nào ngờ nó lại được khơi dậy. Ngày anh gặp lại chị ấy thì em cũng đủ nhận ra trái tim anh bao năm qua chưa từng có chỗ cho em.

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Bạn biết không, chén cơm nóng nổi ấy sẽ sưởi ấm được trái tim chai sạn của bạn trước những uất ức, chịu đựng mà có thể bạn chưa sẵn sàng để chia sẻ ra cho bất kì ai.

back to top