Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi từng thích cô gái ở sau lưng

2019-06-16 08:35

Tác giả: Gemi25 ( Quỳnh Hoa )


blogradio.vn - Tình đơn phương không nhất thiết phải ở phía sau, đôi khi đứng trước vẫn có thể thích họ, quan tâm họ, hiểu thấu họ. Nhưng trước hay sau thì vẫn là tôi tự đa tình rồi tự làm mình đau.

***

Trong quán cà phê tĩnh lặng với tiếng rì rào của cơn mưa cuối hạ, từ phía sau có tiếng lọc cọc của máy tính. Đã không biết từ bao giờ mà những âm thanh phía sau lại thu hút được sự tò mò của tôi một cách kì lạ, một tiếng xe đạp lóc cóc của bọn trẻ đi sau – tôi cũng quay đầu lại; tiếng xì xào của hai người lạ ngồi sau xe buýt bất giác cũng buộc tôi phải chú ý.

Lần này cũng không phải ngoại lệ, tôi lặng lẽ ngoảnh đầu lại… thì ra đó là một cô gái với cặp mắt kính đang miệt mài lưa nhanh những ngón tay trên bàn phím. Sự xuất hiện của một cô gái lạ mặt ở phía sau bỗng mang đến trong tôi cảm giác kì lạ: tim đập nhanh hơn, bàn tay lạnh hơn, đầu miên man bỗng nhớ về một người – cũng là một cô gái, cũng đeo cặp mắt kính cận, cũng ở phía sau tôi… nhưng là cô gái của 10 năm trước.

Tôi và cô ấy gặp nhau ở cấp 3. Ngày đầu tiên đi nhận lớp, tôi đã đưa ánh mắt kiếm tìm khắp nơi với hy vọng sẽ có ít nhất một người quen nào đó trong lớp này, nhưng lại chẳng có ai. Tôi định sẽ ngồi đại vào một chỗ nào đó ở bên rìa hay góc cuối lớp, nhưng không hiểu thần xui quỷ khiến gì mà tôi lại lao lên ngồi thẳng bàn đầu, phía sau là bốn bạn nữ lần đầu gặp mặt. Cái chỗ ngồi gần như là trời định ấy lại khiến tôi mang theo một thói quen kì lạ cho đến bây giờ. Chúng tôi bắt đầu trò chuyện, làm quen rồi thân nhau hơn.

blogradio, toitungthichcogaiosaulung

Cô ấy ngồi sau tôi trong 2 năm của thời cấp 3. Cô ấy dù ở phía sau nhưng hình như tôi hoàn toàn có thể biết được cô ấy đang làm gì, tâm trạng ra làm sao. Phía sau lặng yên là vì môn học ấy quá khô khan, khó hiểu. Phía sau lạch cạch tiếng bút thước là cô đang  rất tập trung cho tiết học. Mỗi bài hát mà cô ấy ngẫu hứng cất lên tôi cũng đều nghe một cách nhiệt tình và thấu hiểu đến một cách kì lạ. Đôi lúc tôi còn tự mỉm cười một cách vô thức chỉ vì nghe cô ấy nói chuyện với đám bạn.

Ngày tháng trôi qua, tôi cảm nhận rằng mình có một chút gì đó khác lạ, chỉ cần thầy cô ngừng giảng là tôi lại quay ngoắt xuống bàn dưới để nói chuyện hay lấy cái này chọc cái kia. Tôi cứ luôn mong sao thầy Toán cho bài thật khó để phía sau tôi sẽ vang lên một câu nói: “Làm được chưa? Chỉ tui với!”. “Chỉ tui với” từ bao giờ lại là những từ tôi lại khao khát được nghe đến thế. Ba từ ấy bất cứ khi nào cô ấy nói liền như có một lực hút cực mạnh từ phía sau giật phắt cái đầu của tôi quay lại.

Thì ra... tôi đã thích cô ấy rồi! Thích cô ấy, thích được quay xuống nói chuyện với cô ấy bất kể giờ học hay chơi; thích được cô ấy đập đập cái lưng tôi khi cô đang chưa hiểu cái phương trình Hóa học đó nó là cái gì; thích tiết Ngữ văn đến lạ lùng vì tôi luôn yên tâm ngủ gà ngủ gật vì có cô ấy luôn là người canh giáo viên cho tôi; thích cả những khi cô mang giày bata và gác chân lên thành ghế sau của tôi. Có khi tôi còn mở điện thoại, đặt dựng nó ngay ngắn vào mép phải hộc bàn và canh thầy cô chỉ vì cô ấy bảo đang xem dở tập phim lúc giữa trưa. Tất cả những gì cô ấy làm, tôi cũng quan tâm mà chẳng cần điều kiện gì cả.

Tôi thích cô ấy. Thích rất nhiều nhưng chẳng dám mở lời. Chỉ lặng lẽ nhìn cô bằng cảm nhận của mình, chỉ âm thầm lo lắng cho cô với tư cách là một người bạn thân. Nhưng bạn biết không? Bản chất của yêu vẫn là ghen dù chỉ là đơn phương. Biết mình không có quyền nhưng lòng vẫn hậm hực ghen.

Cuối cùng, tôi và cô ấy giận nhau, không trò chuyện, không nhắn tin, không hỏi bài... và còn cả phớt lờ, tránh mặt nhau khi chạm mặt. Tôi không biết hay vô tình đã quên đi lí do tại sao chúng tôi bỗng nhiên lại vậy? Đã nhiều lần tôi cố gắng bắt chuyện nhưng tôi cảm giác câu chuyện của chúng tôi giống như ly nước đổ đi rồi không thể hốt lại được. Vậy là chúng tôi dần xa nhau, từ chỗ ngồi đến tình cảm bạn bè. Năm cuối lớp 12, tôi chuyển chỗ ngồi. Dù đã có thể ở phía sau để nhìn, nhìn một cách rõ ràng nhưng chẳng thể hiểu cô như trước...

blogradio, toitungthichcogaiosaulung

Khoảnh khắc này tôi bỗng nhớ cô ấy rất nhiều. Bỗng ước sao cô gái sau tôi bây giờ là cô ấy, chỉ đơn giản là để sống lại niềm hạnh phúc khi có cô ấy ở sau lưng mà tôi đã từng có. Tình yêu của học trò đúng thật là một cơn mưa rào mùa hạ, và giọt mưa một khi đã thấm vào đất thì mãi mãi chẳng khô được.

Tôi chợt nhận ra, không phải cứ đứng phía sau mới có thể nhìn ai đó một cách rõ ràng nhất, mà đôi khi, dù họ ở sau ta nhưng ta vẫn có thể nhìn thấu, vẫn có thể biến họ trở thành một thế giới nhỏ nằm trong tầm mắt và tình yêu của mình. Nhưng cái giá cho một kẻ đứng trước như tôi chính là tôi nhìn được cô ấy còn cô ấy mãi mãi chẳng thể thấy được tấm lòng tôi - vì lưng đối mặt - làm sao để hiểu được nhau.

Tình đơn phương không nhất thiết phải ở phía sau, đôi khi đứng trước vẫn có thể thích họ, quan tâm họ, hiểu thấu họ. Nhưng trước hay sau thì tôi vẫn là mình tự đa tình rồi tự đau.

Nếm ngụm cà phê đen đắng ngắt, tôi đóng bộ hồ sơ đang dang dở rồi bước ra khỏi quán. Đứng dưới cơn mưa vẫn chưa dứt, tôi thầm ước rằng một ngày được gặp lại cô ấy, không phải ở phía sau, cũng chẳng phải ở phía trước... mà là mặt đối mặt để một lần nói cho cô ấy rằng tôi đã từng thích cô ấy như thế nào. Và để cô ấy biết được: chẳng phải kí ức, cũng không là thanh xuân, điều duy nhất khiến tôi quay đầu lại – là “Em”.

© Gemi25 (Quỳnh Hoa) – blogradio.vn

Mời bạn xem têm chương trình:

Trả lại niềm tin cho em

Gemi25 ( Quỳnh Hoa )

Thích mới mẻ nhưng luôn trung thành với thói quen.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

back to top