Tình yêu đẹp nhất là tình dở dang
2023-03-04 01:25
Tác giả:
Lê Huy Thuận
blogradio.vn - Chia tay là điều tốt nhất cho cả hai. Đó không phải là dấu hiệu của sự kết thúc mà là dấu hiệu của khởi đầu mới đầy hứa hẹn, ở đó có ta mà không có người chỉ có quá khứ đầy rẫy hoài niệm, nhớ thương, mịt mờ. Tình yêu đẹp nhất là tình dở dang.
***
Chuyện hai ta bây giờ khác rồi, không còn yêu thương, chẳng còn nồng đượm. Tình yêu dù có đẹp đẽ, ngọt ngào đến mấy cũng có lúc phải chia phôi. Đôi tình nhân cứ ngỡ là tri kỷ của nhau, đời đời suốt kiếp bên nhau cũng hóa người dưng xa lạ. Chuyện tình đẹp nhất thế gian phải chăng là tình dở dang?
Dở dang là khi ta chẳng thể cùng nhau thực hiện lời hẹn ước năm ấy. Ở nơi khu rừng chạm tới những vì sao, có trời cao chứng giám, có cỏ cây chen lá, đôi trai gái nắm lấy tay nhau nguyện rằng dù thế gian có xoay chuyển, đổi dời thì ta sẽ mãi không thay lòng đổi dạ, nguyện chung thủy với đối phương cả đời. Dở dang khi ta lỡ để lại trong nhau những tổn thương, khắc khoải, những hối tiếc, nhớ nhung về mối tình xưa cũ. Giá ngày ấy cảm thông cho nhau nhiều hơn, tôn trọng, gìn giữ, nâng niu đoạn tình cảm này thì đâu có đau đớn, dằn vặt thế này.
Hóa ra chuyện tình đẹp nhất thế gian nào phải chuyện tình chúng mình. Người đời thường ước lượng bên nhau mãi mãi là trăm năm, đó là quá dài so với một đời người nhưng nào có mấy ai vượt qua bao sóng gió, khổ ải, bi ai để đi cùng nhau đến khi nằm xuống, thân xác hóa hư không.
Họ hứa hẹn với nhau là thế, quyết tâm là thế nhưng khi thế sự đổi thay, một nhân duyên khác chen vào chữ “Yêu” của hai người thì mọi lời nói khi xưa cũng là dư thừa, vô nghĩa. Một năm, hai năm, năm mười năm, có khi chỉ là vài ba tháng ngắn ngủi rồi cũng chia lìa, đứt đoạn tình duyên, xin gọi nhau là cố nhân, nghe mà xót xa, thương nhớ.
Hai mảnh đời va vào nhau, nứt nẻ, đổ vỡ rồi lại chia xa. Gây cho nhau yêu, ghét, hận, thù, gây cho nhau hỷ, nộ, ái, ố, gây cho nhau tiếc thương, nhớ nhung rồi vô tâm ngoảnh mặt mà đi, có quá tàn nhẫn, hờ hững hay sao? Ta có ngọn núi cần chinh phục, người có dòng sông cần vượt qua, chẳng giao nhau, không chạm mặt, và thế là mỗi người đi theo những hướng khác biệt, dẫu có hứa hẹn sẽ gặp nhau ở lưng đồi đầy hoa cúc dại nhưng lại rồi vô tình quên đi, có chăng trên đường đời lắm gập ghềnh, chông gai hai kẻ yêu ngày ấy chạm mặt, chẳng nói chẳng rằng mà lướt qua nhau một lần nữa.
Cuộc đời này dài đấy nhưng cũng ngắn đấy, sinh ly tử biệt là quy luật bất biến, hai ta cũng không thoát khỏi quy luật của vũ trụ, làm gì có tình yêu vĩnh cửu cơ chứ, tình hồng đến mấy cũng là tình phai, gió có thổi mây bay thành hình hài rồi cũng lại tan ra, sóng nước dù có cố gắng tồn tại rồi cũng va vào bờ cát tan ra.
Sau chia tay, ta gọi nhau là người cũ, là người từng thương hay là người dưng? Chẳng biết được, vì ta có còn gặp nhau nữa đâu, hòng khi gặp lại ta lại anh, em như thuở còn mặn nồng, thật nực cười và chua chát.
Người cũ như cuốn sách ta từng đọc vậy, khi trông thấy thì khao khát, ham muốn có bằng được cuốn sách ấy dù phải trả cái giá đắt như thế nào. Nhưng khi đã có được rồi, dở ra đọc qua vài trang rồi lại vất vưởng một xó chẳng thèm đoái hoài, dần dà quên mất sự tồn tại của nó.
Tình cờ lục lọi tủ sách cũ, vô tình thấy cuốn sách xưa kia, ta lại né tránh. Hoặc những gì cuốn sách đó viết hoặc biết rằng nội dung trong đó không hay hoặc vì một chút dở dang ngày xưa ấy ta không muốn nhớ tới. Ngày dài tháng rộng đi qua, bụi bặm thời gian đã phủ lên cuốn sách ta từng khao khát, những trang sách đã ố vàng, mùi sách cũ có gì đó vừa quyến rũ vừa tầm thường và từng câu từng chữ trong đó đã trở nên vô vị, hoạ chăng là đôi nét viết ký tên ta ở trang sách đầu rằng ta đã từng là chủ nhân của nó.
Hoá ra vạn vật trong vũ trụ này đều trôi nổi, mọi cuộc hội ngộ đều không bằng lần đầu gặp gỡ. Người ta nói yêu là một sự trao đổi, ta cho người những gì ta làm giỏi nhất, người đưa ta những gì tinh túy nhất, cân bằng là phải chăng là công thức của tình yêu? Nhưng hai ta không có được điều đó, không thể đổ lỗi do không hợp tuổi tác, tình duyên mà lỗi do ta không tìm được tiếng nói chung, không tìm được trong nhau sự thấu hiểu và cảm thông.
Thân là cây ngô đồng thì phượng hoàng mới đến đậu, thân là biển cả thì trăm sông mới đổ về. Có lẽ ta và người gặp nhau chưa đúng thời điểm, khi mà ta chưa có gì trong tay ngoài trái tim nhiệt thành, khi mà người chưa có được sự công nhận.
Chia tay là điều tốt nhất cho cả hai. Đó không phải là dấu hiệu của sự kết thúc mà là dấu hiệu của khởi đầu mới đầy hứa hẹn, ở đó có ta mà không có người chỉ có quá khứ đầy rẫy hoài niệm, nhớ thương, mịt mờ. Chúc cho người sống một đời thảnh thơi, hạnh phúc, tìm cho mình một nửa yêu thương ngày đêm ao ước, cùng nhau đi trọn kiếp nhân sinh. Tình yêu đẹp nhất là tình dở dang.
© Lê Huy Thuận - blogradio.vn
Xem thêm: Hạnh phúc là khi được cùng em già đi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Về để thấy tết (Phần 1)
Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn
Mỗi số trong ngày sinh không chỉ là một ký hiệu, mà còn là một biểu tượng của năng lượng vũ trụ, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời mỗi người.

Ai nói là tôi không thích cậu?
Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này
Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng
Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?
Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.