Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thời học sinh liệu có bao lâu?

2022-05-05 01:20

Tác giả: Sông Cạn


blogradio.vn - Thời học sinh liệu có bao lâu. Mới đó mà tôi đã là một đứa sinh viên năm 3 rồi, chỉ còn vài môn nữa là tôi phải rời xa mái trường đại học rồi. Lúc học cấp 3 bài vở bù đầu bù cổ chỉ mong lên đại học cho khỏe. Lên đại học rồi lại muốn trở về khoảng thời gian cấp 3 vui vẻ, bạn bè sát cánh bên nhau, cùng nhau ăn vụng trong giờ học, cùng nhau đạp xe về vừa trò chuyện.

***

Thời học sinh liệu có bao lâu. Nhanh lắm, thật sự rất nhanh. Thời gian cứ như một dòng nước chảy, chảy rồi chẳng bao giờ quay lại được. Mới đó mà tôi đã là một đứa sinh viên năm 3 rồi, chỉ còn vài môn nữa là tôi phải rời xa mái trường đại học rồi. Lúc học cấp 3 bài vở bù đầu bù cổ chỉ mong lên đại học cho khỏe. Lên đại học rồi lại muốn trở về khoảng thời gian cấp 3 vui vẻ, bạn bè sát cánh bên nhau, cùng nhau ăn vụng trong giờ học, cùng nhau đạp xe về vừa trò chuyện. 

Lên đại học rồi mọi thứ lạ lẫm với tôi lắm. Một cô bé chân ướt chân ráo từ quê mới lên thì mọi thứ ở đây đều xa lạ với tôi. Bạn bè lạ lẫm, môi trường học xa lạ, môn học cũng khác nốt. Nhưng giờ đây tôi đã là đàn anh đàn chị trong trường, là một sinh viên năm 3 rồi. Trường lớp bây giờ cũng quen thuộc hơn nhiều, quen với nhiều bạn, biết nhiều thầy cô hơn. Khi đã quen dần với việc chạy deadline thì cũng đã đến lúc tôi gần rời xa mái trường. 

Mọi thứ tưởng chừng như quen thuộc, vừa gần gũi một chút đã phải rời đi, thật sự không nỡ. Bạn tôi lại bảo “Hay mày học cho rớt môn để học lại đi là được ở lại trường lâu”. “Chắc tao dư tiền quá mày ơi, tao mà dư tiền được như vậy tao tao đã đăng ký học lại lâu rồi”. Những ai chuẩn bị ra trường thường sẽ có hai cảm giác đối lập này. Một nửa muốn nhanh nhanh tốt nghiệp ra trường cho kịp bạn kịp bè, nửa còn lại lại nuối tiếc, cảm thấy lo sợ về thế giới bên ngoài và bắt đầu muốn níu kéo thế giới học đường càng lâu càng tốt. Nhưng chạy đâu cho trời khỏi nắng, áp lực cuộc sống, gia đình, tiền bạc lại thôi thúc chúng ta bước vào trò chơi cuộc đời. Để rồi những buổi học đại học chỉ còn là ký ức, một ký ức gì đó vừa đẹp vừa tiếc nuối.

em_-_24

Nhiều người sẽ tiếc vì sắp ra trường rồi mà không tham gia câu lạc bộ nào cả, nhiều người lại buồn rầu vì vẫn ế suốt chừng ấy năm, một số khác lại thất vọng với điểm số môn nào đó. Những con người sắp ra trường bắt đầu có những cảm giác lẫn lộn, đan xen khác nhau.

Chiều nay tôi lên trường thi kết thúc môn. Nhìn con đường quen thuộc, nhìn ngôi trường mà hàng tháng trời gắn bó lại có chút tiếc nuối. Chiều nay nắng vàng và đẹp lắm. Nắng không hanh, cũng không quá chói chang mà cứ nhẹ nhàng bao phủ toàn bộ khung cảnh chiều buông. 

Trời rất xanh, rất đẹp, ngước mắt nhìn lên lại có thể nhìn thấy những chú chim chuyền cành, những tán cây đung đưa theo gió. Cảm giác như tôi đang quay ngược lại thời gian, như tôi đang đứng ở trường cấp 3 vậy. Cảm giác rất quen lại rất thân thương.  

Cấp 3 có thể nói là thời khắc lưu giữ nhiều kỷ niệm nhất của thời học sinh. Cấp 3 có người tôi thích, cấp 3 có bạn bè quen thuộc. Khi lên đại học thì tôi cũng không còn thích người đó như trước kia nữa, tôi đã không còn cảm giác gì với anh nữa rồi những cảm giác thời cuối cấp vẫn còn đó, vấn vương lại thật đẹp. Chắc có lẽ con người ta chỉ biết trân quý những thứ sắp sửa mất đi, đến khi cảm thấy thứ đó không còn thuộc về ta nữa thì mới lo lắng, buồn sầu. Lạ thật, con người lạ thật, mà tôi cũng lạ thật sao tự nhiên bây giờ lại cảm thấy như thế chứ, cứ như một bà cụ non vậy.

Đám bạn đại học của tôi có 4 đứa, 4 đứa cùng tần số được vũ trụ kết nối lại với nhau, để rồi cùng nhau một thời thành xuân tươi đẹp, đáng nhớ. 5 đứa chúng tôi mỗi đứa mỗi tính, mỗi đứa một nết nhưng khi làm việc nhóm chung thì lại có vẻ rất hợp gu, cũng chính vì thế mà chúng tôi thân nhau chăng.

chat

Chiều nay chỉ gặp được hai đứa, một đứa thì về trước, một đứa thì đi làm không đi thi. Chiều nay cả bọn tụ lại trước sảnh khu C để ký tên vào bài làm và đưa bài cho thằng Khang nộp. Thằng Khang ấy à, nó là một đứa tôi biết lâu rồi nhưng cũng mới thân gần đây. Nhóm tụi nó chơi chung có thêm 3 đứa nữa. Đám tinh nghịch đó cũng vào quấy rối thanh xuân của tôi, làm mọi thứ trở nên mới vẻ và hài hước hơn. Chúng tôi hợp gu nhau chắc là do hài hước đấy, đứa nào đứa nấy cũng rất nhây.

Ánh chiều tà dần buông xuống, không khí vẫn mang một chút hơi nóng của buổi trưa còn sót lại. 3 đứa tôi cùng nhau đi ăn bánh tráng trộn, bánh tráng cuốn rồi ăn chè rồi lại ghé quầy cá viên chiên làm vài xiên. Quầy bánh tráng của cô trước cổng trường là nơi mà tôi ghé thường xuyên nhất, tôi bị nghiện bánh tráng của cô. 

Nếu nói không học ở trường này nữa có điều gì tiếc nuối thì đối với tôi đó là không được ăn bánh tráng của cô thường xuyên nữa. Vừa ăn chúng tôi lại vừa tám chuyện đủ thứ trên trời dưới đất. Thời sinh viên vui nhất chỉ có vậy, tìm được đám tri kỷ của mình mà cùng nhau luyên thuyên không biết chán suốt buổi chiều.

Mùa hè đến rồi, tôi biết điều đó bởi cây hoa phượng vĩ bên đường đã nở đỏ rực, cây mai nhật cũng trổ cành vàng ươm. Nhìn chúng tôi lại nhớ đến mùa hè năm cấp 2, cấp 3. Lúc đó hè nào tôi cũng đi học bồi dưỡng, đi học thêm rồi cũng tụ tập cùng đám bạn thân vui chơi, ăn uống.

diu_dang_1

Đi học đúng là vui thật, vui vì có đám ất ơ đó đã chịu làm bạn với tôi và cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc đẹp trong cuộc sống.

Bài viết này có vẻ mang nhiều hoài niệm nhỉ, nhưng cũng là những hoài niệm đẹp nhất trong cuộc đời tôi. Chúng ta ai cũng có khoảng thời gian tươi đẹp gắn bó bên mái trường, gắn bó với sách vở, deadline, với bài tập nhưng cũng lại có những khoảnh khắc vui vẻ, hạnh phúc bên bạn bè.

Mấy đứa à, sau này cho dù chúng ta rời xa mái trường thì cũng hãy giữ liên lạc với nhau nhé tụi bây. Cùng nhau ngồi ăn bánh tráng ngồi tám chuyện nha.

Hoài niệm là một thứ gì đó bất chợt lại có thể làm ta thơ thẩn nhớ lại, thơ thẩn cười rồi lại thơ thẩn buồn, sao thời gian trôi qua nhanh thế. Vậy là tôi phải trường thành rồi ư?

© Sông Cạn - blogradio.vn

Xem thêm: 10 bài học thực tế cuộc sống sẽ dạy bạn | Góc Suy Ngẫm

Sông Cạn

Hãy sống như một bông hoa dại

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

back to top