Ta nghe tiếng bốn mùa để thấy những phai dấu mỗi mùa xưa
2022-11-15 01:20
Tác giả:
Vĩnh Thanh
blogradio.vn - Mỗi năm mỗi lớn, sự vội vã của dòng đời cuốn ta khỏi những phút lắng đọng. Ta tự dày vò trong những câu hỏi tưởng chừng không có lời giải, ta đánh rơi một khoảng lặng của bản thân tự bao giờ. Mùa qua, lòng người thay đổi, ta lớn dần lên trong những phai dấu mỗi mùa xưa.
***
Năm tháng dần trôi, cuộc sống thay đổi, làm thế nào để ta biết mình cũng đã đổi thay?
Xin hãy nghe tiếng ve gọi hè. những thân thương, quen thuộc một thời học sinh, ta ôm trọn cả lòng háo hức chờ hè về. Ta muốn thả mình trên những triền đê, hòa trong màu vàng ươm của lúa chín, say đắm chạy theo những tiếng sáo diều. Nhiều năm qua đi, lòng chẳng còn xao xuyến trước tiếng ve hôm nào, ta quên cả mùa hè, sắp quên cả một vùng ký ức. Cuộc sống hối hả, dòng đời xuôi ngược, mùa hè trong ta im ắng lạ thường.
Xin hãy thả mình vào hương hoa sữa mùa thu. Ta có thấy nhớ những lúc “lá ngoài đường rụng nhiều” trên con đường đầy “mơn man của buổi tựu trường”? Ta đã từng vừa nuối tiếc cánh diều tiếng sáo vừa nôn nao trước ngày gặp lại thầy cô, bè bạn, bảng đen, phấn trắng?
Ta có những phút mơ màng ngắm nhìn cây hoa sữa buồn man mác qua khung cửa sổ lớp học? Rồi năm tháng dần qua, ta chỉ thấy cái hanh khô đã cũ, thấy lòng buồn mà thả trôi theo những cánh hoa sữa li ti. Một phút giây nào đó, ta có thấy cuộc sống mình còn chẳng được chậm rãi, nhẹ nhàng như cái sự thong thả bay bay của cánh hoa ấy?
Xin hãy một lần dừng lại nhắm mắt giữa bầu trời đông. Có ai mà chưa một lần nép sau lưng bố mẹ trên chiếc xe đạp cũ, xé màn sương mờ mỗi sáng sớm mai đi học? Nào là đôi má đỏ ửng khô ráp vì gió rét, là đôi bàn tay cuộn tròn thật sâu trong túi áo khoác mẹ, là bắp ngô luộc buổi sáng thơm lừng ngay góc quen cổng trường.
Qua thật nhiều những mùa đông nữa, ta đã chẳng còn đủ bé bỏng để được ngồi sau xe mẹ, chẳng còn ánh mắt hấp háy chờ một bắp ngô nóng mỗi sớm đông. Ta chán nản và ghét bỏ cái rét cắt da cắt thịt, ta vội vàng muốn đi nhanh qua một mùa đông nữa.
Xin hãy hòa mình trong dòng người dưới sân ga chờ chuyến tàu Tết. Những cái Tết xưa, ta chỉ mong được mau lớn, ta muốn quần áo đẹp, những bao lì xì đỏ chói. Ta muốn cuộn mình cạnh bếp lửa canh nồi bánh chưng, muốn lon ton theo mẹ ghé những sạp hàng Tết đủ màu sắc nơi phố huyện.
Ta nhớ hay quên những ngày được ngồi trong vòng tay của bố, rong ruổi trên chuyến xe chúc Tết thật rộn ràng. Thêm những cái Tết nữa, ta bất chợt thấy xao xuyến khi đứng giữa sân ga chờ tàu đến, ta biết phía trước có một niềm hạnh phúc là nhà. Áo mới chẳng cần, lì xì chẳng ngóng, chỉ mong được trở về bình yên trong vòng tay bố mẹ, ăn một bữa cơm tất niên đầm ấm đong đầy.
Ta bỏ lại những cuộc vui bạn bè để được cùng mẹ đi chợ, cùng bố gói bánh chưng, ta thấy mình đủ lớn khi tự tay cắm bình hoa Tết. Đêm giao thừa, ta không còn là cô bé hân hoan cười đùa chờ tiếng pháo nổ, ta chỉ mong sự trọn vẹn gia đình mỗi năm Tết về.
Mỗi năm mỗi lớn, sự vội vã của dòng đời cuốn ta khỏi những phút lắng đọng. Ta tự dày vò trong những câu hỏi tưởng chừng không có lời giải, ta đánh rơi một khoảng lặng của bản thân tự bao giờ. Mùa qua, lòng người thay đổi, ta lớn dần lên trong những phai dấu mỗi mùa xưa.
© Vĩnh Thanh - blogradio.vn
Xem thêm: Chênh vênh nỗi nhớ mùa thu | Radio Tình yêu
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.