Ta đã bỏ lỡ bao nhiêu mùa thu?
2022-11-03 01:20
Tác giả: Linh Hương
blogradio.vn - Mùa yêu, mùa của sự yêu thương chia sẻ, mùa lãng mạn nhất của năm nhưng cũng là mùa ngắn nhất của năm, đời này chúng ta chỉ có một lần tuổi trẻ vậy ta đã bỏ lỡ bao nhiêu mùa thu rồi? Hãy yêu lấy chính mình, yêu lấy cảm xúc của mình. Mùa thu, mùa yêu đến rồi còn chần chừ gì nữa hãy cùng nắm tay nhau đi ngắm lá rụng, hít cái mùi thơm của hoa sữa, sưởi chút nắng vàng đầu thu và nếm chút cốm Làng Vòng món quà bình dị của Hà Nội nhé.
***
Gió khẽ lùa qua những tán lá, những tia nắng len lỏi chen chúc nhau chiếu xuyên qua những bóng cây tạo thành từng tia sáng vàng ruộm xuống như đang âu yếm bờ vai mỏng manh đầy yếu ớt của tôi.
Một mùa thu nữa lại đến, một mùa yêu nữa lại bắt đầu, không tự nhiên mà chúng ta lại đặt tên cho mùa thu là mùa yêu. Là người miền Bắc nói chung và là người Hà Nội nói riêng nhắc đến mùa thu hẳn ta không thể nhắc đến cái tiết trời không đâu bằng được mùa thu Hà Nội, mùa thu một mùa dịu dàng đầy bí ẩn và quyến rũ làm sao quên được những buổi sáng cuối tuần với cái tiết trời nhẹ nhàng nắng vàng lướt nhẹ trên khắp các con phố trời xanh biếc và cao vút làm nền cho những đám mây thỏa thích bay lượn tự do và tôi cũng như những đám mây kia tôi ngồi sau xe của Hương - người bạn thân thời đại học vào mùa này mà không ra đường phải nói là rất có lỗi với thời tiết.
Đi dọc con phố Nguyễn Du không mệnh danh là “con đường hoa sữa” của Hà Nội đây chắc sẽ là con phố thơm nhất với mùi hoa sữa nồng nàn nở rộ khắp con phố đâu đâu cũng thấy sắc hương tràn ngập như xoa dịu bớt lớp vỏ bọc cứng rắn của chính những người đang gồng mình mạnh mẽ mà đến đây ai ai cũng nhẹ nhàng, dễ chịu không thể tả được.
Mùa thu là mùa khởi đầu cho một tình yêu chớm nở khi thiên thời địa lợi ủng hộ ta tìm một nửa kia của chính mình thì tại sao ta lại cô quạnh ? Có phải ta đã quá ích kỉ?
Ta không thể chia sẻ những lúc ta mềm yếu, cứ gồng mình mạnh mẽ mãi vậy sao? Một năm có 4 mùa, vậy tại sao cứ vào mùa thu thì ta lại mới có cảm giác cần được yêu, muốn được yêu thương chia sẻ mãnh liệt như vậy phải chăng chính ta cũng không biết biết được bản thân mình đang cần một bờ vai đến thế, bản thân mình cũng có lúc yếu đuối đến thế.
Mùa thu diệu kì vậy sao? Là mùa thu đã mang đến những tia nắng vàng xuyên thấu tâm hồn cô quạnh của ta để ta thấy được “À mình cần người đến vậy”.
Mùa thu đã mang đến những cơn gió se lạnh lùa khẽ qua bờ vai mỏng của ta để ta trút hết được những gánh nặng của chuyện đời chuyện người để ta lại tìm một người để sưởi ấm đôi vai gầy này, là mùa thu đã mang đến cho ta những chiếc là vàng, những bông hoa sữa mùi thơm nức mũi mà không có một loại nước thơm nào lại cho ta có cảm giác được yêu được xoa dịu tâm hồn nhiều đến như vậy
Mùa yêu, mùa của sự yêu thương chia sẻ, mùa lãng mạn nhất của năm nhưng cũng là mùa ngắn nhất của năm, đời này chúng ta chỉ có một lần tuổi trẻ vậy ta đã bỏ lỡ bao nhiêu mùa thu rồi? Định để tuổi trẻ trôi qua như những chiếc lá rụng ngoài kia sao? Hãy yêu lấy chính mình, yêu lấy cảm xúc của mình. Mùa thu, mùa yêu đến rồi còn chần chừ gì nữa hãy cùng nắm tay nhau đi ngắm lá rụng, hít cái mùi thơm của hoa sữa, sưởi chút nắng vàng đầu thu và nếm chút cốm Làng Vòng món quà bình dị của Hà Nội nhé.
© Linh Hương - blogradio.vn
Xem thêm: Những vết thương rồi sẽ lành thôi em à | Radio Tâm sự
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Thân gửi, anh yêu em
Nhưng chẳng có từ ngữ nào đủ để miêu tả nỗi nhớ ấy, và càng viết thì anh càng thấy mình rơi vào trong nó sâu hơn. Giờ đây anh đã hiểu nỗi lòng của những người yêu xa, anh muốn ôm và hôn em nhiều hơn bao giờ hết.
Tết là đừng xa nhau
Cái niềm ao ước đó cứ làm bác Ba trăn trở hoài mỗi khi từ tết xuất hiện, mong sao tết là tất cả được gần gũi bên nhau. Tết là đừng làm mọi người phải cách xa, vậy mà bác cứ ước hoài cũng có được đâu, là vì vậy đó.
Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường
Người yêu hiện tại của em, anh ấy đã chứng kiến mọi thứ. Anh ấy đã an ủi và chăm sóc em khi em yếu đuối nhất, và em không thể ngừng tự hỏi: Tại sao em lại phải gắn bó với người chồng bạo lực, trong khi em có thể tìm được hạnh phúc thực sự?
Dịu dàng trong đời (Phần 5)
Cô từng nghe qua một câu nói: “Đến một lúc nào đó bạn sẽ phải bật khóc trước lựa chọn của bạn”, chuyện của Ngọc cũng vậy chuyện của cô cũng thế, mãi đến sau này cô mới có thể hiểu ra những điều này. Cô tổn thương người mình yêu cũng tổn thương cả chính mình
Những chuyện đến với mình đều là cái duyên
Cách tiếp nhận, xử lý các vấn đề của mỗi người cũng khác nhau. Những người cảm tính, bồng bột, xốc nổi thì hành động thường thái quá khi đối diện với sự việc. Còn những người chín chắn hơn, trải nghiệm hơn, trưởng thành hơn họ sẽ bình tĩnh để đối đáp.
Bãi sông Hồng
Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới, Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng. Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong, Thuyền ai đó mong về lại bến xưa.
Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể
Người EQ cao không dễ dàng chia sẻ 3 điều này với người khác. Họ luôn biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.
Vì còn thương nên còn vương
Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.
Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa
Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.
Dịu dàng trong đời (Phần 4)
Khi anh mở lời muốn tiến xa hơn, cô vui vẻ nhưng lại không dám tin, cô lại lùi lại, nhưng khi anh nói: “khi nào em muốn nói anh sẽ nghe” thì cô đã không còn do dự nữa rồi. Hẹn anh hôm nay là muốn kể cho anh quá khứ của cô, lại muốn cùng cho anh danh phận.