Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Chẳng còn cơ hội nào cho anh và em quay lại

2022-11-04 01:20

Tác giả: Vĩnh Thanh


blogradio.vn - Khi cuộc sống bắt đầu với việc thiếu đi hai chữ chúng ta, em tự nhủ mình sẽ quay lại như trước khi có anh, rằng chỉ một giây trước khi hai ta gặp gỡ, em sẽ rẽ sang một chặng đường mới không có anh và nỗi đau chưa lành ấy. Nhưng rồi càng vùi đầu đi tìm con người cũ, em càng đau đớn chấp nhận rằng em của trước kia đã theo anh và tình yêu đi mất. Cuộc đời này, đã chẳng còn cánh cửa nào cho cả em, anh và tình yêu của chúng ta quay trở lại.

***

Em ngồi một mình trong quán cà phê cũ, những dòng ký ức về anh, em, chúng ta cuồn cuộn bóp nghẹt trái tim.

Em tự hỏi là do anh hết yêu hay chúng ta đã xác định không có kết quả ngay từ khi bắt đầu. Em không biết đặt dấu hỏi hay dấu chấm than cho những dòng suy nghĩ trong mình: rối bời, bừa bộn. 

Nhiều lúc em tự huyễn hoặc bản thân, là do ngày một trưởng thành nên em dần dịu dàng, trầm lắng, nữ tính, nhưng đến lúc không có anh bên cạnh, em mới biết sự nhẹ nhàng của mình chẳng hợp với sự cô đơn giữa cơn bão lòng em có. 

Em cũng từng thử qua vài quán mới, nhấp một ly capuchino và tưởng tượng anh vẫn ngồi cạnh lau vết cà phê trên bờ môi ướt, nhưng rồi em phát hiện vị đắng trong ly đen đá anh từng uống mới là thứ xoa dịu tâm hồn. 

Em từng ghét mỗi lần thấy anh cạnh điếu thuốc, em ngoảnh mặt chối từ những nụ hôn mang hơi thuốc nhàn nhạt; bỗng một ngày dừng đèn đỏ ngay quán xá ven đường, em tự lẩm bẩm “à có bán hiệu thuốc anh hút”. 

quan-he-hoan-hao-7

Em nghĩ mình có thể tiếp tục nhâm nhi vài ly rượu mạnh, nửa say nửa tỉnh để quên anh, nhưng rồi những đau đớn lại kéo em về góc quán nhỏ ven sông, nơi có người từng tựa đầu ngắm sao và suy nghĩ miên man về tương lai có dấu chân hai đứa.

Em không chối từ rằng mình đã thấy anh quay lại trong những giấc mơ chập chờn, rồi lại khóc ướt đẫm vì những tổn thương em đã nhận. Em nhớ những cái vuốt tóc, những nụ hôn nhẹ, cánh tay dịu dàng kéo em vào lồng ngực. Em sợ đôi bàn chân dứt khoát bước vội lên phía trước, sợ đôi bàn tay thà buông thõng cũng chẳng chịu nắm lấy tay em thêm. 

Đã có người từng cùng em nói chuyện điện thoại đến khi mệt nhoài, lặng im ôm trọn mọi mỏi mệt, buồn bã của em. Cũng chính người ấy sau này càng hờ hững mỗi lần em tâm sự, thả trôi em cùng sự hụt hẫng. Đã có anh từng giữ chặt tay em không cho buông khi em giận dỗi, rồi đến một ngày lại chẳng nhớ em đã không còn tựa đầu lên vai trên chiếc xe và cung đường cũ. Những thói quen của em, từng là niềm vui của ai đó, lại thành nỗi nặng nề khó chịu làm chúng ta dần xa nhau hơn.

dung-ban-re-long-tu-trong-de-doi-lay-tinh-yeu-758x487

Khi cuộc sống bắt đầu với việc thiếu đi hai chữ chúng ta, em tự nhủ mình sẽ quay lại như trước khi có anh, rằng chỉ một giây trước khi hai ta gặp gỡ, em sẽ rẽ sang một chặng đường mới không có anh và nỗi đau chưa lành ấy. Nhưng rồi càng vùi đầu đi tìm con người cũ, em càng đau đớn chấp nhận rằng em của trước kia đã theo anh và tình yêu đi mất. Cuộc đời này, đã chẳng còn cánh cửa nào cho cả em, anh và tình yêu của chúng ta quay trở lại.

© Vĩnh Thanh - blogradio.vn

Xem thêm: Những vết thương rồi sẽ lành thôi em à | Radio Tâm sự

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những ngày mưa ấy

Những ngày mưa ấy

Từng hạt rơi tí tách Chẳng giống như năm ấy Giờ tan học, cậu cùng tôi Vui đùa dưới cơn mưa?

Ước về tuổi thơ

Ước về tuổi thơ

Ba mẹ nghèo rám nắng hết làn da Tuổi thơ tôi là các buổi la cà Nào đồng rộng, bến phà, qua rừng rú

Một thoáng đầu thu

Một thoáng đầu thu

Cái cảm giác đấy tôi không bao giờ quên được, nó thực sự đã lưu giấu trong trí óc, thâm tâm tôi. Thiết nghĩ, chắc hẳn mùa thu là mùa đẹp nhất, mang lại cảm giác yên bình nhất khi trải qua những ngày tháng đầu mà tôi bước chân ra ngoài đời và trải nghiệm.

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 4)

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 4)

Em khổ sở, em đau đớn, người ngoài biết, cả thiên hạ biết, duy chỉ có người ngày ngày nói yêu em là không hề biết điều gì, em thà nhờ tới một người ngoài còn hơn là anh. Anh đối với em không đáng đến mức, em không muốn liên quan bất kì điều gì đến anh.

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 3)

Nếu có kiếp sau nguyện xin không trùng phùng (Phần 3)

Trái tim anh chỉ thuộc về Hà Lam, một khi cô bước ra rồi anh sẽ đóng chặt trái tim cất nó vào nơi lạnh giá nhất, không ai có thể khiến trái tim anh rung động một lần nữa.

Chặng đường tôi lớn

Chặng đường tôi lớn

Tôi bây giờ không được tính là yêu đời, nhưng tôi cũng biết thế nào là hạnh phúc. Thay vì mơ mộng trở thành nhà văn như 5 năm trước, tôi của hiện tại mơ ước được sống lặng lẽ với công việc nhân viên văn phòng bình thường

Gặp nhau khi hai ta đã trưởng thành

Gặp nhau khi hai ta đã trưởng thành

Một tình yêu đẹp trong đời tôi với một người hoàn hảo. Có lẽ chính sự hoàn hảo của anh ấy đã chia cắt chúng tôi nhưng tôi vẫn mãi nhớ về anh và những điều đẹp đẽ nhất. Tôi vẫn yêu anh và chờ anh đến ngày hai người có thể nắm tay đi hết cuộc đời.

An nhiên bạn nhé

An nhiên bạn nhé

Rực rỡ khắp nơi nơi Cứ an nhiên bạn nhé Tĩnh tâm tự đáy lòng Hoa bình an sẽ nở Một mai này, biết không?

Tấm lòng người chiến binh

Tấm lòng người chiến binh

Tấm lòng người cựu chiến binh Sắt son chung thủy nặng tình nước non Mấy mươi năm chí không mòn Gian nan thử thách vẫn còn hôm nay.

Về hang Pác Bó

Về hang Pác Bó

Cột mốc biên cương nơi Bác hôn đất mẹ Sau bao năm hải ngoại nước ngoài Bàn đá, sàn nằm nơi Người tĩnh tại Giản dị đơn sơ vĩ đại làm sao.

back to top