Sài Gòn luôn mở lòng sao ta còn chưa gõ cửa
2019-03-01 01:24
Tác giả:
Có những ngày cô đơn đến chênh vênh, tâm tình lạc lõng đến chơi vơi trong mớ suy nghĩ hỗn độn và bừa bộn, chân buồn không nhấc, mắt nhắm hờ để mọi thứ trôi, mặc cho gánh nặng áo cơm, sự nghiệp, công việc ghì nặng lấy đôi vai... Ngoài kia ồn ào, vồ vập, bon chen và hối hả khiến người ta mong mỏi một lần vùng vẫy điên cuồng, bỏ đi thật xa thoát khỏi Sài gòn theo tiếng gọi của những giấc mơ hoang. Nhưng một ngày, khi xa nhau mới biết mình còn nhớ vì nhớ nhau ta giữ lại cho nhau, bất chợt nhận ra tim này vẫn còn đó sự bình dị từ những điều giản đơn giữa lòng Sài Thành như thuở mới vào yêu. Em! Bình yên là một sự lựa chọn không phải là một hoàn cảnh, Sài Gòn có nhiều mặt nhưng quan trọng sự chọn lựa của bạn là gì để có được sự yên bình.
Đó là một chiều man mác, gió hanh hanh đủ làm phổi lạnh, tôi bỏ lại sau lưng con đường vốn dẫn lối về căn gác nhỏ, ộp ẹp đã quá đỗi quen thuộc. Màu kí ức dần loang lỗ trên bức tranh hoài niệm. Những hạt bé tí, con con, rồi chốc chốc hạt lại lơ thơ, phất phơ dần dần hiện ra và lấp đầy những khoảng trống, tạo nên bức tranh của những cơn mưa thu.

Art Director: ThaiThanh Do
Mưa Sài Gòn vào độ này cũng trở mình khác hẳn. Mưa không ồ ạt như cuối mùa càng không vội vã thoáng qua như những ngày đầu khiến người ta còn chưa kịp lưu luyến. Hạt mưa rỉ rít, tả tơi không vơi không cạn có thế mà duy trì nhịp điệu ổn định trên những tán cây, mưa xuyên xuống con đường thưa thớt như trong ngày bão, mưa bay bay trên những mái ngói thấp lụp xụp rêu xanh, mưa giăng giăng khắp góc phố nhỏ. Đâu đó những bông bằng lăng tím rịm không giữ nổi cho riêng mình đành nghiên người trút xuống những tiếng tong tong thật thanh thoát thật nhẹ nhàng. Có cơn gió lạ ghé sang thoáng cái mấy cánh hoa rơi vương vãi trên nền đá lạnh lẽo, xem ra lại rất ăn rơ với bản nhạc Trịnh du dương:
"Em còn nhớ hay đã quên
Thành phố có những ước mơ
Vẫn sống thiết tha
Vẫn lấp lánh hoa trên đường đi”
Mưa làm mọi thứ trở nên mờ ảo, không khí trở nên sền sệt và se se lạnh khiến đôi tay bất giác kiếm tìm hơi ấm, trong làn túi áo mỏng…
Cuối cùng chiếc xe buýt cũng đã tới, tiếng xe mãi lớn dần, tôi chầm chậm bước lên buýt Sài Gòn như người vừa tỉnh khỏi cơn mộng, xe chạy dần xa màu hoa tím cũng dần nhạt nhòa, chỉ còn vài giọt mưa đọng lại trên cửa kính tạo thành những vệt dài, chảy xuống phía dưới mất hút tầm mắt. Với cái giá sinh viên 2000 đồng/1 lượt, khiến người ta không cần bận tâm đến chi phí cuộc dạo chơi cho bản thân. Tôi ngồi xuống, nơi lý tưởng chỉ cần cạnh bên cửa sổ là được.

Thật ra rời bỏ sự xô bồ, rộn ràng thường lệ lòng Sài Gòn lắm lúc lại trở về dịu dàng như phụ nữ đúng mực và hiền hậu. Mộc mạc chân thành mà cũng rất đỗi mộng mơ. Những cơn mưa thu như thế đã rửa trôi đi lớp phấn son lòe loẹt để hiện ra một khuôn mặt với vẻ đẹp trầm mặc phôi pha mà lại sâu sắc tình, chỉ cần nhìn thế thôi người ta cũng đủ say cả một cuộc đời. Ngắm Sài Gòn trong lòng Sài Gòn, chạm vào khuôn mặt Sài Gòn, lúc này đây tâm hồn cứ lâng lâng khó tả, một nỗi niềm bâng quơ thoáng qua, rồi chút sầu muộn hằng ngày cũng dần xa, lòng vui như con trẻ nhận được quà, tâm tình có chút mới lạ như chính mình vừa được khám phá điều rất xa rồi, mà ngỡ ngàng bấy lâu nay không nhận ra, có lẽ dòng đời quá hối hả hay do bản thân tự mình đặt ra những cái ‘bao’ quá an toàn mà phớt lờ mọi thứ xung quanh và cả Sài Gòn.
Tôi riết lấy hơi thở, miên man đắm chìm vào cảm xúc mới toanh nhưng ấm lòng nhẹ nhõm. Chẳng biết từ khi nào tôi quên đi những dòng tin nhắn tin tin và ánh sáng chói mắt từ màn hình điện thoại, chỉ nhớ rằng tôi có hẹn với em vào những chiều mưa thu như thế...
Từ nay quyết giữ đôi tình riêng với thành phố này. Sài Gòn vẫn đứng đó vẫn lắng nghe và chờ người đến bắt câu chuyện của chính mình. Ngày xa em mảnh hồn chia thành hai nửa, nửa cho quê nhà, phần còn lại cho Em. Sài Gòn luôn mở lòng sao ta còn chưa gõ cửa. Mau đi thôi, thu lại ngả chiều hôm, ánh tà dương buông dần phía xa và tiếng mưa càng gần hơn trên những mái nhà.
© Thơ Thơ – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

3 thói quen của người có tinh thần tốt, ắt đón nhiều may mắn, phước lành
Những người có tâm thái tốt thường có 3 thói quen tốt dưới đây, chỉ cần một thói quen thôi cũng đã rất tuyệt vời.

Cuộc sống như cơn mưa, người khôn ngoan cầm ô và tiến về phía trước
Mọi thứ sẽ biến chuyển và cuối cùng sẽ ngọt ngào. Chỉ cần bạn đủ kiên cường, đủ dũng cảm, thủy triều sẽ rút, đường lầy sẽ khô, trời âm u sẽ sáng, những điều tốt đẹp bạn mong muốn sẽ từ từ đến.

Phía sau một người phụ nữ…
Người phụ nữ hạnh phúc là khi gương mặt họ luôn toát lên vẻ rạng rỡ, tươi tắn, thần thái tự nhiên. Họ hạnh phúc là vì người đàn ông phía sau họ cũng hạnh phúc.

Tháng 3 rồi…
Tháng 3 rồi, hoa gạo cứ đỏ tươi Đỏ như màu của những lời ước hẹn Như đôi gò má ai kia lúc thẹn Cháy cả vùng trời cháy cả những giấc mơ

Tình em da diết hương tràm
Có những lần, mải miết với khung cảnh thanh bình, lãng mạn, tôi và em quên cả hoàng hôn đang thấp thoáng trên dòng kênh. Hai đứa về nhà khi trời đã tối om. Tôi ngồi ngắm em trong bóng đêm để nghe tim mình thổn thức, dạt dào tình yêu…

Phố thị xa hoa những mảng màu
Chiều tan làm trên dòng đường hối hả, có phút giây nào bạn chợt tranh thủ lấy ít phút dừng đèn đỏ mà ngắm nhìn người xe ngược xuôi vội vã, ngắm nhìn những mảnh đời mưu sinh trên chốn đô thị này chưa? Ngắm cùng tôi nhé!

Tướng lông mày trăng non tiết lộ điều gì về tài vận của một người?
Người sở hữu tướng lông mày trăng non sẽ có tài vận như thế nào?

Thanh xuân anh nợ em một người
Tôi tự nhủ mình phải quên đi, thế nhưng mỗi lần gặp anh, trái tim tôi lại không nghe lời. Anh kể về cô ấy với ánh mắt sáng rực như sao trời, còn tôi thì chỉ biết nhìn anh, lòng đầy những cơn mưa không tạnh.

Nơi bình yên
Hay những khi có chút tóp mỡ, má lại làm món canh tóp mỡ hành thơm lừng, cả nhà xúm xít bên mâm cơm, tiếng cười nói rộn rã. Hương vị ấy, đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ lại, tôi vẫn thấy như còn vương vấn trên đầu lưỡi, như một thứ gia vị níu giữ những tháng ngày ấu thơ.

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con…
Thỉnh thoảng mẹ gọi điện nhắc nhở chuyện ăn uống, nghỉ ngủ, công việc của tôi. Mẹ buồn khi tôi cứ đi biền biệt, mẹ đau lần tôi vấp ngã. Những lời dạy xưa của mẹ giúp tôi đứng lên, bước tiếp trên con đường đời đầy chông gai, gập ghềnh, đầy xô bồ, bon chen...