Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vì Sài Gòn, chúng ta lạc nhau phải không?

2019-01-26 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Cả tuổi thơ bên nhau, nhưng mất nhau vì hai chữ " Sài Gòn". Không trách Sài Gòn mộng mị, chỉ trách năm xưa cố chấp quá điên rồ.

***

Ngay khi ngồi viết những dòng này, tôi cảm giác mình vẫn còn nhiều xúc động. Cảm thấy khóe mắt cay nồng mùi của sự tổn thương.

Mối tình đầu của tôi, khi ấy tôi 16 tuổi. Chúng tôi là đôi bạn thân, là thanh mai trúc mã, cùng học chung từ những năm cấp 1, rồi cấp 2, cùng nhau đến trường, cùng nhau lớn lên.

Những ngày đầu ôn thi vào cấp 3 ở tỉnh, khi đang đứng ở lầu 2, nhìn xuống sân trường thấy cậu ấy, lòng tôi xao xuyến đến lạ. Rồi cảm giác sắp khóc đến nơi, thấy một người bạn thân ở một nơi xa lạ, lòng bỗng vui đến diệu kỳ.

Rồi chúng tôi cùng ôn thi cùng nhau, nhưng chỉ có một mình tôi thi đậu, cậu thì trượt. Cậu học trường kế bên.

Tôi ở trọ, còn cậu ấy ở nhà người quen.

Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn biên thư cho nhau, rồi cưa cẩm nhau.

Rồi cuối năm đó, vào mùa giáng sinh, cậu ấy tỏ tình.

Năm đó, chúng tôi vẫn chưa xài điện thoại di động, thường là thư tay hoặc gọi bằng điện thoại ở bưu điện.

Hôm giáng sinh, cậu ấy chở tôi dạo một vòng thành phố nhỏ, rồi khi đến gần đến xóm trọ, cậu ấy nói: "Mình cùng xuống tản bộ nhé."

Rồi chúng tôi im lặng bên cạnh nhau, không ai nói lời nào, cho đến khi cậu ấy hỏi: "Chúng ta có thể nâng mức tình bạn lên một nấc được không?"

Rồi như một đứa trẻ được cho một viên kẹo nhỏ, lòng tôi vui sướng. Lòng cũng thầm hiểu là cậu ấy tỏ tình mình. Nhưng nỗi niềm cô gái mới lớn, tôi e ngại trả lời: "Mai mình trả lời cậu nhé!"

Cả đêm đó, tôi nghĩ về cậu ấy.

Trưa ngày hôm sau, khi tan học về, tôi ghé bưu điện gọi cho cậu ấy, khi nghe cậu ấy alo từ đầu dây bên kia, tôi nói mình đồgg ý đồng ý rồi cúp máy.

Rồi chứng tôi trở thành người yêu của nhau từ dạo đó.

Vì Sài Gòn, chúng ta lạc nhau phải không?

3 năm cấp 3 của chúng tôi trôi qua thật êm đềm. Rồi đến khi thi Đại học. Tôi đậu một trường ở Sài Gòn. Còn cậu ấy lại trượt, cậu ấy ôn thi tiếp cho mùa năm sau.

Khoảng thời gian học đại học, tình cảm của chúng tôi vẫn êm đềm như thế, mỗi ngày tôi đều viết nhật kí cho cậu ấy, chúng tôi hỏi thăm nhau, động viên nhau và cùng nghĩ về tương lai chung lối.

Êm đềm là dù có cãi nhau năm bảy trận, nói trăm lời chia tay rồi lại hối hận, rồi thì sau tất cả chúng tôi lại làm huề, như những đứa trẻ được vỗ về là sẽ dịu êm.

Rồi thì chúng tôi đều tốt nghiệp Đại học, sau khi tốt nghiệp tôi kiên trì ở Sài Gòn. Còn cậu ấy thích môi trường ở quê.

Lúc đó, lưng chừng tuổi 22, ương bướng và cố chấp. Tôi không nghe lời ba mẹ, và cả cậu ấy. Ba mẹ tôi rất quý cậu ấy, nên có khuyên tôi về quê lập nghiệp, cùng cậu ấy xây đắp một gia đình, nhưng tồi từ chối, không phải vì hết tình cảm với cậu ấy, mà suy nghĩ lúc đó, trong tôi chỉ có một câu: "Phải ở lại Sài Gòn."

Rồi tình cảm chúng tôi dần dần rạn nứt. Không thể cứu vãn. Cậu có lên Sài Gòn tìm tôi mấy lần, nhưng tôi vẫn kiên quyết ở lại. Chúng tôi mất nhau từ đó.

Viết tới đây rồi, lòng tự nhiên quặn thắt, nhớ lại khoảnh khắc cậu ấy khóc khi muốn tôi về quê, sao lòng đau đến tột cùng.

Ngay thời điểm này, sau 6 năm kể từ ngày đó, lòng vẫn cảm thấy có lỗi, cảm thấy tuổi trẻ năm xưa thật là hoang phí khi không cố gắng bước tiếp cùng cậu ấy để cho mối tình năm xưa viên mãn.

Rồi tôi tự lấy lí do là có duyên không nợ để tự mình vùi trong nỗi nhớ, tự mình vượt qua những tháng ngày mất cậu ấy.

Cách đây hai năm, tôi thông báo với cậu ấy tôi đi lấy chồng.

Cậu ấy chúc tôi hạnh phúc.

Cậu ấy biên cho tôi một mail thật dài trước khi cưới:

"Hãy sống thật hạnh phúc, tiếc là chúng ta không cùng chí hướng, đã có thời gian bên cạnh nhau thật lâu nhưng vẫn chưa hiểu hết nhau. Hi vọng anh ấy sẽ làm B hạnh phúc, vì dù thế nào, bạn cũng xứng đáng như thế, hãy là cô dâu thật xinh đẹp trong ngày cưới, hãy thật hạnh phúc nhé. Những ước mơ của B năm xưa, hãy cùng anh ấy thực hiện, hãy nói với anh ấy rằng B thích được ngắm hoa ngoài hiên, ngắm mặt trời mọc cùng anh ấy mỗi sáng, điều mà T sẽ không bao giờ làm được cho B nữa. Hãy nói những món B thích ăn để anh ấy biết, hãy kể về những bài hát B thích nghe, dù có thể anh ấy hát không hay nhưng anh ấy sẽ học vì B mỗi ngày. T tin, người B chọn, sẽ có bờ vai vững chắc cho B tựa vào, sẽ cũng B vượt qua nhiều giông bão của cuộc đời. T thành tâm chúc phúc."

Đọc mail cậu ấy xong, tôi khóc một trận như mưa. Cả kí ức tuổi thơ, của tôi có cậu. Nhưng từ hôm đó về sau, tôi cất cậu trong một góc nhỏ. Thật trân trọng như những ngày xưa

Giờ đây, cả hai chúng tôi, đều có gia đình riêng, tôi hạnh phúc và chắc chắn cậu ấy cũng thế, vì cậu ấy xứng đáng.

Hôm nay lại muốn nhắn gửi cho cậu ấy tại đây, chúc cậu cuộc sống hạnh phúc, sung túc, bình an mãi mãi.

Nếu có đọc được, vô tình thấy mình của ngày xưa trong đó, thì nhớ mỉm cười, vì mọi chuyện ngày xưa đã qua cậu nhé!

Một buổi chiều lạc lối và nhớ chúng ta của ngày xưa.

Sài Gòn...

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác

Người có 4 thói quen này ngày càng trẻ trung, quyến rũ bất chấp tuổi tác

Một người phụ nữ có thể rũ bỏ sự nông nổi và non nớt theo thời gian, vẻ đẹp cuối cùng mà cô ấy sở hữu thường không thể tách rời những thói quen tốt dưới đây, giúp cô ấy thực sự trở thành một người phụ nữ đẹp cả trong lẫn ngoài.

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả

Sự tự chăm sóc chân nằm chính trong những hành động đơn giản, những khoảnh khắc ý thức mà chúng ta tự nguyện dành cho mình. Dưới đây là 9 cách tự chăm sóc hàng ngày hoàn toàn miễn phí nhưng mang lại lợi ích sâu sắc cho sức khỏe tinh thần của bạn.

Một kẻ si tình

Một kẻ si tình

Sợ một ngày người quên đi mất phía sau vẫn có một kẻ yêu thương người vô điều kiện, dù thế nào đi nữa vẫn sẽ đợi chờ, chờ ngày người trở về, ta lại yêu như ngày xưa ấy.

Đất mẹ Cẩm Khê

Đất mẹ Cẩm Khê

Con trở về thăm đất mẹ Cẩm Khê Một miền quê êm đềm như cổ tích Nghe ai hát những lời ru tha thiết Như thuở nào mẹ ru giữa chiều quê

Đêm lặng của những linh hồn thức

Đêm lặng của những linh hồn thức

Không phải là một lời hứa hẹn lãng mạn kiểu phim ảnh, mà là sự chấp nhận trọn vẹn con người thật của nhau, cả những góc tối, những mệt mỏi, những vết sẹo tâm hồn. Đêm đó, không có phép màu nào xảy ra, nhưng có một sợi dây đồng cảm vô hình đã được thắt chặt, bền bỉ và sâu sắc.

Quên đi tình đầu

Quên đi tình đầu

Bao nhiêu cố gắng, sự mệt mỏi và nỗi cô đơn của em nơi xứ người chẳng là gì với anh cả. Nhiều người vẫn bảo em thật khờ dại khi làm tất cả và hi sinh cho anh quá nhiều.

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi

Em bảo rằng em nghèo lắm đó nghe Nghèo cả một đời chẳng có gì để lại Chỉ có chút tình còn vương mang ở lại Tặng lại cho người làm quà cưới ngày mai

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công

Sự kết hợp giữa hạnh phúc và thành công không đến một cách tình cờ mà được xây dựng từ những thói quen hàng ngày có chủ ý.

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa

Mùa hạ của nhiều năm sau, phượng vẫn nở hoa, ve sầu cũng đến. Nhưng dưới bóng cây năm đó chẳng còn bóng dáng của hai cô, cậu học trò và những rung động thanh thuần của tuổi mới lớn, chưa kịp nở hoa đã vội chia xa.

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?

Dù tôi không phản đối việc người trẻ hiện nay phải sống vội để bắt kịp thời đại, nhưng theo tôi, chính việc sống chậm lại sẽ cho ta không gian để lắng nghe bản thân, thấu hiểu chính mình.

back to top