Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những ngày tháng 6 chẳng vội vã

2015-06-30 01:00

Tác giả: Cá Kho


blogradio.vn - Những cơn mưa dầm dề, dai dẳng kéo dài lê thê làm trắng xóa cả một bầu trời. Mưa ở miền quê phố núi, thấy trong lành lắm, nó lặng lẽ, buồn buồn và chầm chậm chứ không ào ạt, vội vã nơi phố thị. Mưa mang vị ngọt của những ngày tháng 6 chẳng vội vã.

***

Gieo mình vào tháng 6
Mưa giăng kín nối về
Anh vỡ òa tiếng khóc
Giật mình tỉnh cơn mê.


Hôm nay trời lại mưa, mưa như của những ngày xưa xa lắm. Người lữ hành cô độc làm bạn với trăng và sao giữa trời phố núi. Đâu đó rả rích tiếng kêu đêm của những con côn trùng thức giấc sau những cơn mưa. Những cơn mưa thành phố với cảm giác lạnh và vội vã vì những con đường đang chìm dần dưới làn bống nước khiến cho người ta cảm nhận được sự khác biệt với mưa phố núi nhiều hơn. Mưa phố núi không giống như mưa Hà Nội, từng hạt mưa dường như táp vào mặt lạnh rát sau những cơn gió, làm cho người lữ hành lòng chùng xuống, lạc lõng và xa vời với ánh trăng. Những cơn mưa dầm dề, dai dẳng kéo dài lê thê làm trắng xóa cả một bầu trời. Mưa ở miền quê phố núi, thấy trong lành lắm, nó lặng lẽ, buồn buồn và chầm chậm chứ không ào ạt, vội vã nơi phố thị. Mưa mang vị ngọt của những ngày tháng 6 chẳng vội vã.

Sáng ... mặt trời dường như vẫn còn chưa muốn thức dậy sau những tiếng gà gáy vang vọng giữa núi rừng, lẩn khuất và hờ hững sau những màn sương sớm để đợi ai đó thức dậy ngắm bình minh. Bất chợt đâu đó có tiếng còi xe vang lên giữa phố núi lặng lẽ, mang hơi thở của thành phố vào lòng trung du lặng lẽ.

mưa rừng

Chiều buông, nắng vàng trong mà chẳng vội vã, cứ thơ thẩn phơi những vạt nắng cuối cùng trên mặt hồ. Xa xa, những chiếc thuyền nan đang êm đềm khua mái chèo chậm rãi, hướng về những nếp nhà sàn thấp thoáng sau những hàng cây nghiêng nghả dưới bóng hoàng hôn. Chợt thấy ... những cánh chim lạc đàn đang chao mình tìm bóng trên mặt nước mênh mông.

Tối ... những đàn chim đang ríu rít tìm về với tổ. Những bếp nửa cuối chiều đã nổi lên, để lại những vệt khói lam chiều hòa mình vào với gió, nối giữa bầu trời và mặt đất. Mặt hồ sóng vỗ ì oạp, làm lẫn ánh trăng giữa làn nước bàng bạc. Xa xa, những nếp nhà sàn đã thấy mùi cơm mới, những ánh đèn cũng vừa được thắp lên như những đốm sáng nhỏ lạc lõng giữa rừng khuya xa vời vợi. Tự nhủ, những niềm tin trong mình lúc nào cũng tồn tại, như những ánh đèn kia luôn sáng giữa núi rừng để người ta thấy hướng đi về.

Đêm ... Ta lạc vào đêm
Cái chạm tay với ánh trăng hờ hững
Ta lạc vào em, bơ vơ lối u huyền
Ta lạc vào ta, một chiều gió thổi
Quên mất lối về, lơ đãng ánh trăng

Đêm ... ánh trăng bàng bạc dường như đang nô đùa với sóng nước trên hồ, những hàng cây rì rào gió thổi lẫn trong tiếng sóng vỗ vào con thuyền đang rẽ nước trong đêm khuya, muốn lắm mong cho đôi chân đừng bao giờ biết mỏi, mong cho lòng luôn rộng mở và tràn đầy lòng yêu thương để đi nữa, đi mãi ... về những khoảng trời xa như con thuyền đang lặng lẽ xông pha về phía trước tràn đầy niềm hi vọng.

Tháng 6, mùa hè lạc mãi. Yên Bái, tặng những người bạn.

© Cá Kho – blogradio.vn


Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio


Cá Kho

Cuộc sống không có thất bại, chẳng qua chỉ là cách nhìn nhận của mỗi người. Hay tin rằng mình luôn là người may mắn và phía trước luôn có một con đường ...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

back to top