Những cây cỏ ruộng không khuất phục
2021-09-08 01:20
Tác giả:
Tớ là Ốc
blogradio.vn - Mấy cây cỏ lớn nhất sẽ gian thân mình ra gánh lấy trận mưa thuốc đến cháy hết da thịt. Vài ngày sau, chúng cũng đã chịu từ bỏ sự sống của mình. Tấm thân chúng giờ đây chỉ là mảnh cỏ khô, gió nhẹ cũng có thể bị thổi trôi đi. Lớp tiếp theo cũng được nhiệm vụ cố mà ôm ấp các em mới nhú lên khỏi đất, bảo vệ các em khỏi sức tàn phá của thuốc cỏ.
***
Tôi dùng từ “cỏ ruộng” để chỉ những cây cỏ dại cùng loài, khác loài sống ở ruộng lúa. Đại loại chúng có những cái tên như: cỏ mật, cỏ gấu, cỏ chỉ, cỏ chát… Tôi cũng không hiểu những cái tên đó bắt nguồn từ đâu.
Chúng có những cái tên đẹp lạ như thế nhưng khổ nỗi lại gắn phải cái tội: “kẻ thù của nhà nông”. Bằng cách nào đó, người nông dân phải diệt chúng bằng được. Tại sao thế nhỉ? Bởi, chúng cản trở sự phát triển của cây lúa - loài cây tạo ra hạt gạo mà chúng ta ăn hằng ngày. Nhà tôi cũng vậy, cũng làm nông và trồng lúa. Cỏ ruộng là thứ khiến mẹ tôi bán mặt cho nước, bán lưng cho trời. Đôi khi đứa lười biếng và không được việc như tôi cũng bị mẹ kéo ra đồng chỉ vì bà không diệt trừ đám cỏ ấy kịp lúc, trước khi chúng phát triển lớn mạnh đến mức hết giải pháp với chúng. Và đương nhiên, đứa sợ ra đồng như tôi cũng theo đó mà “ghét nhổ cỏ ruộng”.
Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi “ghét cỏ ruộng”. Trái lại, tôi lại khâm phục sự kiên cường và vươn lên của chúng. Giá mà tôi có thể học được một nửa cái bản tính ấy của chúng thì hay biết mấy.
Thế, chúng kiên cường đến mức nào mà khiến tôi ngưỡng mộ đến vậy? Tôi sẽ kể cho bạn nghe hành trình phát triển của chúng. Rồi bạn sẽ hiểu tại sao.
.jpg)
Mùa sạ lúa bắt đầu là lúc nước từ nguồn kéo về. Nước ngấm vào da thịt của từng thửa đất khô cằn. Trên đồng đầy những chiếc máy phay. Tiếng máy phay lạch cạch lạch cạch. Bởi cái lưỡi phay chém xuống đất vừa nhanh vừa sắt liên hồi nên chúng côn trùng được một phen nhảy múa loạn xạ, để khỏi bị chém thành từng mảnh thịt ấy mà.
Mùa sạ chẳng khác gì mùa gặt là mấy. Cả hai mùa đều rất nhộn nhịp. Nếu mùa gặt là sự kết thúc bội thu thì mùa sạ lại là sự khởi đầu cho hy vọng. Và từ đó, sự sống của những cây cỏ ruộng bắt đầu.
Cùng với sự phát triển của cây lúa, cỏ ruộng cũng cố len lỏi theo đó mà giành lấy cơ hội sống cho mình. Sâu dưới những lớp đất cứng đến nứt thành từng mảnh, hạt của cỏ dại đã nếm được vị ngọt của dòng nước ngậm phù sa. Chúng hút lấy thứ sinh khí ngọt ngào từ đất mà trỗi dậy, bung mình ra khỏi tấm giáp cứng cáp của đất và đón lấy những hạt nắng đầu tiên.
Cho dù sự chuẩn bị của chúng có hoàn hảo đến đâu thì chúng vẫn là “kẻ thù của nhà nông, kẻ giặc của cây lúa”. Bằng mọi cách, người nông dân phải cố gắng diệt trừ hết chúng thì cây lúa của họ mới tốt tươi. Bởi, nếu cứ để cỏ ruộng phát triển tự nhiên như vậy, với cái sức sinh trưởng mạnh mẽ ấy của chúng thì lúa có nước bị đè bẹp.
Trận chiến đầu tiên mà đám cỏ ruộng phải đối mặt là trận chiến với “thuốc diệt cỏ tận gốc”. Bạn sẽ hiểu rằng vì có cỏ ruộng nên thuốc diệt cỏ mới hình thành. Cây cỏ giờ đây sẽ phải khom đầu chống đỡ những trận mưa thuốc bỏng da. Vài ngày sau khi phun thuốc cỏ, mẹ tôi ra xem xem cỏ đã chết hết chưa. Tưởng chừng là chúng đã chết hết rồi, bởi sức càn quét của thuốc diệt cỏ quá lớn. Ấy vậy mà, tôi vẫn có dịp được nghe “sao đợt này phun kỹ thế mà cỏ vẫn còn sống nhiều nhỉ”. Nói như vậy thì chắc cỏ ruộng có vacxin chống thuốc diệt cỏ à? Không hẳn vậy, nếu tỉ mỉ quan sát, bạn sẽ nhận ra chúng có nhiều thế hệ: lớp cỏ lớn lên đầu tiên, sẽ tới lớp cỏ tiếp theo và tiếp theo nữa. Cứ thế, chúng bao bọc, bảo vệ lẫn nhau. Mấy cây cỏ lớn nhất sẽ gian thân mình ra gánh lấy trận mưa thuốc đến cháy hết da thịt. Vài ngày sau, chúng cũng đã chịu từ bỏ sự sống của mình. Tấm thân chúng giờ đây chỉ là mảnh cỏ khô, gió nhẹ cũng có thể bị thổi trôi đi. Lớp tiếp theo cũng được nhiệm vụ cố mà ôm ấp các em mới nhú lên khỏi đất, bảo vệ các em khỏi sức tàn phá của thuốc cỏ.
.jpg)
Sau câu than phiền của mẹ tôi, tôi chắc một điều là trận chiến thứ hai rồi sẽ diễn ra thôi. Đúng vậy, mẹ tôi lại phun thuốc cỏ đợt hai. Đợt này, liều thuốc sẽ nặng hơn đợt trước. Những cây cỏ bị thương chưa hồi phục nay lại phải tiếp tục chiến đấu. Lần này, cả họ chúng họp lại, bắt chéo vai nhau, quyết tâm gánh đạn để lớp em đang chuẩn bị nảy mầm được đón ánh mặt trời, lớp em đó sẽ là hy vọng duy nhất còn sót lại của chúng. Nhưng kết quả đau thương quá, đợt này dường như không còn cây cỏ nào sống sót. Mẹ tôi nhẹ nhõm cả người.
Đến đây bạn sẽ tưởng chừng rằng chúng nó đã bỏ cuộc. Nhưng không, từ dưới lớp đất nước vẫn còn i ỉ chút thuốc, những mầm non hy vọng mà chúng dốc lòng bảo vệ đã chào đời. Và cứ thế, những mầm non đó lớn lên âm thầm cho tới một ngày mẹ tôi phát hiện ra thì chúng đã cứng cáp hẳn cả rồi.
Lần này thì không được phép phun thuốc nữa. Mỗi ruộng chỉ được phép phun 2 lần thuốc, thế nên mẹ tôi có biện pháp khác đó là “nhổ bằng tay”. Những ngày tháng bán mặt cho nước, bán lưng cho trời của mẹ bắt đầu.
Như tôi có nói ở trên thì mẹ tôi nhổ không kịp. Có nghĩa là những cây cỏ này phát triển quá nhanh và ngày càng lớn mạnh, lớn hơn cả cây lúa. Một mình mẹ tôi không thể đấu lại tụi nó, thế là mẹ có người đồng hành là tôi (thật ra, tôi chả nhổ được bao nhiêu bụi cỏ cả). Đùa thôi, mẹ tôi đã thuê thêm người khác để cùng mẹ nhổ hết chúng cho bằng được. Dù sao đi nữa, chúng cũng phải bị nhổ đi để cây lúa còn được phát triển, để mà có hạt gạo cho mùa gặt bội thu.
Lần này, mẹ tôi cũng đã nhổ hết chúng ra khỏi ruộng. Khác hẳn với việc phải chết khi bị phun thuốc, đợt bị nhổ gốc quẳng lên bờ lần này, chúng vẫn còn sống. Bởi chúng đã quá cứng cáp. Tưởng chừng như trải qua bao nhiêu thử thách, giờ đây khó có thứ gì có thể khuất phục được chúng nữa.
Khi được quăng lên bờ, chúng vẫn sống nhưng sẽ có chút khổ cực hơn. Chúng phải tự tìm lấy chất dinh dưỡng cho mình. Nếu như chúng có thể ở dưới ruộng lúa mãi, thì chúng sẽ thoải mái hưởng thụ chất dinh dưỡng mà người nông dân chăm bón cho cây lúa. Không được hưởng những thứ có sẵn đó nữa, cây cỏ giờ đây đã gầy gọc và không còn xanh tươi như lúc được ngâm mình dưới ruộng lúa.

Đến đây tự dưng tôi hiểu ra một điều: cho dù chúng có kiên cường, bất khuất đến đâu, có những đức tính đáng ngưỡng mộ thế nào đi nữa thì chúng cũng phải hiểu được một lẽ sống là: những thứ không thuộc về mình thì sẽ mãi mãi không được giành lấy, bằng không sẽ phải đối mặt với gian truân, khổ cực, cuối cùng thì của người lại phải trả cho người.
Cây cỏ giờ đây đã phải về đúng vị trí mà chúng thuộc về. Cây lúa được hưởng những thứ mà chúng nên nhận được. Đó là lẽ tự nhiên.
Qua câu chuyện, tôi học được đức tính kiên cường, chịu khó và đoàn kết quyết giành lấy sự sống của chúng cây cỏ. Bên cạnh đó, tôi nhận ra một chuẩn mực sống nữa: cho dù kiên cường bảo vệ lẽ sống của mình đến đâu đi nữa mà lẽ sống ấy đi ngược lại với chuẩn mực tự nhiên thì sẽ không bao giờ có kết quả.
Còn bạn thì sao, bạn nhận ra bài học gì từ câu chuyện này?
© Tớ là Ốc - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 546: Được sống là món quà vô giá
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
2 con giáp chia tay vận xui, bước vào giai đoạn hoàng kim vào 2 tuần nữa
Hãy xem bạn có nằm trong số những con giáp dưới đây không nhé.
Tiếc nuối vì những điều chưa kịp nói
Cô gái dành tình cảm đặc biệt cho một người bạn thân suốt thời niên thiếu, nhưng chưa từng dám thổ lộ. Cả anh và cô đều đã từng trải qua những mối tình không trọn vẹn, đến khi anh tỏ tình sau nhiều năm, cô lại vì sợ mất đi tình bạn mà im lặng. Sau đó, anh có người yêu mới và kết hôn, còn cô vẫn giữ tình cảm trong lòng. Cuối cùng, cô chọn cách buông bỏ trong lặng thầm, trân trọng mối tình ấy như một kỷ niệm thanh xuân một phần đẹp nhưng không thể giữ.
Chuyện của ta
Giữa đêm ta nâng chén rượu xưa Thương thay một kiếp, của kẻ đa tình Tình suy chả có, kẻ đồn người xa Đào hoa vạn kiếp, tình duyên mỏng mờ
Những âm thanh bị lãng quên
Giữa nhịp sống hối hả hôm nay, có những âm thanh quen thuộc dần biến mất trong ký ức. Tiếng ve râm ran mùa hè, tiếng rao đêm vang vọng trong ngõ nhỏ, hay tiếng lá xào xạc trước hiên nhà mỗi khi gió về... Tất cả như những “âm thanh bị lãng quên”, chỉ khi bất chợt bắt gặp lại, ta mới thấy lòng mình chùng xuống, nhớ về một thời bình yên đã xa.
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.







