Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhật Bản vì yêu mà đến

2024-01-27 06:30

Tác giả: Cận


blogradio.vn - Nếu Hà Nội với tôi giống như một bác sĩ dùng những mảng kí ức đẹp đẽ để chữa lành mọi vết xước mà tôi phải trải qua trên bước đường sau này, thì Nhật Bản với tôi là người thầy vĩ đại, dạy cho tôi làm thế nào để mạnh mẽ khi đứng trước mọi bão giông của cuộc đời.

***

Nhật Bản bước vào đông, màn đêm dần buông xuống. Như mọi khi, tôi ngồi vào bàn học nhưng lạ thay, hôm nay chẳng thấy con chữ nào cam tâm tình nguyện với tôi cả. Bên ngoài gió vẫn cứ rít qua ô cửa sổ. Sắp hết một năm với nhiều cảm xúc hỗn độn trong lòng, và thế là tôi lại ngồi viết vài dòng cho chính mình, cho một cô gái tuổi 25 với những mục tiêu còn dang dở, viết cho Nhật Bản - đất nước xinh đẹp khiến một cô gái mộng mơ ngày ấy vì yêu si mê mà đến.

Nếu Hà Nội với tôi giống như một bác sĩ dùng những mảng kí ức đẹp đẽ để chữa lành mọi vết xước mà tôi phải trải qua trên bước đường sau này, thì Nhật Bản với tôi là người thầy vĩ đại, dạy cho tôi làm thế nào để mạnh mẽ khi đứng trước mọi bão giông của cuộc đời.

Còn nhớ ngày ấy có một cô bé mang ước mơ được đặt chân đến đất nước mặt trời mọc mà quyết tâm học tiếng Nhật từ khi mới bước chân vào đại học. Bắt đầu với những bộ phim anime huyền thoại, với những bản nhạc tình ca bất hủ, mộng mơ với viễn cảnh hoa anh đào nở rộ khắp lối, với bức tranh mùa thu lãng mạn nhưng cũng mang chút buồn man mác.

Khi đó vì đại dịch Covid19 mà chuyến bay bị hoãn lại nửa năm, nhưng mọi sự chờ đợi, cố gắng đều được đền đáp xứng đáng. Cô gái 22 tuổi ngày ấy cuối cùng cũng chạm tới ước mơ của mình. Đáp chuyến bay xuống sân bay Narita, Nhật Bản đón tôi bằng cái không khí lạnh đến tê người, mặc dù sinh ra và lớn lên ở miền bắc, cũng trải qua 22 mùa đông lạnh nhưng lần đầu tiên tôi lại thấy háo hức, mong chờ một mùa đông đến lạ kì. Trường tôi học ở vùng Kyushu, nằm ở phía nam của Nhật Bản, còn sân bay tôi đáp xuống là ở phía bắc, cách trường tôi học khá xa. Bởi dịch covid mà chúng tôi chỉ được phép nhập cảnh ở sân bay Narita chứ không được nhập cảnh ở sân bay khác.

Trường có xe đón chúng tôi từ sân bay về, bởi sân bay và trường tôi nằm ở hai vùng khác nhau, lại vì dịch nên những người mới nhập cảnh như chúng tôi không được phép dùng phương tiện công cộng, và buộc phải cách ly 2 tuần. Chúng tôi di chuyển về trường bằng xe của nhà trường, chuyến đi cũng không có gì đặc biệt ngoại trừ tôi kể cho bạn nghe chuyến đi ấy giống như một chuyến phượt xuyên Nhật vậy. Ngồi xe 12 tiếng đồng hồ, đi qua nhiều tỉnh thành phố, tôi được ngắm nhìn núi Phú Sĩ từ xa, được ngắm nhìn đường phố Nhật Bản mùa đông, được thấy những thứ mà trước giờ tôi chỉ thấy qua phim ảnh, truyện tranh... một cách chân thực và rõ ràng nhất. Và đặc biệt là được nói tiếng Nhật với người Nhật. Nghe thì có vẻ ngốc nghếch và buồn cười nhưng với một người học ngoại ngữ và ôm ấp giấc mộng đến với người bản xứ như tôi thì cũng khá là thú vị.

Về đến trường, tôi nhớ đâu đó khoảng hơn 12h đêm, chúng tôi làm một vài thủ tục nhận hành lí, nhận phòng cũng mất hơn 1 tiếng, 2h sáng về đến phòng, thời tiết ngoài là âm độ. Sang ngày thứ hai Fukuoka tuyết rơi sau nhiều năm, lần đầu tiên tôi thấy tuyết thật. Và thế là chúng tôi đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ khi mới đặt chân đến Nhật.

Dịch covid nên Nhật Bản hạn chế nhập cảnh, khóa tôi học hầu như chỉ có người Việt, chúng tôi ở chung một khu. Giờ nghĩ lại nếu không phải vì dịch covid mà chúng tôi cách ly cùng nhau 2 tuần thì chắc tôi cũng không có nhiều bạn như bây giờ. Tính cách tôi vốn thích có nhiều bạn, và khi rời Hà Nội điều khiến tôi lo lắng nhất khi đặt chân đến đây là không còn có các bạn tôi bên cạnh nữa.

Ấy thế mà cũng ba năm rồi, chúng tôi đều hoàn thành khóa học, đều đi làm, đều có cho mình những trải nghiệm riêng. Ba năm với nhiều khó khăn, những năm tháng chật vật chuyện học, chuyện thi, tiền đóng học, tìm việc rồi học việc cũng đã qua. Cô gái 22 tuổi mới ra trường ngày nào cũng có một khoảng thời gian du học tuy ngắn nhưng lại là quãng thời gian nhiều trải nghiệm, nhiều niềm vui nhưng cũng nhiều nước mắt không kém.

Ba năm ở Nhật tôi có gì?

Tôi có những người bạn học cùng khóa cùng tần số, chúng tôi cùng đi làm thêm, cùng lên lớp học, cùng ôn thi, cùng ăn uống mỗi dịp đặc biệt nào đó, cùng đi qua mùa đông lạnh giá và đón mùa xuân ấm áp. Sau này đi làm rồi, mặc dù mỗi đứa sống ở một thành phố khác nhau nhưng chúng tôi vẫn có những cuộc hẹn mỗi dịp nghỉ dài, vẫn thường xuyên liên lạc hỏi thăm nhau.

Tôi có hai người bạn cùng tôi 4 năm đại học, đón 3 cái tết xa nhà cùng nhau, cùng nhau sách vali đi du học, cùng nhau làm việc cho một công ty theo đúng chuyên ngành học.

Tôi được gặp lại những anh chị đồng nghiệp chỗ làm thêm, cùng chạy bàn rửa bát với tôi hồi tôi còn là sinh viên năm hai, và chúng tôi tranh nhau nói, kể về những ngày tháng ấy.

Tôi có một người anh trai tuy không sống cùng thành phố nhưng may sao vẫn cùng một đất nước. Sợ em lần đầu xa nhà, sợ em đi học thiếu tiền, lúc nào cũng một câu hỏi “còn tiền không tao gửi cho”.

Tôi có một người thương tôi và tôi cũng thương anh ấy, chúng tôi lớn lên cùng nhau, cùng nhau đến Nhật, và rồi ở một đất nước xa lạ chúng tôi thương nhau nhiều hơn. Người cho tôi những ấm áp, những quan tâm, xoa dịu đi những buồn tủi, bất an trong tôi.

Tôi có một sự kiên trì với việc học tập, đặc biệt là học ngoại ngữ. Tôi bắt đầu học thêm một ngôn ngữ mới bởi việc học khiến tôi không còn quỹ thời gian chết nữa. Học một ngoại ngữ mới cũng giúp tôi có nhiều trải nghiệm mới, có thêm nhiều bạn hơn.

Khoảng thời gian ấy, có những lúc khó khăn tưởng chừng như bỏ cuộc, đã có những lần tôi khóc cho chính sự lựa chọn của mình, nhưng rồi tất cả cũng đã qua. Ngoảnh đầu nhìn lại mới thấy hóa ra mình cũng thật may mắn, cũng thật mạnh mẽ biết nhường nào. Dẫu biết những năm tháng ấy vẫn còn nhiều tiếc nuối, những mục tiêu đặt ra chưa được hoàn thành, nhưng vẫn phải cảm ơn đất nước xinh đẹp này đã cho tôi những bài học, dạy tôi trở nên mạnh mẽ. Cảm ơn bản thân vì đã luôn kiên cường bước tiếp mà không bỏ cuộc. Cảm ơn những trải nghiệm, những cuộc gặp gỡ, những con người nơi đây.

Tôi không biết và cũng chưa có dự định sẽ ở lại đây bao lâu, bởi cứ mỗi lần nghĩ đến phải xa nơi này, lòng tôi lại ngổn ngang những nỗi buồn. Dẫu là bao lâu thì tôi vẫn mong rằng quãng đường sau này cuộc sống nơi đây sẽ bình yên và nhẹ nhàng với tôi và với tất cả mọi người.

Bước sang năm mới, chúc cho cô gái tuổi 25 sẽ luôn vững tin và bước tiếp trên con đường phía trước. Những mục tiêu, ước mơ còn dang dở sẽ được hoàn thành một cách trọn vẹn. Những người đến và đi, những người ở lại vẫn sẽ luôn ở lại cạnh bên. Lòng nhẹ nhàng, cuộc sống ắt dịu dàng.

Nhật Bản - một mối tình, mối tình sâu đậm của cô gái tuổi đôi mươi, tuổi 25.

© Cận - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Cứ Ngỡ Duyên Lành, Nào Ngờ Duyên Lỡ | Radio Tình Yêu

Cận

Vào khoảnh khắc bạn học được cách yêu bản thân mình, bạn sẽ không còn muốn trở thành bất kì ai khác nữa

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top